Bạn Học Này, Lớ...
Từ Hứa Hứa
2024-11-11 11:37:50
“Ban ngày ban mặt còn có thể say xỉn như vậy còn muốn ôm nhuyễn hương, thật đúng là hoang, dâm vô độ a……” mắt to xinh đẹp màu hổ phách của Đường Tuế Như nhìn chằm chằm Diệp Cô Thâm, “Không nghĩ tới Diệp thủ trưởng anh thế nhưng còn có bạn bè như vậy……”
“Tiểu mỹ nữ, em kiến thức không thể thiển cận như vậy, anh đây tốt xấu cũng là hái hoa tặc lừng lẫy nổi danh thành phố Kinh, ít nhất về mặt thanh danh, vẫn là có thể so sánh cùng Diệp thủ trưởng!” Lý Hành Nhạc ánh mắt mê mang, vẫn nói sảng không ngừng, “Mẹ nó phục vụ ở đây làm sao vậy, biết cậu ở chỗ này, cư nhiên không thông báo sớm cho mình, làm hại mình ăn no mất rồi!”
“Bọn mình không cần cậu bồi.” Diệp Cô Thâm ánh mắt lạnh lùng, “Đã say thành như vậy, còn không đi?”
“Mình đã say thành như vậy, con mẹ nó đi như thế nào a! Không bằng để cô gái nhỏ của cậu lại đây đỡ mình …” Lý Hành Nhạc một tay chống cằm, mi mắt cong cong nhìn chằm chằm Đường Tuế Như, bên trái khóe mắt mụn ruồi màu đen xinh đẹp có vẻ rực rỡ lung linh, sinh động như thật.
Người đàn ông này lớn lên so nữ nhân còn yêu mị hơn a!
Nam sinh nữ tướng, làn da lại trắng, cùng Diệp Cô Thâm quan hệ không bình thường, hai người……
Bên trong đầu dưa Đường Tuế Như lại bắt đầu suy nghĩ bậy bạ, tay nhỏ bị Diệp Cô Thâm giữ chặt, đứng dậy rời đi ghế lô, hoàn toàn làm lơ Lý Hành Nhạc ngồi đối diện.
“Hai người các ngươi…… Nôn……” Lý Hành Nhạc đầu cúi xuống một cái, ghé vào trên bàn cơm hô hô ngủ.
——
Ngồi ở trong xe, khuôn mặt nhỏ của Đường Tuế Như đưa nhìn cửa sổ lầu ba, “Để anh ấy ở lại nơi đó không có việc gì sao?”
“Không chết được.”
Cũng tốt, kia thoạt nhìn hẳn là thật sự không có việc gì!
Xe chạy một đoạn đường, Tuế Tuế nghĩ nghĩ, cảm thấy thực khó hiểu, “Người kia, thật là bạn bè của anh sao? Nhìn không giống a……”
Bạn bè Diệp Cô Thâm, hẳn là giống với anh một thân chính khí lẫm liệt đi?
Như thế nào sẽ là cái loại tâm địa gian giảo phong lưu thiếu gia!
Lái xe Diệp Cô Thâm nhàn nhạt trả về bốn chữ, “Sinh tử chi giao.”
Sinh tử chi giao?
Cứ nghĩ Diệp Cô Thâm loại này một thân chinh chiến, tùy thời đều có khả năng đối mặt ám sát, mạng nhỏ đều là đeo ở trên cọng tóc, nhiều hơn một hai người bạn so với nhiều hơn một hai kẻ địch vẫn tốt hơn nhiều, sinh tử chi giao, xem ra người công tủ phong lưu cũng không phải ăn chơi trác táng như mặt ngoài n đi!
Cô nghĩ nghĩ, muốn đến trường Đại Học, buổi chiều còn có lớpa, Diệp Cô Thâm đưa cô đi học.
——
Ngồi ở trong phòng học, trong phòng học đang tiến hành điểm danh, tất cả mọi người đều có mặt chỉ vắng một người, là bạn cùng phòng với cô - Bạch Thải.
“Có ai biết bạn học này vì sao không lên lớp không!” Giáo viên đeo mắt kính lộ vẻ nghiêm túc, “Tôi không biết các cô cậu ở cao trung đi đến lớp học hành ra sao! Hôm nay vừa mới nhập học đã có người vắng mắt, đi trễ còn được, thậm chí là trốn học! Thái độ học tập như vậy, hoàn toàn không xứng ngồi ở giảng đường của Đại Học Kinh! Lãng phí tài nguyên học tập!”
“Báo cáo!” Bạch Thải thẳng tắp thẳng đứng ở cửa phòng học, thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh, đôi tay thẳng tắp rủ xuống dán ở hai bên chân.
Bộ dáng hoàn toàn là một người lính tiêu chuẩn.
Đây cũng không phải là quân khu, có cần thiết phải như vậy không?
Trong phòng học mọi người nghị luận sôi nổi, Giáo viên thấy cô ấy tới, cũng không có nhiều lời.
Bạch Thải đi vàoi, ngồi ở bên cạnh Đường Tuế Như, Thời Khanh Khanh đưa sách vở qua cho cô ấy.
“Cảm ơn.” Bạch Thải thái độ lãnh đạm như cũ.
Tuế Tuế nhìn sườn mặt cô ấy, sau đó nghiêm túc bắt đầu nghe giảng bài.
Vài phút sau, Bạch Thải lấy di động ra, nhìn tin tức trên màn hình, nước mắt xoạch xoạch rơi xuống.
Tuế Tuế hoàn toàn ngốc, sao đột nhiên lại khóc rồi?
“Bạn học này, lớp học của tôi có khó chịu như vậy sao? Làm sao lại khiến bạn học khóc luôn rồi đây!” Giáo viên từ trên bục giảng đi xuống dưới.
“Tiểu mỹ nữ, em kiến thức không thể thiển cận như vậy, anh đây tốt xấu cũng là hái hoa tặc lừng lẫy nổi danh thành phố Kinh, ít nhất về mặt thanh danh, vẫn là có thể so sánh cùng Diệp thủ trưởng!” Lý Hành Nhạc ánh mắt mê mang, vẫn nói sảng không ngừng, “Mẹ nó phục vụ ở đây làm sao vậy, biết cậu ở chỗ này, cư nhiên không thông báo sớm cho mình, làm hại mình ăn no mất rồi!”
“Bọn mình không cần cậu bồi.” Diệp Cô Thâm ánh mắt lạnh lùng, “Đã say thành như vậy, còn không đi?”
“Mình đã say thành như vậy, con mẹ nó đi như thế nào a! Không bằng để cô gái nhỏ của cậu lại đây đỡ mình …” Lý Hành Nhạc một tay chống cằm, mi mắt cong cong nhìn chằm chằm Đường Tuế Như, bên trái khóe mắt mụn ruồi màu đen xinh đẹp có vẻ rực rỡ lung linh, sinh động như thật.
Người đàn ông này lớn lên so nữ nhân còn yêu mị hơn a!
Nam sinh nữ tướng, làn da lại trắng, cùng Diệp Cô Thâm quan hệ không bình thường, hai người……
Bên trong đầu dưa Đường Tuế Như lại bắt đầu suy nghĩ bậy bạ, tay nhỏ bị Diệp Cô Thâm giữ chặt, đứng dậy rời đi ghế lô, hoàn toàn làm lơ Lý Hành Nhạc ngồi đối diện.
“Hai người các ngươi…… Nôn……” Lý Hành Nhạc đầu cúi xuống một cái, ghé vào trên bàn cơm hô hô ngủ.
——
Ngồi ở trong xe, khuôn mặt nhỏ của Đường Tuế Như đưa nhìn cửa sổ lầu ba, “Để anh ấy ở lại nơi đó không có việc gì sao?”
“Không chết được.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cũng tốt, kia thoạt nhìn hẳn là thật sự không có việc gì!
Xe chạy một đoạn đường, Tuế Tuế nghĩ nghĩ, cảm thấy thực khó hiểu, “Người kia, thật là bạn bè của anh sao? Nhìn không giống a……”
Bạn bè Diệp Cô Thâm, hẳn là giống với anh một thân chính khí lẫm liệt đi?
Như thế nào sẽ là cái loại tâm địa gian giảo phong lưu thiếu gia!
Lái xe Diệp Cô Thâm nhàn nhạt trả về bốn chữ, “Sinh tử chi giao.”
Sinh tử chi giao?
Cứ nghĩ Diệp Cô Thâm loại này một thân chinh chiến, tùy thời đều có khả năng đối mặt ám sát, mạng nhỏ đều là đeo ở trên cọng tóc, nhiều hơn một hai người bạn so với nhiều hơn một hai kẻ địch vẫn tốt hơn nhiều, sinh tử chi giao, xem ra người công tủ phong lưu cũng không phải ăn chơi trác táng như mặt ngoài n đi!
Cô nghĩ nghĩ, muốn đến trường Đại Học, buổi chiều còn có lớpa, Diệp Cô Thâm đưa cô đi học.
——
Ngồi ở trong phòng học, trong phòng học đang tiến hành điểm danh, tất cả mọi người đều có mặt chỉ vắng một người, là bạn cùng phòng với cô - Bạch Thải.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Có ai biết bạn học này vì sao không lên lớp không!” Giáo viên đeo mắt kính lộ vẻ nghiêm túc, “Tôi không biết các cô cậu ở cao trung đi đến lớp học hành ra sao! Hôm nay vừa mới nhập học đã có người vắng mắt, đi trễ còn được, thậm chí là trốn học! Thái độ học tập như vậy, hoàn toàn không xứng ngồi ở giảng đường của Đại Học Kinh! Lãng phí tài nguyên học tập!”
“Báo cáo!” Bạch Thải thẳng tắp thẳng đứng ở cửa phòng học, thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh, đôi tay thẳng tắp rủ xuống dán ở hai bên chân.
Bộ dáng hoàn toàn là một người lính tiêu chuẩn.
Đây cũng không phải là quân khu, có cần thiết phải như vậy không?
Trong phòng học mọi người nghị luận sôi nổi, Giáo viên thấy cô ấy tới, cũng không có nhiều lời.
Bạch Thải đi vàoi, ngồi ở bên cạnh Đường Tuế Như, Thời Khanh Khanh đưa sách vở qua cho cô ấy.
“Cảm ơn.” Bạch Thải thái độ lãnh đạm như cũ.
Tuế Tuế nhìn sườn mặt cô ấy, sau đó nghiêm túc bắt đầu nghe giảng bài.
Vài phút sau, Bạch Thải lấy di động ra, nhìn tin tức trên màn hình, nước mắt xoạch xoạch rơi xuống.
Tuế Tuế hoàn toàn ngốc, sao đột nhiên lại khóc rồi?
“Bạn học này, lớp học của tôi có khó chịu như vậy sao? Làm sao lại khiến bạn học khóc luôn rồi đây!” Giáo viên từ trên bục giảng đi xuống dưới.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro