Xuyên Về Thập Niên 70, Quân Nhân Dũng Mãnh, Quân Tẩu Bất Lực
Hẹn Hò Với Bạn...
2024-10-21 00:08:02
“Con trai, ngồi yên đấy, mẹ tạo kiểu tóc cho con.”
Chu Hồng Vũ chưa từng tạo kiểu tóc bao giờ, chỉ có thể cứng người ngồi trên ghế để mẹ mình thỏa sức trổ tài.
“Đây là lần đầu tiên con đi hẹn hò với con gái, phải hào phóng một chút, lúc ăn cơm phải chăm sóc cô ấy, ăn xong phải chủ động thanh toán, không được để con gái trả tiền.”
“Còn nữa, không thể thiếu sự bất ngờ lúc gặp mặt, hai đứa lần đầu tiên hẹn hò nhớ mang theo quà cho cô ấy, không cần quý giá, quan trọng là thành ý.”
Tề Liên Hương nói rất nhiều, Chu Hồng Vũ đều ghi nhớ kỹ càng.
Quà tặng anh đương nhiên đã chuẩn bị, tuy là lần đầu tiên hẹn hò nhưng anh cũng đã chuẩn bị kỹ càng.
Chu Hồng Vũ lái xe đến gần nhà Bạch Nhuyễn Nhuyễn, anh nhìn đồng hồ, vừa đúng năm giờ rưỡi.
Bạch Nhuyễn Nhuyễn mặc một chiếc áo phông trắng bình thường, quần jean, nghe thấy tiếng chuông cửa, bèn đi ra mở cửa.
Nhìn thấy Chu Hồng Vũ bước vào, Bạch Nhuyễn Nhuyễn ngẩn người, thậm chí còn dụi mắt, tưởng mình nhìn nhầm.
Anh mặc áo sơ mi vừa vặn, quần âu suông rộng, tóc được tạo kiểu cẩn thận, trên người còn thoang thoảng hương thơm.
Từ đầu đến chân đều toát lên vẻ lịch lãm, rõ ràng là đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng.
Còn cô lại mặc bộ quần áo giản dị nhất, tóc cũng chỉ buộc lại qua loa, rõ ràng là trạng thái thoải mái nhất ở nhà.
Hai người đi hẹn hò, anh ăn mặc đẹp như vậy, còn cô thì lại ra khỏi nhà với bộ dạng này, liệu có phải là quá qua loa, hơi thiếu tôn trọng không?
Chu Hồng Vũ như thể không nhìn thấy gì, hỏi: “Em chuẩn bị xong chưa?”
“Xin lỗi, em quên mất thời gian, anh ngồi chờ em một lát nhé, em sẽ xong ngay.”
Bạch Nhuyễn Nhuyễn hơi chột dạ, rót cho Chu Hồng Vũ một cốc nước, sau đó vội vàng về phòng thay quần áo.
Bạch Nhuyễn Nhuyễn thay một bộ quần áo khác, là một chiếc váy liền bằng vải voan, rất đẹp.
Cô búi tóc lên cao, sắp xếp lại tóc mai, sau đó chọn một đôi bông tai đeo vào, Bạch Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy ổn rồi mới bước ra ngoài.
Cô có nền tảng tốt, chỉ cần ăn mặc gọn gàng một chút là đã khiến người khác không thể rời mắt.
Nhìn thấy Bạch Nhuyễn Nhuyễn, Chu Hồng Vũ sững sờ một lúc, sau đó tự nhiên dời ánh mắt, đứng dậy hỏi: “Đi thôi?”
“Vâng.”
Bạch Nhuyễn Nhuyễn lấy chìa khóa, sau đó cùng Chu Hồng Vũ ra khỏi nhà.
Gần sáu giờ rồi, lên xe xong, Chu Hồng Vũ nói: “Gần rạp chiếu phim mới mở ở phố đi bộ có rất nhiều quán ăn ngon, có một quán món Tứ Xuyên rất ngon, em có thích ăn cay không? Nếu không thích ăn cay, còn có một nhà hàng quốc doanh, gần đây họ có món cá mới, nghe nói rất đông người đến ăn.”
Chu Hồng Vũ đã tìm hiểu kỹ càng, quán ăn ngon ở gần đó có những gì, phim hay gần đây có những phim nào, anh đã hỏi rất nhiều người, chọn ra một vài phim để Bạch Nhuyễn Nhuyễn lựa chọn.
Bạch Nhuyễn Nhuyễn thích ăn cay nên chọn quán món Tứ Xuyên.
Nhưng do thể trạng của cô hiện tại không tốt nên cô không thể ăn cay quá nhiều, Chu Hồng Vũ nhận ra điều này, nên lúc gọi món anh đã nhờ họ cho ít ớt, còn gọi thêm hai chai sữa nhiệt độ phòng.
Sữa có thể giảm cay, nhưng sữa lạnh kết hợp với ớt sẽ khiến dạ dày khó chịu, nên Chu Hồng Vũ chỉ gọi sữa nhiệt độ phòng, đặt bên cạnh Bạch Nhuyễn Nhuyễn.
“Cảm ơn anh.”
Chu Hồng Vũ chưa từng tạo kiểu tóc bao giờ, chỉ có thể cứng người ngồi trên ghế để mẹ mình thỏa sức trổ tài.
“Đây là lần đầu tiên con đi hẹn hò với con gái, phải hào phóng một chút, lúc ăn cơm phải chăm sóc cô ấy, ăn xong phải chủ động thanh toán, không được để con gái trả tiền.”
“Còn nữa, không thể thiếu sự bất ngờ lúc gặp mặt, hai đứa lần đầu tiên hẹn hò nhớ mang theo quà cho cô ấy, không cần quý giá, quan trọng là thành ý.”
Tề Liên Hương nói rất nhiều, Chu Hồng Vũ đều ghi nhớ kỹ càng.
Quà tặng anh đương nhiên đã chuẩn bị, tuy là lần đầu tiên hẹn hò nhưng anh cũng đã chuẩn bị kỹ càng.
Chu Hồng Vũ lái xe đến gần nhà Bạch Nhuyễn Nhuyễn, anh nhìn đồng hồ, vừa đúng năm giờ rưỡi.
Bạch Nhuyễn Nhuyễn mặc một chiếc áo phông trắng bình thường, quần jean, nghe thấy tiếng chuông cửa, bèn đi ra mở cửa.
Nhìn thấy Chu Hồng Vũ bước vào, Bạch Nhuyễn Nhuyễn ngẩn người, thậm chí còn dụi mắt, tưởng mình nhìn nhầm.
Anh mặc áo sơ mi vừa vặn, quần âu suông rộng, tóc được tạo kiểu cẩn thận, trên người còn thoang thoảng hương thơm.
Từ đầu đến chân đều toát lên vẻ lịch lãm, rõ ràng là đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng.
Còn cô lại mặc bộ quần áo giản dị nhất, tóc cũng chỉ buộc lại qua loa, rõ ràng là trạng thái thoải mái nhất ở nhà.
Hai người đi hẹn hò, anh ăn mặc đẹp như vậy, còn cô thì lại ra khỏi nhà với bộ dạng này, liệu có phải là quá qua loa, hơi thiếu tôn trọng không?
Chu Hồng Vũ như thể không nhìn thấy gì, hỏi: “Em chuẩn bị xong chưa?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Xin lỗi, em quên mất thời gian, anh ngồi chờ em một lát nhé, em sẽ xong ngay.”
Bạch Nhuyễn Nhuyễn hơi chột dạ, rót cho Chu Hồng Vũ một cốc nước, sau đó vội vàng về phòng thay quần áo.
Bạch Nhuyễn Nhuyễn thay một bộ quần áo khác, là một chiếc váy liền bằng vải voan, rất đẹp.
Cô búi tóc lên cao, sắp xếp lại tóc mai, sau đó chọn một đôi bông tai đeo vào, Bạch Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy ổn rồi mới bước ra ngoài.
Cô có nền tảng tốt, chỉ cần ăn mặc gọn gàng một chút là đã khiến người khác không thể rời mắt.
Nhìn thấy Bạch Nhuyễn Nhuyễn, Chu Hồng Vũ sững sờ một lúc, sau đó tự nhiên dời ánh mắt, đứng dậy hỏi: “Đi thôi?”
“Vâng.”
Bạch Nhuyễn Nhuyễn lấy chìa khóa, sau đó cùng Chu Hồng Vũ ra khỏi nhà.
Gần sáu giờ rồi, lên xe xong, Chu Hồng Vũ nói: “Gần rạp chiếu phim mới mở ở phố đi bộ có rất nhiều quán ăn ngon, có một quán món Tứ Xuyên rất ngon, em có thích ăn cay không? Nếu không thích ăn cay, còn có một nhà hàng quốc doanh, gần đây họ có món cá mới, nghe nói rất đông người đến ăn.”
Chu Hồng Vũ đã tìm hiểu kỹ càng, quán ăn ngon ở gần đó có những gì, phim hay gần đây có những phim nào, anh đã hỏi rất nhiều người, chọn ra một vài phim để Bạch Nhuyễn Nhuyễn lựa chọn.
Bạch Nhuyễn Nhuyễn thích ăn cay nên chọn quán món Tứ Xuyên.
Nhưng do thể trạng của cô hiện tại không tốt nên cô không thể ăn cay quá nhiều, Chu Hồng Vũ nhận ra điều này, nên lúc gọi món anh đã nhờ họ cho ít ớt, còn gọi thêm hai chai sữa nhiệt độ phòng.
Sữa có thể giảm cay, nhưng sữa lạnh kết hợp với ớt sẽ khiến dạ dày khó chịu, nên Chu Hồng Vũ chỉ gọi sữa nhiệt độ phòng, đặt bên cạnh Bạch Nhuyễn Nhuyễn.
“Cảm ơn anh.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro