Yêu Chiều Vô Hạn: Người Đàn Ông Chung Tình Của Tôi

Chương 54

Khang Kiều

2024-11-02 20:59:46

28.1: Có tình cảm

Mặc cho Ngải Tử Lam trái tim sắt đá như thế nào, nghe được lời như vậy từ miệng người vẫn luôn lãnh khốc như Đoàn Hồng Hyên, tim cô vẫn là không nhịn được mà đập mạnh.

Cam tâm tình nguyện…..Ngải Tử Lam tinh thần có chút hoảng hốt.

Cho dù là thân thế của cô mang lại cho anh rất nhiều phiền phức, cho dù là bây giờ cô vẫn là một người con gái năng lực chưa đủ, còn phải học rất nhiều thứ sao?

“Cốc cốc.” Vừa lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

Ngải Tử Lam không khỏi thở phào một hơi, giống như là thầm may mắn mình tạm thời tránh được một lát, không phải đối diện với ánh mắt đầy thâm ý kia của Đoàn Hồng Huyên, cũng không cần phải rối rắm với cảm xúc nhất thời rung động kia.

Đồng thời, cô cũng hiếu kỳ không biết là ai lúc này lại tới gõ cửa căn phòng cỡ tổng thống này?

Mà Đoàn Hồng Huyên trên mặt không có chút gì gọi là ngạc nhiên, giống như sớm đã biết người tới là ai, không chút hoang mang ra mở cửa.

Thực nhanh, một người đàn ông mỹ lệ mê người bước vào, hiển nhiên đó là Vương Nhược Thành, người mà Ngải Tử Lam đã gặp ở phòng khám sản phụ.

“Vội vàng kêu tôi tới, là xảy ra chuyện gì?” Vương Nhược Thành vẫn như cũ, một đôi mắt sáng tinh ranh, dáng người uyển chuyển như không xương lả lướt, vẻ ngả ngớn đáng chết mà mê người, vừa tiến vào vừa không biết xấu hổ trêu chọc, “Có phải tên tiểu tử cậu đã ăn hết nữ nhân ở khách sạn xong không chịu trách nhiệm, rồi gọi tôi tới lau mông?”

Nói thế nào, thì hắn cũng là một bác sĩ khoa sản phụ chuyên nghiệp chính quy, giống như là đối với biện pháp tránh thai vẫn là có chút hiểu biết.

Đương nhiên, đây chỉ là nói đùa thôi. Đoàn Hồng Huyên kẻ lạnh lùng cổ quái ngay cả chuyện yêu đương cũng chưa từng nói qua, vẫn luôn giữ thân thể trong sạch, sao có thể dễ dàng nảy sinh quan hệ với phụ nữ được.

“Ăn sạch xong không nhận trách nhiệm loại chuyện này chỉ có thể xảy ra với cậu thôi, cậu vẫn nên tự lau mông mình trước thì hơn.” Thấy Vương Nhược Thành không kiêng nể gì trêu chọc, Đoàn Hồng Huyên không tốt đẹp gì đáp lại, bỗng nhiên có một loại cảm giác hối hận vì đã quen hắn ta, thật là sai lầm.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Cô gái, lại là cô.” Đi tới phòng khách mới trông thấy Ngải Tử Lam đang vùi trong tầng tầng lớp lớp khăn lông, Vương Nhược Thành lập tức kinh ngạc trợn to đôi mắt mỹ lệ kia lên, có chút nhịn cười không nổi.

“Bác sĩ Vương, xin chào.” Bất kể là đã gặp mặt qua một lần, Ngải Tử Lam chào vẫn có chút không được tự nhiên.

Vương Nhược Thành không ngờ, Đoàn Hồng Huyên thật sự giấu một cô gái trong khách sạn.

Tình huống này, lại liên hệ với tin tức chấn động Đoàn Hồng Huyên kết hôn hôm nay, thực dễ dàng có thể liên tưởng đến, phải chăng người con gái trước mắt này, chính là bà Đoàn?

“Trời ạ, Đoàn Hồng Huyên, cậu mau nói cho tôi biết, có phải cậu uy hiếp con gái nhà người ta, sao nhanh như vậy đã liền có được?” Vương Nhược Thành liên tục phát ra tiếng cảm thán, ánh mắt nhìn về phía Đoàn Hồng Huyên đều thay đổi, giống như là đang nhìn kẻ buôn người lừa thiếu nữ chưa vị thành niên vậy.

Vương Nhược Thành trước đó còn từng thiết tưởng qua, với tính cách của Đoàn Hồng Huyên, lịch trình tình cảm hẳn sẽ rất gian khổ. Lại không ngờ, hiện tại rất nhanh đã pách pách pách đánh vào mặt hắn. Bất kể là dùng thủ đoạn gì, uy hiếp dụ dỗ cũng được, khổ nhục kế cũng được, Đoàn Hồng Huyên cũng sớm kết hôn rồi.

Hơn nữa hắn rất rõ, Đoàn Hồng Huyên không phải là người đem hôn nhân ra làm trò đùa, vậy thì nhất định là nghiêm túc rồi.

Cô gái nhỏ thuần chất này rơi vào tay tên sói xám Đoàn Hồng Huyên, đến lúc đó chẳng phải sẽ bị nhào nặn thật lực sao. Với đôi mắt đào hoa phong lưu đa tình, ánh mắt Vương Nhược Thành hướng về phía Ngải Tử Lam đột nhiên tràn đầy sự thông cảm.

“Có tình cảm.” Đoàn Hồng Huyên mặt không biến sắc, ánh mắt chân thành tha thiết, có chút gì đó rất vô lại vô sỉ trả lời.

Hắn ta xác định mình có cảm tình mà cầu hôn, mà Ngải Tử Lam xem bộ dạng, ít ra cũng có mấy phần là có tình cảm mà đồng ý lời cầu hôn của hắn.

Uhm có vẻ như không có bệnh gì cả.

“Được rồi, được rồi.” Vương Nhược Thành cũng gần như là ồn ào, híp đôi mắt đào hoa, giống như không muốn nhìn thêm bộ dạng vô lại kia của Đoàn Hồng Huyên, liền vội thúc giục, “Ngươi cái tên bận rộn này tìm ta rốt cuộc có việc gì?”

“Khám bệnh cho cô ấy.” Đoàn Hồng Huyên dời ánh mắt tới Ngải Tử Lam, mặt không biểu cảm, trong ánh mắt dường như lại che giấu ý cười.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Chiều Vô Hạn: Người Đàn Ông Chung Tình Của Tôi

Số ký tự: 0