Xuyên Về Thập Niên 70: Tôi Bị Nam Thanh Niên Trí Thức Tuấn Tú Để Mắt

Em Biết Liệu Sứ...

2024-11-20 23:49:48

"Không sao đâu."

Lý Ái Quốc cười, trên mặt không hề lộ ra chút khó chịu nào. Anh vỗ nhẹ lên vai Ái Dân.

"Cha đã vất vả nuôi chúng ta ăn học cho đến khi tốt nghiệp cao trung, không phải để chúng ta cả đời làm việc trên đồng ruộng. Anh là anh cả, dù thế nào cũng phải ở nhà chăm sóc cha mẹ, nhưng em và Ái Đảng phải ra ngoài, tìm một công việc làm để được hưởng lương thực thực phẩm."

Lý Thanh Thanh thở phào một cái, như muốn trút bỏ tất cả những gì chất chứa trong lòng.

"Anh ba, anh cả nói rất đúng. Chỉ cần có cơ hội, chúng ta phải ra ngoài. Lần này nhà máy cơ khí tuyển công nhân, giới hạn tuổi là 20, anh cả quá tuổi rồi. Nếu không cha chắc chắn cũng sẽ giục anh cả đi đăng ký. Anh có cơ hội này thì phải làm cho tốt. Cậu út của chúng ta đang làm việc ở nhà máy cơ khí, chỉ cần anh thi đỗ, chắc chắn sẽ được vào. Anh phải cố gắng lên."

"Em nói đúng."

Cha Lý ngẩng đầu lên nhìn ba đứa con bên cạnh.

"Ái Quốc, vừa rồi con nói không đúng. Cái gì mà con là anh cả nên phải ở nhà chăm sóc cha mẹ. Cha mẹ còn trẻ, đâu cần các con phải ở nhà chăm sóc."

Cha Lý gõ nhẹ điếu thuốc xuống bàn.

"Bây giờ vẫn chưa có cơ hội, nhưng khi có cơ hội phù hợp, con cũng phải ra ngoài phát triển. Câu con vừa nói cũng là điều cha muốn nói. Cha nuôi con học hết cao trung không phải để con suốt đời bám lấy ruộng đồng, cũng không phải để con chăm sóc cha mẹ. Cha mẹ chỉ mong các con sống tốt, việc ở hay không ở gần chúng ta không quan trọng."

Trong lòng Lý Ái Quốc chợt dâng lên cảm giác xúc động, khoé mắt anh cay cay.

"Con hiểu rồi, cha."

"Được rồi, nói nhiều quá rồi. Con gái à, ngày mai lên thành phố con phải tuyệt đối cẩn thận đấy. Nếu có thời gian, con ghé qua thăm anh hai con, bảo nó làm việc cho tốt, không cần lo cho gia đình."

Lý Thanh Thanh hít sâu một hơi.

"Con biết rồi cha."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Mấy đứa đi nghỉ đi, hôm nay làm việc cả ngày rồi."

Nói xong, cha Lý xua tay, cầm điếu thuốc chậm rãi quay về phòng.

Lý Thanh Thanh vỗ vai hai anh trai.

"Làm cả ngày rồi mà vẫn chưa mệt à, các anh mau đi nghỉ đi. À đúng rồi, anh cả, nhớ nói với chị dâu một tiếng, chắc chị ấy còn đang lo đấy."

"Anh biết rồi."

Lý Ái Quốc xoa đầu em gái.

"Sức khoẻ của em thật sự ổn rồi chứ? Nếu còn không thoải mái thì ngày mai nghỉ ngơi thêm đã, chậm một hai ngày cũng không sao."

"Em biết liệu sức mình mà."

Lý Thanh Thanh nở nụ cười tươi với hai anh trai.

"Em sẽ làm trong khả năng của mình thôi."

"Vậy mau đi ngủ đi, ngày mai còn phải dậy sớm."

"Vâng, các anh cũng ngủ sớm nhé."

Lý Thanh Thanh quay về phòng, suy nghĩ một chút về việc cần làm ngày mai rồi mới từ từ chìm vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Về Thập Niên 70: Tôi Bị Nam Thanh Niên Trí Thức Tuấn Tú Để Mắt

Số ký tự: 0