Xuyên Về Thập Niên 70 Thành Quân Tẩu
Chương 12
La Tam Vương
2024-09-08 17:09:32
Nói xong, thấy ông nội Tân không phản ứng gì, Tân Ngưng lại nói.
"Lúc đấy là con đi WC, không cẩn thận nghe được, vốn dĩ không muốn nghe nhưng người kia lại nói ra một chuỗi thế là con liền nhớ kỹ. Lúc trước không cảm thấy không đúng, hai ngày này nằm ở trên giường, trong đầu thế nhưng nhớ tới chuyện này... cho nên con cảm thấy hẳn là nên nói cho ông nội, có lẽ sẽ có chỗ hữu dụng."
Tân Ngưng thở phào nhẹ nhõm, cuộc đời cô lần đầu nói dối. Sự tình thật giả, chỉ có thể chờ ông nội Tân cùng mọi người làm mới biết được, cô cũng có thể chứng thực một chút.
Kiếp trước Hoa Hạ nơi cô ở cùng Hoa Hạ hiện tại liệu có phải cùng một quỹ đạo lịch sử hay không.
Tân lão gia tử là lão tướng đi lên từ trên chiến trường, ông đặc biệt am hiểu mưu kế sách lược.
Nghe được những lời nói của Tân Ngưng, trong lòng đã sớm hiểu được, sắc mặt ngưng trọng: "Tiểu Ngưng, những lời này, còn có ai biết?"
"Chỉ có con biết, con cũng chỉ nói cho mỗi ông nội."
Tân lão gia tử vuốt lòng bàn tay, biểu tình có chút kích động, khắc chế mà xoa đầu Tân Ngưng: "Chuyện này con chôn ở trong lòng, ai cũng không được tiết lộ, đừng lo lắng quá nhiều. Tiểu Ngưng đã nói như vậy, ông nội nhất định sẽ thực hiện thành công. Tiểu Ngưng chính là đại công thần của nhà chúng ta, thất bại cũng không vấn đề gì, Tân gia sớm hay muộn cũng phải đi đến bước đường này."
Tân Ngưng thấy ông nội kích động như vậy, lại nhịn không được ngáp một cái.
Ông nội Tân thấy vậy, tức khắc dở khóc dở cười, thầm nghĩ vẫn là một đứa trẻ a.
"Đi ngủ trước đi, ngày mai tỉnh lại mọi chuyện đều tốt cả"
"Vâng." Tân Ngưng ngoan ngoãn gật đầu.
Mọi người trong Tân gia nhìn thấy một rẻ một già từ trong thư phòng đi ra, ông lão biểu tình khó nến kích động, thiếu nữ thì ngáp liên miên thì đều tỏ ra nghi hoặc .
Tân lão gia tử cũng không nhiều lời, chỉ ra hiệu Tân Ngưng đi ngủ, cuối cùng mới quay ra nói: "Kiến Quốc, Kiến nghiệp, hai con vào thư phòng cùng ta."
"Lúc đấy là con đi WC, không cẩn thận nghe được, vốn dĩ không muốn nghe nhưng người kia lại nói ra một chuỗi thế là con liền nhớ kỹ. Lúc trước không cảm thấy không đúng, hai ngày này nằm ở trên giường, trong đầu thế nhưng nhớ tới chuyện này... cho nên con cảm thấy hẳn là nên nói cho ông nội, có lẽ sẽ có chỗ hữu dụng."
Tân Ngưng thở phào nhẹ nhõm, cuộc đời cô lần đầu nói dối. Sự tình thật giả, chỉ có thể chờ ông nội Tân cùng mọi người làm mới biết được, cô cũng có thể chứng thực một chút.
Kiếp trước Hoa Hạ nơi cô ở cùng Hoa Hạ hiện tại liệu có phải cùng một quỹ đạo lịch sử hay không.
Tân lão gia tử là lão tướng đi lên từ trên chiến trường, ông đặc biệt am hiểu mưu kế sách lược.
Nghe được những lời nói của Tân Ngưng, trong lòng đã sớm hiểu được, sắc mặt ngưng trọng: "Tiểu Ngưng, những lời này, còn có ai biết?"
"Chỉ có con biết, con cũng chỉ nói cho mỗi ông nội."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tân lão gia tử vuốt lòng bàn tay, biểu tình có chút kích động, khắc chế mà xoa đầu Tân Ngưng: "Chuyện này con chôn ở trong lòng, ai cũng không được tiết lộ, đừng lo lắng quá nhiều. Tiểu Ngưng đã nói như vậy, ông nội nhất định sẽ thực hiện thành công. Tiểu Ngưng chính là đại công thần của nhà chúng ta, thất bại cũng không vấn đề gì, Tân gia sớm hay muộn cũng phải đi đến bước đường này."
Tân Ngưng thấy ông nội kích động như vậy, lại nhịn không được ngáp một cái.
Ông nội Tân thấy vậy, tức khắc dở khóc dở cười, thầm nghĩ vẫn là một đứa trẻ a.
"Đi ngủ trước đi, ngày mai tỉnh lại mọi chuyện đều tốt cả"
"Vâng." Tân Ngưng ngoan ngoãn gật đầu.
Mọi người trong Tân gia nhìn thấy một rẻ một già từ trong thư phòng đi ra, ông lão biểu tình khó nến kích động, thiếu nữ thì ngáp liên miên thì đều tỏ ra nghi hoặc .
Tân lão gia tử cũng không nhiều lời, chỉ ra hiệu Tân Ngưng đi ngủ, cuối cùng mới quay ra nói: "Kiến Quốc, Kiến nghiệp, hai con vào thư phòng cùng ta."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro