" Ừm, anh nuôi...
2024-09-25 11:26:30
Đêm đến
Lúc cô dậy cũng là 11h đêm
" Có đói không? anh nấu gì đó cho em ăn " Hào đang ngồi làm việc thấy cô dậy thì hỏi
Tuyết Hy mở điện thoại lên xem thấy đã 11h thì lắc đầu, muộn rồi anh đã mệt rồi còn bảo anh nấu làm gì chứ
" Em không ăn đâu, muốn rồi nấu làm gì chứ, với cả anh vẫn chưa đi ngủ à
Anh nhìn cô, vỗ nhẹ đầu cô rồi xuống giường " Đi ra ngoài ăn không "
" Ra ngoài ăn á hả? Anh không thấy mệt à, ra ngoài làm gì " Tuyết Hy lắc đầu nguây nguậy không muốn đi
Hào cười nhẹ " Anh không mệt, chiều anh ngủ cũng nhiều rồi nên giờ mới làm chút việc thôi, nào đứng dậy đi ăn, em chưa ăn gì mà đúng không "
Tuyết Hy nghe vậy thì cũng an tâm phần nào, cô xuống giường, hai người thay quần áo rồi ra ngoài ăn
Vì quán ăn gần nhà nên hai người đi bộ, vừa đi họ vừa trò chuyện với nhau
" Anh cứ nhắc em cẩn thận là sẽ xảy ra chuyện ha " Hào cười cười, nắm tay cô thi thoảng sờ những ngón tay nhỏ nhắn
'Không phải tại em à nha, tuyệt đối không phải tại em đâu đó, do họ gây sự trước, thề luôn " Tuyết Hy nghe anh nhắc đến chuyện đánh nhau thì giật nảy, sợ anh hiểu lầm còn khẳng đi khẳng định lại
Hào phì cười " Anh chỉ muốn nói thôi, đâu có chỉ lỗi em mà sợ đến như vậy chứ " cô nhóc này chỉ được cái mồm thôi, chứ cái gì cũng là sợ anh
" Em sợ anh giận mà " Tuyết Hy bĩu môi, eo ơi anh mà giận là cô xong luôn đó, nghĩ thôi đã thấy sợ rồi
Cái này không đề cậu Mộ Năm Dương ảnh đợi đấy!
" Với cả, em đừng quan tâm quá mức với người khác, không cần quá hiền với những trường hợp đó, nếu em cứ thẳng tay phạt thì họ sẽ chẳng dám đụng vào em đâu, lúc anh ra trường đã nhờ hiệu trưởng giúp em rồi" Anh không thích việc cô quá hiền với những người gây lỗi, nếu hôm nay anh không ở đó mà có người tới, anh dám chắc cô chỉ nói chút rồi tha cho họ, lòng nhân từ nên áp dụng đúng chỗ nếu không sẽ gây ra hậu quả lớn
" Em biết rùi mà, nói hoài " Tuyết Hy bĩu môi, anh lại giảng đạo lí rồi, mỗi lần như vậy cô không dám cãi lại không anh sẽ nói nhiều hơn gấp mấy lần, cô nghe mà hoa mắt chóng mặt luôn đó chứ
" Còn nói được câu này nữa " Hào nhướn mày cúi đầu nhìn cô người yêu mà không là cô vợ đã đính hôn mới đúng
Sau khi ăn xong
'Công ty của hai anh sắp xong chưa vậy " Tuyết Hy dụi mắt, cô tò mò không biết nó sẽ như thế nào
Không được dụi mắt " Hào giữa tay cô lại, trả lời câu hỏi của cô : " Cũng sắp xong rồi, khoảng mấy tuần nữa, nhiều thợ mà
" Đi xem chút rồi về đi, ở gần đây mà đúng không" Hy cười, dang tay ra muốn anh bế
Thiên Hào nhìn cô, cuối cùng cũng cúi người bế cô lên " Đi chút rồi về cũng được "
Anh bế cô đi bộ một đoạn không xa là đứng trước một công ty đang được xây dựng, nó đã xây gần xong giờ đang chuẩn bị sơn với mua nội thất nữa là xong, trước nghe hai anh nói nhue là công ty có trên 50 tầng thì phải mà không nhớ rõ là bao nhiêu
Mai sau anh phải nuôi em đó, em không đi làm đâu, chỉ muốn ở nhà hưởng thụ cuộc sống như một phú bà thôi " Tuyết Hy dụi mặt vào hõm cổ anh, có chồng giàu phải biết tận hưởng chứ
" Ừm, anh nuôi em, không cần em đụng vào bất cứ việc gì cả, nuôi con của anh là được rồi " Thiên Hào cười cười, anh cũng chưa có ý định bảo cô đi làm việc, anh sợ vừa nói ra mẹ anh đã mắng anh mất
Tuyết Hy bĩu môi, lại con cái à " Sao lại tính cả con nữa, ra trường em mới 22 thôi mà "
" 22 là đẻ được rồi mà, phụ huynh hai nhà rất thích trẻ con mà, đẻ nhiều một chút đến 30 tuổi em ăn chơi là được " Thiên Hào cười trêu, chân đi về hướng về nhà
" Cái gì mà nhiều chút chứ, 1 đứa là quá đủ rồi, cho Tuyết đẻ là được rồi, cậu ấy biết chăm con mà " Tuyết Hy lắc đầu kịch liệt, 1 đứa thôi cô đã thấy vất vả rồi, thân cô còn lo chưa xong sao lo được cho con chứ
" Lúc đó đến đâu thì đến, giờ em an phận học hết đại học cho anh là được " Thiên Hao nhún vai, việc sinh đẻ phụ thuộc vào anh nữa mà, anh muốn là được, với cả đẻ con thì đã có người hầu chăm sóc đâu cần cô chăm từng đứa 1 chứ
Lúc cô dậy cũng là 11h đêm
" Có đói không? anh nấu gì đó cho em ăn " Hào đang ngồi làm việc thấy cô dậy thì hỏi
Tuyết Hy mở điện thoại lên xem thấy đã 11h thì lắc đầu, muộn rồi anh đã mệt rồi còn bảo anh nấu làm gì chứ
" Em không ăn đâu, muốn rồi nấu làm gì chứ, với cả anh vẫn chưa đi ngủ à
Anh nhìn cô, vỗ nhẹ đầu cô rồi xuống giường " Đi ra ngoài ăn không "
" Ra ngoài ăn á hả? Anh không thấy mệt à, ra ngoài làm gì " Tuyết Hy lắc đầu nguây nguậy không muốn đi
Hào cười nhẹ " Anh không mệt, chiều anh ngủ cũng nhiều rồi nên giờ mới làm chút việc thôi, nào đứng dậy đi ăn, em chưa ăn gì mà đúng không "
Tuyết Hy nghe vậy thì cũng an tâm phần nào, cô xuống giường, hai người thay quần áo rồi ra ngoài ăn
Vì quán ăn gần nhà nên hai người đi bộ, vừa đi họ vừa trò chuyện với nhau
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Anh cứ nhắc em cẩn thận là sẽ xảy ra chuyện ha " Hào cười cười, nắm tay cô thi thoảng sờ những ngón tay nhỏ nhắn
'Không phải tại em à nha, tuyệt đối không phải tại em đâu đó, do họ gây sự trước, thề luôn " Tuyết Hy nghe anh nhắc đến chuyện đánh nhau thì giật nảy, sợ anh hiểu lầm còn khẳng đi khẳng định lại
Hào phì cười " Anh chỉ muốn nói thôi, đâu có chỉ lỗi em mà sợ đến như vậy chứ " cô nhóc này chỉ được cái mồm thôi, chứ cái gì cũng là sợ anh
" Em sợ anh giận mà " Tuyết Hy bĩu môi, eo ơi anh mà giận là cô xong luôn đó, nghĩ thôi đã thấy sợ rồi
Cái này không đề cậu Mộ Năm Dương ảnh đợi đấy!
" Với cả, em đừng quan tâm quá mức với người khác, không cần quá hiền với những trường hợp đó, nếu em cứ thẳng tay phạt thì họ sẽ chẳng dám đụng vào em đâu, lúc anh ra trường đã nhờ hiệu trưởng giúp em rồi" Anh không thích việc cô quá hiền với những người gây lỗi, nếu hôm nay anh không ở đó mà có người tới, anh dám chắc cô chỉ nói chút rồi tha cho họ, lòng nhân từ nên áp dụng đúng chỗ nếu không sẽ gây ra hậu quả lớn
" Em biết rùi mà, nói hoài " Tuyết Hy bĩu môi, anh lại giảng đạo lí rồi, mỗi lần như vậy cô không dám cãi lại không anh sẽ nói nhiều hơn gấp mấy lần, cô nghe mà hoa mắt chóng mặt luôn đó chứ
" Còn nói được câu này nữa " Hào nhướn mày cúi đầu nhìn cô người yêu mà không là cô vợ đã đính hôn mới đúng
Sau khi ăn xong
'Công ty của hai anh sắp xong chưa vậy " Tuyết Hy dụi mắt, cô tò mò không biết nó sẽ như thế nào
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không được dụi mắt " Hào giữa tay cô lại, trả lời câu hỏi của cô : " Cũng sắp xong rồi, khoảng mấy tuần nữa, nhiều thợ mà
" Đi xem chút rồi về đi, ở gần đây mà đúng không" Hy cười, dang tay ra muốn anh bế
Thiên Hào nhìn cô, cuối cùng cũng cúi người bế cô lên " Đi chút rồi về cũng được "
Anh bế cô đi bộ một đoạn không xa là đứng trước một công ty đang được xây dựng, nó đã xây gần xong giờ đang chuẩn bị sơn với mua nội thất nữa là xong, trước nghe hai anh nói nhue là công ty có trên 50 tầng thì phải mà không nhớ rõ là bao nhiêu
Mai sau anh phải nuôi em đó, em không đi làm đâu, chỉ muốn ở nhà hưởng thụ cuộc sống như một phú bà thôi " Tuyết Hy dụi mặt vào hõm cổ anh, có chồng giàu phải biết tận hưởng chứ
" Ừm, anh nuôi em, không cần em đụng vào bất cứ việc gì cả, nuôi con của anh là được rồi " Thiên Hào cười cười, anh cũng chưa có ý định bảo cô đi làm việc, anh sợ vừa nói ra mẹ anh đã mắng anh mất
Tuyết Hy bĩu môi, lại con cái à " Sao lại tính cả con nữa, ra trường em mới 22 thôi mà "
" 22 là đẻ được rồi mà, phụ huynh hai nhà rất thích trẻ con mà, đẻ nhiều một chút đến 30 tuổi em ăn chơi là được " Thiên Hào cười trêu, chân đi về hướng về nhà
" Cái gì mà nhiều chút chứ, 1 đứa là quá đủ rồi, cho Tuyết đẻ là được rồi, cậu ấy biết chăm con mà " Tuyết Hy lắc đầu kịch liệt, 1 đứa thôi cô đã thấy vất vả rồi, thân cô còn lo chưa xong sao lo được cho con chứ
" Lúc đó đến đâu thì đến, giờ em an phận học hết đại học cho anh là được " Thiên Hao nhún vai, việc sinh đẻ phụ thuộc vào anh nữa mà, anh muốn là được, với cả đẻ con thì đã có người hầu chăm sóc đâu cần cô chăm từng đứa 1 chứ
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro