Ngọc Tuyết Hy đ...
2024-09-25 11:26:30
Lên phòng hội trưởng, vừa bước vào thì cô khá ngạc nhiên vì căn phòng rất rộng, bàn ghế đồ đạc, tại liệu
được xếp gọn gàng, khoảng có 6 người trong phòng đang ngồi tập trung làm gì đó
" Mèo của em đâu " Hy nhìn xung quanh không có, hay anh trai lừa cô rồi
" Trong phòng của bọn anh, ở đây chỉ có người trong hội học sinh làm việc thôi " Hào hất cằm về cánh cửa màu đen
" Ò " Hy gật đầu
Thành viên hội học sinh thấy cô thì tò mò hỏi, dừng việc mình đang làm lại
" Em gái cậu à Nam "
" Nhìn cao thật đấy "
" Girl cá tính "
" Đẹp trai a~, soái tỷ "
"......"
" Quay lại làm việc ngay " Hào nhướn mày
Mọi người nghe anh nói thì ngay lập tức cúi đầu làm tiếp
3 người vào phòng riêng của hội trưởng và hội phó, chiếc balo mèo đang được đặt trên bàn sopha
Cô chạy vụt lại mở lồng ra, hai con mèo đi ra nhảy vào lòng cô, cô vui vẻ ôm cọ má với hai con mèo
" Cuồng mèo " Hai người nhìn, đồng quan điểm lên tiếng
" Anh trai, có mang đồ ăn của mèo không vậy " Hy nhìn Nam
" Có đồ ăn vặt sáng nay anh mới mua cho em đó, ở tủ kia kìa " Nam chỉ cái tủ khá lớn ở góc tường
Sáng nay anh đã lảm nhảm mãi thằng bạn thân mới đồng ý đó, thật sự quá vất vả luôn
Hào không vui vì điều này cho lắm nhưng biết sao được, anh chuộc lỗi lầm hôm qua, với cả anh cũng cần cô vào hội học sinh làm thư kí vì nghe Nam nói cô có trí nhớ siêu tốt cần cho việc thống kê số liệu xem như là mua chuộc một chút
" Cảm ơn nhiều nha " Hy ôm hai con mèo, chạy lại tủ đồ ăn
Bên trong hết bánh ngọt, bánh kẹo, snack, nước ngọt với trà sữa. Cô nhìn thì sáng mắt thích thú
" Em muốn vào hội học sinh không, làm thư kí " Nam nhìn em gái đang thích thú với đồ ăn thì cười nhẹ
" Em chỉ muốn ngủ thôi, không làm việc gì đuoejc đâu " Hy lắc đầu nguây nguậy
Nam nhìn Hào bất lực
" Em vào hội học sinh thì không cần lên lớp nhiều, có thể mang mèo đến đây chơi, ngủ ở đây có ghế sopha êm hơn ở lớp, có đồ ăn nữa " Hào đành phải ra tay
" .......... " Hy bị mấy lời dụ dỗ thuyết phục, nhưng vẫn đưa ra đề nghị " Em không làm nhiều đâu "
" Được " Hào gật đầu
" Vậy được " Hy gật đầu, dù sao cô cũng có lợi nhiều hơn với có thể tìm hiểu về anh nhiều hơn
Nam dơ ngón like cho Hào, rất biết cách dụ dỗ
" Hai em muốn ăn gì " Hy để hai con mèo lên bàn tay, dơ về phía tủ đồ ăn
Hai con mèo hiểu ý cô, chỉ đồ mình muốn ăn
" Được " Hy ôm hai con mèo, mở tủ đồ lấy cái bánh ngọt ra, lấy thêm non nước ngọt nữa
" Mèo mà như người vậy " Hào nhìn có chút ngạc nhiên
" Dĩ nhiên rồi, trăm triệu chứ ít đâu " Nam nhún vai, ngồi vào bàn làm việc của mình
Cô lấy hai cái thìa, cầm đồ ăn ra sopha
Cô vừa ăn vừa đút cho hai con mèo
" Mèo sướng hơn người nữa " Hào làm việc, nhìn thế thì thở dài bất lực
Nam cười cười " Hãy tập làm quen đi "
Từ hôm đó cô gần như cắm rễ ở phòng hội học sinh, việc điểm danh của cô trên lớp thì cô nhờ Tuyết báo cáo hộ mình. Cô chỉ ăn với ôm mèo ngủ, lâu lâu thì làm việc. Cô có nhiều lần ẩn ý tỏ tình anh nhưng anh thông minh hiểu ra hết, từ chối cô thẳng thừng khiến cô hụt hẫng, cũng rất buồn nhưng vẫn nở nụ cười phá vỡ bầu không khí
Cô cũng dần thay đổi vì không tiếp xúc với nhiều người nên tính tình cũng trầm lặng hẳn, tóc cũng dài ra mà không muốn cắt nữa.
Nhà cô cũng lo lắng vì sự thay đổi của cô nhưng cô chỉ bảo là lớn rồi trưởng thành chút thôi, gia đình cũng tin lời cô nói chỉ có Nam là biết mọi việc, cô em gái nhỏ đang dần thay đổi vì bạn thân của mình, thay đổi mọi thứ như một người khác hoàn toàn
Anh có khuyên cô nhưng cô vẫn là cứng đầu không nghe, lúc đầu cô chỉ thấy thích anh vì vẻ đẹp với nụ cười tỏa nắng và học lực xuất sắc của anh nhưng dần cô có thể nhận ra được mình thật sự rất yêu anh, mỗi lần anh từ chối cô không khóc ở đó mà đêm tối xuống cô lặng lẽ rơi nước mắt
Ở mỗi kì thi điểm số của cô ngày càng tăng dần, cũng chăm làm việc hơn, cô cũng nhờ anh trai cho cô bạn cùng lớp tên Tuyết của mình vào hội học sinh, cô ấy mặc dù nhút nhát nhưng lại rất giỏi nên anh cũng dễ dàng chấp nhận
Cô và Tuyết trở lên rất thân thiết hơn rất nhiều, cô cũng được Tuyết kể cho nghe về gia đình của cô ấy
Cô ấy là con của một gia đình bình thường, bố mẹ ly hôn từ khi còn nhỏ, mẹ thì ở trên Hà Nội bán hoa tại cửa hàng nhỏ tích tiền mua được, cô ấy ở đây sống với nhà ngoại, mẹ con họ rất ít khi gặp nhau nên cũng không thân thiết cho lắm
" Hy Hy, cậu dậy đi mà chúng ta cần lập danh sách phòng thì đó " Tuyết khóc ròng nhìn cô vẫn nằm ôm mèo ngủ
" Cậu cứ làm đi, tớ sẽ làm sau giờ tớ buồn ngủ lắm " Hy lắc đầu, ôm mèo
Giờ cô giống một thiếu nữ hiền thục, tóc dài ngang lưng làm layer, đồng phục mùa đông ấm áp áo len và chân váy dài hơn đầu gối, chân đi tất đen cổ cao nhìn giống một nàng tiên vậy
" Dậy làm ngay, có tin anh đuổi em ra khỏi hội học sinh không hả " Hào nhíu mày
" Em rất buồn ngủ không thể làm được nữa " Hy lắc đầu
" Cậu mệt lắm sao? Vậy để mình làm cũng dược cậu cứ nghỉ ngơi đi nhé đến khi khỏe lại thì làm cũng được " Tuyết thấy cô mệt mỏi cũng không đành lòng gọi dậy
Hy nói cảm ơn, chưa nói hết câu thì có người xen vào " Cảm ơn nhiều nhé T...."
" Em không cần chiều con bé, được chiều quá sinh hư thôi, nếu em vô dụng thì đừng ở hội học sinh, ở đây không có chỗ cho kẻ lười biếng, anh không nể mặt thằng Nam nữa đâu " Hào nhíu mày, buông những lời khó nghe với cô
" Mèo của em đâu " Hy nhìn xung quanh không có, hay anh trai lừa cô rồi
" Trong phòng của bọn anh, ở đây chỉ có người trong hội học sinh làm việc thôi " Hào hất cằm về cánh cửa màu đen
" Ò " Hy gật đầu
Thành viên hội học sinh thấy cô thì tò mò hỏi, dừng việc mình đang làm lại
" Em gái cậu à Nam "
" Nhìn cao thật đấy "
" Girl cá tính "
" Đẹp trai a~, soái tỷ "
"......"
" Quay lại làm việc ngay " Hào nhướn mày
Mọi người nghe anh nói thì ngay lập tức cúi đầu làm tiếp
3 người vào phòng riêng của hội trưởng và hội phó, chiếc balo mèo đang được đặt trên bàn sopha
Cô chạy vụt lại mở lồng ra, hai con mèo đi ra nhảy vào lòng cô, cô vui vẻ ôm cọ má với hai con mèo
" Cuồng mèo " Hai người nhìn, đồng quan điểm lên tiếng
" Anh trai, có mang đồ ăn của mèo không vậy " Hy nhìn Nam
" Có đồ ăn vặt sáng nay anh mới mua cho em đó, ở tủ kia kìa " Nam chỉ cái tủ khá lớn ở góc tường
Sáng nay anh đã lảm nhảm mãi thằng bạn thân mới đồng ý đó, thật sự quá vất vả luôn
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hào không vui vì điều này cho lắm nhưng biết sao được, anh chuộc lỗi lầm hôm qua, với cả anh cũng cần cô vào hội học sinh làm thư kí vì nghe Nam nói cô có trí nhớ siêu tốt cần cho việc thống kê số liệu xem như là mua chuộc một chút
" Cảm ơn nhiều nha " Hy ôm hai con mèo, chạy lại tủ đồ ăn
Bên trong hết bánh ngọt, bánh kẹo, snack, nước ngọt với trà sữa. Cô nhìn thì sáng mắt thích thú
" Em muốn vào hội học sinh không, làm thư kí " Nam nhìn em gái đang thích thú với đồ ăn thì cười nhẹ
" Em chỉ muốn ngủ thôi, không làm việc gì đuoejc đâu " Hy lắc đầu nguây nguậy
Nam nhìn Hào bất lực
" Em vào hội học sinh thì không cần lên lớp nhiều, có thể mang mèo đến đây chơi, ngủ ở đây có ghế sopha êm hơn ở lớp, có đồ ăn nữa " Hào đành phải ra tay
" .......... " Hy bị mấy lời dụ dỗ thuyết phục, nhưng vẫn đưa ra đề nghị " Em không làm nhiều đâu "
" Được " Hào gật đầu
" Vậy được " Hy gật đầu, dù sao cô cũng có lợi nhiều hơn với có thể tìm hiểu về anh nhiều hơn
Nam dơ ngón like cho Hào, rất biết cách dụ dỗ
" Hai em muốn ăn gì " Hy để hai con mèo lên bàn tay, dơ về phía tủ đồ ăn
Hai con mèo hiểu ý cô, chỉ đồ mình muốn ăn
" Được " Hy ôm hai con mèo, mở tủ đồ lấy cái bánh ngọt ra, lấy thêm non nước ngọt nữa
" Mèo mà như người vậy " Hào nhìn có chút ngạc nhiên
" Dĩ nhiên rồi, trăm triệu chứ ít đâu " Nam nhún vai, ngồi vào bàn làm việc của mình
Cô lấy hai cái thìa, cầm đồ ăn ra sopha
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô vừa ăn vừa đút cho hai con mèo
" Mèo sướng hơn người nữa " Hào làm việc, nhìn thế thì thở dài bất lực
Nam cười cười " Hãy tập làm quen đi "
Từ hôm đó cô gần như cắm rễ ở phòng hội học sinh, việc điểm danh của cô trên lớp thì cô nhờ Tuyết báo cáo hộ mình. Cô chỉ ăn với ôm mèo ngủ, lâu lâu thì làm việc. Cô có nhiều lần ẩn ý tỏ tình anh nhưng anh thông minh hiểu ra hết, từ chối cô thẳng thừng khiến cô hụt hẫng, cũng rất buồn nhưng vẫn nở nụ cười phá vỡ bầu không khí
Cô cũng dần thay đổi vì không tiếp xúc với nhiều người nên tính tình cũng trầm lặng hẳn, tóc cũng dài ra mà không muốn cắt nữa.
Nhà cô cũng lo lắng vì sự thay đổi của cô nhưng cô chỉ bảo là lớn rồi trưởng thành chút thôi, gia đình cũng tin lời cô nói chỉ có Nam là biết mọi việc, cô em gái nhỏ đang dần thay đổi vì bạn thân của mình, thay đổi mọi thứ như một người khác hoàn toàn
Anh có khuyên cô nhưng cô vẫn là cứng đầu không nghe, lúc đầu cô chỉ thấy thích anh vì vẻ đẹp với nụ cười tỏa nắng và học lực xuất sắc của anh nhưng dần cô có thể nhận ra được mình thật sự rất yêu anh, mỗi lần anh từ chối cô không khóc ở đó mà đêm tối xuống cô lặng lẽ rơi nước mắt
Ở mỗi kì thi điểm số của cô ngày càng tăng dần, cũng chăm làm việc hơn, cô cũng nhờ anh trai cho cô bạn cùng lớp tên Tuyết của mình vào hội học sinh, cô ấy mặc dù nhút nhát nhưng lại rất giỏi nên anh cũng dễ dàng chấp nhận
Cô và Tuyết trở lên rất thân thiết hơn rất nhiều, cô cũng được Tuyết kể cho nghe về gia đình của cô ấy
Cô ấy là con của một gia đình bình thường, bố mẹ ly hôn từ khi còn nhỏ, mẹ thì ở trên Hà Nội bán hoa tại cửa hàng nhỏ tích tiền mua được, cô ấy ở đây sống với nhà ngoại, mẹ con họ rất ít khi gặp nhau nên cũng không thân thiết cho lắm
" Hy Hy, cậu dậy đi mà chúng ta cần lập danh sách phòng thì đó " Tuyết khóc ròng nhìn cô vẫn nằm ôm mèo ngủ
" Cậu cứ làm đi, tớ sẽ làm sau giờ tớ buồn ngủ lắm " Hy lắc đầu, ôm mèo
Giờ cô giống một thiếu nữ hiền thục, tóc dài ngang lưng làm layer, đồng phục mùa đông ấm áp áo len và chân váy dài hơn đầu gối, chân đi tất đen cổ cao nhìn giống một nàng tiên vậy
" Dậy làm ngay, có tin anh đuổi em ra khỏi hội học sinh không hả " Hào nhíu mày
" Em rất buồn ngủ không thể làm được nữa " Hy lắc đầu
" Cậu mệt lắm sao? Vậy để mình làm cũng dược cậu cứ nghỉ ngơi đi nhé đến khi khỏe lại thì làm cũng được " Tuyết thấy cô mệt mỏi cũng không đành lòng gọi dậy
Hy nói cảm ơn, chưa nói hết câu thì có người xen vào " Cảm ơn nhiều nhé T...."
" Em không cần chiều con bé, được chiều quá sinh hư thôi, nếu em vô dụng thì đừng ở hội học sinh, ở đây không có chỗ cho kẻ lười biếng, anh không nể mặt thằng Nam nữa đâu " Hào nhíu mày, buông những lời khó nghe với cô
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro