Yêu Đương Với Bạn Gái Của Bạn Cùng Phòng
Chui Vào Chăn Kiểm Tra Xem Tiểu Huyệt Có Bị Thương Không
Đồ Huyền
2024-07-24 12:54:07
Làm bạn gái của bạn thân nhưng bản thân Quý Sâm lại không cắn rứt lương tâm, anh không hề muốn xin lỗi anh ta.
Đi vào phòng bếp, mở tủ lạnh lấy một chai nước có gas ra, Quý Sâm dựa vào tường nhìn về phía anh ta, hỏi: “Nói chuyện gì?”
Thái độ tự nhiên như ở nhà.
Dương Chiếu thật sự không chấp nhận nỗi, chẳng biết rốt cuộc đây là nhà của mình hay là nhà anh nữa.
“Tại sao cậu mang đàn bà về nhà mà không nói trước với tôi một tiếng?” Dương Chiếu ngồi vắt chéo chân, trong đôi mắt xẹt qua tia khó chịu.
“Lúc trước cậu cũng không nói là khi dẫn phụ nữ về phải báo với cậu mà.”Quý Sâm không mảy may nao núng, uống một ngụm nước có gas. Bọt khí lạnh lẽo nổ tung trong cổ họng, giảm bớt cơn khát do vừa làm tình xong toát quá nhiều mồ hôi.
“Huống hồ mỗi tháng tôi đều đưa cậu tiền thuê nhà theo giá thị trường, lúc trước không phải cậu thấy tiền nên mới cho tôi ở lại hay sao? Nói là ở nhờ nhưng chúng ta như vậy phải gọi là thuê chung thì đúng hơn.”
Dương Chiếu nói một câu bị anh nói lại vài câu, tức giận nhưng không tìm được lý do nào để phản bác.
“Nếu cậu đã để ý vậy thì ngày mai tôi sẽ dọn đi, đội trưởng Chiến cũng tìm được nhà rồi.” Quý Sâm quơ quơ chai nước có gas trên tay.
Ban đầu muốn hỏi anh tại sao mang phụ nữ về lại không nói một tiếng cho mình biết, nhưng khi anh ta nghe đến đây thì lập tức hoảng hốt.
“Không phải lúc trước đã thống nhất là ở nửa năm rồi sao? Giờ mới qua hai tháng thôi mà.”
Căn hộ trong khu chung cư này ở một mình chỉ có 600 nhưng mỗi tháng Quý Sâm đều chuyển cho anh ta hẳn 1000, anh ta lời gần 400 rồi.
Hai người ngoài mặt thì gọi nhau là anh em nhưng thực chất chỉ là chung phòng ký túc xá thời đại học, sau khi tốt nghiệp còn giữ chút liên hệ, mối quan hệ của họ chỉ thân thiết hơn người khác một chút mà thôi.
Loại người lòng dạ hẹp hòi như Dương Chiếu sẽ không để ý đến người khác, còn Quý Sâm nhìn như cà lơ phất phơ không để ý gì nhưng chắc chắn không phải loại người không có chính kiến.
“Tôi chỉ mang một người phụ nữ về nhà thôi mà cũng phải báo với cậu, có ở đây hay không cũng như nhau.” Đáy mắt Quý Sâm hiện lên tia trào phúng, nói đi nói lại vẫn là tiếc tiền thôi.
Trước kia, khi học đại học mối quan hệ giữa Quý Sâm và Dương Chiếu thật sự cũng khá tốt, thời đại học là quãng thời gian mà tình cảm không bị trộn lẫn với tiền tài nên sẽ chân thành hơn.
Chỉ là sau khi tốt nghiệp, xã hội đã làm thay đổi quá nhiều người, bao gồm cả chính anh.
Quý Sâm có thể cười tủm tỉm nói chuyện với người khác nhưng cũng có thể đâm sau lưng người đó, vô cùng ác độc.
Dương Chiếu buông đôi chân đang vắt chéo lên nhau, chống khuỷu tay lên chân, nói: “Tôi có bắt cậu dọn đi đâu! Ôi thôi, cậu hiểu lầm ý tôi rồi. Sau này cậu muốn đưa phụ nữ về thì cứ việc, tôi sẽ không quản chuyện riêng của cậu.”
Quý Sâm tùy tay ném chai nước rỗng vào thùng rác, phát ra tiếng vang nặng nề.
“Nói sau đi.” Anh nói
Chưa đợi Dương Chiếu lên tiếng thì Quý Sâm đã xoay người trở về phòng.
Nhiệt độ máy sưởi trong phòng cao hơn bên ngoài một chút nhưng người phụ nữ trên giường ngủ rất ngon, lông mi cũng không hề động đậy.
Khuôn mặt nhỏ vùi vào chăn, trông có vẻ đã mệt lắm rồi.
Qúy Sâm lấy di động tra Baidu một chút thì thấy phụ nữ lần đầu tiên làm tình không nên quá dữ dội để tránh làm phía dưới bị thương.
Anh cũng không rõ làm người phụ nữ này đến mức ngủ thiếp đi có tính là dữ dội không. Anh chui vào chăn ghé vào phía dưới chuẩn bị giúp cô kiểm tra phía dưới xem có bị thương hay không.
Lỗ nhỏ của cô vẫn còn chứa tinh dịch của anh, tỏa ra mùi tanh nồng, Quý Sâm lo lắng cô sẽ bị cảm nên không vén chăn của cô lên mà bật đèn điện thoại, vùi cả nửa người vào trong chăn, dùng ngón tay giúp cô moi lỗ nhỏ.
“Ưm…” Người phụ nữ đang ngủ bị quấy rầy, khó chịu nên duỗi chân, bị một tay Quý Sâm nắm lại.
Lúc này lỗ nhỏ hồng hào trông hơi thảm thương, bị cày cấy đến sưng đỏ, âm đế cũng khẽ nhấp nhô theo nhịp thở một cách tội nghiệp.
Quý Sâm vô lương tâm đột nhiên động lòng trắc ẩn, lập tức ra ngoài lấy thuốc cho cô, chuẩn bị tự mình bôi.
Trước khi chui ra ngoài, anh nhìn mãi không chán, ý nghĩ muốn ăn chực thêm chút nữa bỗng dâng lên, anh lập tức dùng ngón tay đùa bỡn lỗ nhỏ của cô.
An Thư Yểu đáng thương, khi tỉnh bị làm đến ngất đi, trong mơ thì bị người đàn ông này đè ra ịch một phát.
Đi vào phòng bếp, mở tủ lạnh lấy một chai nước có gas ra, Quý Sâm dựa vào tường nhìn về phía anh ta, hỏi: “Nói chuyện gì?”
Thái độ tự nhiên như ở nhà.
Dương Chiếu thật sự không chấp nhận nỗi, chẳng biết rốt cuộc đây là nhà của mình hay là nhà anh nữa.
“Tại sao cậu mang đàn bà về nhà mà không nói trước với tôi một tiếng?” Dương Chiếu ngồi vắt chéo chân, trong đôi mắt xẹt qua tia khó chịu.
“Lúc trước cậu cũng không nói là khi dẫn phụ nữ về phải báo với cậu mà.”Quý Sâm không mảy may nao núng, uống một ngụm nước có gas. Bọt khí lạnh lẽo nổ tung trong cổ họng, giảm bớt cơn khát do vừa làm tình xong toát quá nhiều mồ hôi.
“Huống hồ mỗi tháng tôi đều đưa cậu tiền thuê nhà theo giá thị trường, lúc trước không phải cậu thấy tiền nên mới cho tôi ở lại hay sao? Nói là ở nhờ nhưng chúng ta như vậy phải gọi là thuê chung thì đúng hơn.”
Dương Chiếu nói một câu bị anh nói lại vài câu, tức giận nhưng không tìm được lý do nào để phản bác.
“Nếu cậu đã để ý vậy thì ngày mai tôi sẽ dọn đi, đội trưởng Chiến cũng tìm được nhà rồi.” Quý Sâm quơ quơ chai nước có gas trên tay.
Ban đầu muốn hỏi anh tại sao mang phụ nữ về lại không nói một tiếng cho mình biết, nhưng khi anh ta nghe đến đây thì lập tức hoảng hốt.
“Không phải lúc trước đã thống nhất là ở nửa năm rồi sao? Giờ mới qua hai tháng thôi mà.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Căn hộ trong khu chung cư này ở một mình chỉ có 600 nhưng mỗi tháng Quý Sâm đều chuyển cho anh ta hẳn 1000, anh ta lời gần 400 rồi.
Hai người ngoài mặt thì gọi nhau là anh em nhưng thực chất chỉ là chung phòng ký túc xá thời đại học, sau khi tốt nghiệp còn giữ chút liên hệ, mối quan hệ của họ chỉ thân thiết hơn người khác một chút mà thôi.
Loại người lòng dạ hẹp hòi như Dương Chiếu sẽ không để ý đến người khác, còn Quý Sâm nhìn như cà lơ phất phơ không để ý gì nhưng chắc chắn không phải loại người không có chính kiến.
“Tôi chỉ mang một người phụ nữ về nhà thôi mà cũng phải báo với cậu, có ở đây hay không cũng như nhau.” Đáy mắt Quý Sâm hiện lên tia trào phúng, nói đi nói lại vẫn là tiếc tiền thôi.
Trước kia, khi học đại học mối quan hệ giữa Quý Sâm và Dương Chiếu thật sự cũng khá tốt, thời đại học là quãng thời gian mà tình cảm không bị trộn lẫn với tiền tài nên sẽ chân thành hơn.
Chỉ là sau khi tốt nghiệp, xã hội đã làm thay đổi quá nhiều người, bao gồm cả chính anh.
Quý Sâm có thể cười tủm tỉm nói chuyện với người khác nhưng cũng có thể đâm sau lưng người đó, vô cùng ác độc.
Dương Chiếu buông đôi chân đang vắt chéo lên nhau, chống khuỷu tay lên chân, nói: “Tôi có bắt cậu dọn đi đâu! Ôi thôi, cậu hiểu lầm ý tôi rồi. Sau này cậu muốn đưa phụ nữ về thì cứ việc, tôi sẽ không quản chuyện riêng của cậu.”
Quý Sâm tùy tay ném chai nước rỗng vào thùng rác, phát ra tiếng vang nặng nề.
“Nói sau đi.” Anh nói
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chưa đợi Dương Chiếu lên tiếng thì Quý Sâm đã xoay người trở về phòng.
Nhiệt độ máy sưởi trong phòng cao hơn bên ngoài một chút nhưng người phụ nữ trên giường ngủ rất ngon, lông mi cũng không hề động đậy.
Khuôn mặt nhỏ vùi vào chăn, trông có vẻ đã mệt lắm rồi.
Qúy Sâm lấy di động tra Baidu một chút thì thấy phụ nữ lần đầu tiên làm tình không nên quá dữ dội để tránh làm phía dưới bị thương.
Anh cũng không rõ làm người phụ nữ này đến mức ngủ thiếp đi có tính là dữ dội không. Anh chui vào chăn ghé vào phía dưới chuẩn bị giúp cô kiểm tra phía dưới xem có bị thương hay không.
Lỗ nhỏ của cô vẫn còn chứa tinh dịch của anh, tỏa ra mùi tanh nồng, Quý Sâm lo lắng cô sẽ bị cảm nên không vén chăn của cô lên mà bật đèn điện thoại, vùi cả nửa người vào trong chăn, dùng ngón tay giúp cô moi lỗ nhỏ.
“Ưm…” Người phụ nữ đang ngủ bị quấy rầy, khó chịu nên duỗi chân, bị một tay Quý Sâm nắm lại.
Lúc này lỗ nhỏ hồng hào trông hơi thảm thương, bị cày cấy đến sưng đỏ, âm đế cũng khẽ nhấp nhô theo nhịp thở một cách tội nghiệp.
Quý Sâm vô lương tâm đột nhiên động lòng trắc ẩn, lập tức ra ngoài lấy thuốc cho cô, chuẩn bị tự mình bôi.
Trước khi chui ra ngoài, anh nhìn mãi không chán, ý nghĩ muốn ăn chực thêm chút nữa bỗng dâng lên, anh lập tức dùng ngón tay đùa bỡn lỗ nhỏ của cô.
An Thư Yểu đáng thương, khi tỉnh bị làm đến ngất đi, trong mơ thì bị người đàn ông này đè ra ịch một phát.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro