Anh Thật Sự Rất...
Từ Hứa Hứa
2024-11-11 11:37:50
“Tôi không biết, chú Diệp ủng hộ ai thì tôi cũng vậy.” Đường Tuệ Như nhíu mày: “Nhưng, cha Nam Ương Ương nếu được thì mỗi ngày cô ta sẽ diễu võ dương oai, đi bắt nạt người khác.”
“Nói như vây, tôi phải nỗ lực rồi! Về sau nhất đinh không cho Nam Ương Ương bắt nạt cô.” Tô Túy nghiêng đầu nhìn cô: “Trở về chăm tốt, đừng nên chạy loạn.”
“Tôi biết rồi, anh đã nói bao nhiêu lần rồi, còn dong dài hơn so với mẹ tôi!”
Lần đầu tiên cô cảm thấy người đàn ông có thể dong dài đến như vậy.
Mắt anh đào Tô Túy nhắm lại, có chút bất đắc dĩ, nếu cô không phải bà xã Diệp Cô Thâm. Anh nói nhiều như vậy còn không phải để người anh em an tâm.
Rõ ràng anh lại biến thành con quỷ dong dài.
“Cô là người đầu tiên nói tôi như vậy, cũng là người đầu tiên tôi biết cảm giác dong dài phụ nữ. Cô rất vinh hạnh đấy.”
“Vâng, tôi quá vinh hạnh rồi. Chúc anh được như ý nguyện.”
Ngẫm lại nếu như Tô Túy làm tổng thống vậy chú Diệp sẽ là người không ai dám chọc rồi, dù sao tổng thống là anh em của anh ấy!
Trở về bệnh viện, mẹ Đường trông thấy Đường Tuế Như bình an trở về, một tay ôm cô: “Con gái ngoan, không sao chứ?”
“Con không sao, người này là Tô Túy thuộc bộ ngoại giao, là anh em Diệp Cô Thâm.” Đường Tuế Như bị mẹ Đường ôm chặt, sắp không thở được rồi.
“Mẹ, con sắp bị mẹ ôm chết rồi, còn có sau lưng con đau quá..” Khuôn mặt Đường Tuế Như đỏ bừng, vô cùng thanh thuần, đắc biệt đôi mắt to tròn nhìn vào mẹ Đường.
Mẹ Đường nhất thời kích động, dần buông cô ra: “Lần sau mẹ sẽ cẩn thận hơn.”
Tô Túy nhìn hai mẹ con quan tâm lẫn nhau, khuôn mặt nhỏ nhắn Đường Tuế Như hiện lên phấn ông nhàn nhạt, lớn lên hoàn toàn xinh đẹp.
Bà xã Diệp Cô Thâm không tệ!
Mẹ Đường cùng Tô Túy hàn huyên vài cậu cảm tạ, sau đó thì rời đi.
“Con gái, chuyện này chúng ta quay về xử lý, được không nào? Con an tâm dưỡng thương đi.”
“Mẹ, con chẳng lẽ không phải con gái mẹ. Con không còn là đứa trẻ, quan tâm một chút thôi mà.” Đường Tuế Như chu cái miệng nhỏ: “Lưng của con, đau quá.”
Mẹ Đường lo lắng nhìn vết thương sau lưng cô, những thứ khác đều vất hết ra sau
__
Đường Tuế Như ngồi trên giường bệnh ôm máy tính xem tin tức, trên mạng tin tức “xem mạng người như cỏ rác” của bệnh viện Đường Khang đã bớt đi nhiều.
Phiền chết rồi!
Nhìn thấy đã căm tức.
Tay cô di chuyển bàn phím lập tức che đậy tin tức.
Cô dám khẳng định, nhất định Nam Ương Ương đã nói gì trước mặt cha cô ta cho nên mới xảy ra chuyện này!
Vậy cũng đừng trách cô!
Hahaha!
Khuôn mặt Đường Tuế Như lộ ra ý cười trộm, đại học nha, để cho Nam Ương Ương chọn thêm mấy môn chuyện nghiệp khác làm cho cô ta treo cổ đến chết tốt nghiệp nổi.
Ngẫm lại còn có chút hưng phấn.
Ngón tay di chuyển bàn phím vài cái: “OK.”
Sau khi Ok, cô vẫn nhàm chán đọc tin tức quân sự, tựa ở đầu giường, nhìn lại.
Ban đầu còn xem nhiệt tình sau dần buồn ngủ.
“Chú Diệp…”
Cô tựa ở đầu giường ngủ quên.
__
Ngôi sao treo trên bầu trời đêm, Diệp Cô Thâm đứng ở ngoài lều, trong lòng rung động một hồi, giống như đã có chuyện gì xảy ra.
Anh cúi đầu nhìn bản đồ, không có gì bất ngờ thì ngày mai sẽ ra ngoài sớm, sáng sớm ngày kia có thể trở về.
Lâm Thượng im lặng đứng bên cạnh nhìn chăm chú, hiện tại thủ trưởng đã có tư tình nữ nhi, chậc chậc, càng ngày càng trở nên nhân tình ý vị rồi.
“Thủ trưởng, thật ra chúng ta đều nghỉ ngơi đủ rồi. Không bằng đêm nay xuất phát, ngày mai có thể trở về rồi.” Lâm Thượng nghiêm túc đề nghị.
“Nói như vây, tôi phải nỗ lực rồi! Về sau nhất đinh không cho Nam Ương Ương bắt nạt cô.” Tô Túy nghiêng đầu nhìn cô: “Trở về chăm tốt, đừng nên chạy loạn.”
“Tôi biết rồi, anh đã nói bao nhiêu lần rồi, còn dong dài hơn so với mẹ tôi!”
Lần đầu tiên cô cảm thấy người đàn ông có thể dong dài đến như vậy.
Mắt anh đào Tô Túy nhắm lại, có chút bất đắc dĩ, nếu cô không phải bà xã Diệp Cô Thâm. Anh nói nhiều như vậy còn không phải để người anh em an tâm.
Rõ ràng anh lại biến thành con quỷ dong dài.
“Cô là người đầu tiên nói tôi như vậy, cũng là người đầu tiên tôi biết cảm giác dong dài phụ nữ. Cô rất vinh hạnh đấy.”
“Vâng, tôi quá vinh hạnh rồi. Chúc anh được như ý nguyện.”
Ngẫm lại nếu như Tô Túy làm tổng thống vậy chú Diệp sẽ là người không ai dám chọc rồi, dù sao tổng thống là anh em của anh ấy!
Trở về bệnh viện, mẹ Đường trông thấy Đường Tuế Như bình an trở về, một tay ôm cô: “Con gái ngoan, không sao chứ?”
“Con không sao, người này là Tô Túy thuộc bộ ngoại giao, là anh em Diệp Cô Thâm.” Đường Tuế Như bị mẹ Đường ôm chặt, sắp không thở được rồi.
“Mẹ, con sắp bị mẹ ôm chết rồi, còn có sau lưng con đau quá..” Khuôn mặt Đường Tuế Như đỏ bừng, vô cùng thanh thuần, đắc biệt đôi mắt to tròn nhìn vào mẹ Đường.
Mẹ Đường nhất thời kích động, dần buông cô ra: “Lần sau mẹ sẽ cẩn thận hơn.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Túy nhìn hai mẹ con quan tâm lẫn nhau, khuôn mặt nhỏ nhắn Đường Tuế Như hiện lên phấn ông nhàn nhạt, lớn lên hoàn toàn xinh đẹp.
Bà xã Diệp Cô Thâm không tệ!
Mẹ Đường cùng Tô Túy hàn huyên vài cậu cảm tạ, sau đó thì rời đi.
“Con gái, chuyện này chúng ta quay về xử lý, được không nào? Con an tâm dưỡng thương đi.”
“Mẹ, con chẳng lẽ không phải con gái mẹ. Con không còn là đứa trẻ, quan tâm một chút thôi mà.” Đường Tuế Như chu cái miệng nhỏ: “Lưng của con, đau quá.”
Mẹ Đường lo lắng nhìn vết thương sau lưng cô, những thứ khác đều vất hết ra sau
__
Đường Tuế Như ngồi trên giường bệnh ôm máy tính xem tin tức, trên mạng tin tức “xem mạng người như cỏ rác” của bệnh viện Đường Khang đã bớt đi nhiều.
Phiền chết rồi!
Nhìn thấy đã căm tức.
Tay cô di chuyển bàn phím lập tức che đậy tin tức.
Cô dám khẳng định, nhất định Nam Ương Ương đã nói gì trước mặt cha cô ta cho nên mới xảy ra chuyện này!
Vậy cũng đừng trách cô!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hahaha!
Khuôn mặt Đường Tuế Như lộ ra ý cười trộm, đại học nha, để cho Nam Ương Ương chọn thêm mấy môn chuyện nghiệp khác làm cho cô ta treo cổ đến chết tốt nghiệp nổi.
Ngẫm lại còn có chút hưng phấn.
Ngón tay di chuyển bàn phím vài cái: “OK.”
Sau khi Ok, cô vẫn nhàm chán đọc tin tức quân sự, tựa ở đầu giường, nhìn lại.
Ban đầu còn xem nhiệt tình sau dần buồn ngủ.
“Chú Diệp…”
Cô tựa ở đầu giường ngủ quên.
__
Ngôi sao treo trên bầu trời đêm, Diệp Cô Thâm đứng ở ngoài lều, trong lòng rung động một hồi, giống như đã có chuyện gì xảy ra.
Anh cúi đầu nhìn bản đồ, không có gì bất ngờ thì ngày mai sẽ ra ngoài sớm, sáng sớm ngày kia có thể trở về.
Lâm Thượng im lặng đứng bên cạnh nhìn chăm chú, hiện tại thủ trưởng đã có tư tình nữ nhi, chậc chậc, càng ngày càng trở nên nhân tình ý vị rồi.
“Thủ trưởng, thật ra chúng ta đều nghỉ ngơi đủ rồi. Không bằng đêm nay xuất phát, ngày mai có thể trở về rồi.” Lâm Thượng nghiêm túc đề nghị.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro