Yêu Đương Với Bạn Gái Của Bạn Cùng Phòng
Đàn Ông Không Có Gì Tốt
Đồ Huyền
2024-07-24 12:54:07
Buổi chiều Quý Sâm ra siêu thị mua sắm, mua một đống đồ ăn đông lạnh về lấp đầy tủ lạnh.
Sau đó gọi điện thoại tìm người đi điều tra chuyện Dương Chiếu ngoại tình.
Lúc trước nói với An Thư Yểu trong tay anh có chứng cứ đương nhiên là giả, Dương Chiếu dẫn bao nhiêu người phụ nữ về chơi, đều không liên quan đến anh, tất nhiên anh sẽ không lưu lại chứng cứ ngoại tình của anh ta.
Nhưng chuyện kiểu này không giấu được, hơn nữa số lần Dương Chiếu tìm phụ nữ lại rất thường xuyên, cứ bỏ tiền ra tìm người điều tra, là có thể lấy được một đống ảnh chụp.
Khoảng sáu giờ tối, Quý Sâm gửi toàn bộ ảnh chụp cho An Thư Yểu.
Nửa tiếng sau, đối phương trả lời lại ok.
Không cần phải nghĩ, nửa tiếng kia đã được dùng để tiêu hóa những bức ảnh tục tĩu đó.
Có một số bức ảnh được người phụ nữ kia chụp lại tung lên mạng, cảnh khỏa thân của bọn họ được quay thẳng vào nơi giao nhau của hai người.
Thậm chí còn có video, An Thư Yểu không mở ra xem, bởi vì nghĩ cũng biết cảnh tượng kia ghê tởm đến mức nào.
[Tối mấy giờ về?] Quý Sâm nhắn tin hỏi.
An Thư Yểu: [Tối nay có liên hoan.]
Tin nhắn vừa gửi đi, đồng nghiệp bắt đầu gọi tên cô: “An Thư Yểu, đi thôi, qua xe Hướng Mộng ngồi đi. ”
“Đến đây.” An Thư Yểu lấy túi xách xong, đi theo đồng nghiệp đi ra ngoài.
Về phần Quý Sâm sau đó có trả lời hay không, cô không xem.
Hôm nay là bữa ăn liên hoan đầu tiên của bộ phận sau khi bắt đầu công việc năm mới, An Thư Yểu là bộ phận quy định chất lượng, số lượng người của bộ phận đứng thứ hai trong công ty, đứng nhất là bộ phận sản xuất.
Trong phòng lớn ngồi đầy ba bàn, bàn An Thư Yểu cơ bản đều là nữ, trên bàn cùng lắm cũng chỉ có một vài chai rượu vang đỏ.
Tâm trạng An Thư Yểu không tốt, uống cạn một ly rượu vang đỏ.
Dương Chiếu ngoại tình là chuyện cô đã sớm biết, thậm chí hôm đó cô còn chính tai nghe thấy.
Nhưng cái đó và cái nhìn thấy là hai cảm giác khác nhau.
An Thư Yểu chỉ cảm thấy thanh xuân mấy năm nay của mình đều cho chó gặm.
Tức giận nhất chính là lúc trước Dương Chiếu còn mặt dày theo đuổi cô, cô còn tưởng rằng gặp được người thật lòng thích mình.
Cho nên lúc ấy cho dù đối với anh ta không có cảm giác gì, cô cũng chấp nhận anh ta, hơn nữa trong chuyện tình cảm này cô vẫn rất nghiêm túc.
Nếu như cô ôm suy nghĩ chỉ nói chuyện chơi một chút, bây giờ cũng không khổ sở đến mức như này.
“Đàn ông chẳng có gì tốt đẹp.” An Thư Yểu buồn bực ngửa đầu uống rượu, nhỏ tiếng mắng.
Đồng nghiệp bên cạnh thấy thế vội vàng ngăn cản tay cô còn muốn rót thêm một ly nữa: “Em coi uống cái này như uống rượu à? Trước kia chị thấy em đi tiệc liên hoan có uống rượu bao giờ đâu, sao hôm nay uống nhiều thế?”
An Thư Yểu đã uống khá nhiều, tửu lượng của cô vốn đã kém, một lon bia là có thể đổ, bình rượu vang đỏ này nồng độ cao hơn một chút, đương nhiên là cô không chịu nổi.
Cô quay đầu nhìn Hướng Mộng bên cạnh, tủi thân nhào tới đòi ôm.
“Làm sao vậy? Tâm trạng không tốt sao?” Hướng Mộng lớn hơn An Thư Yểu mấy tuổi, coi như trẻ con trong nhà, dỗ dành cô tất nhiên là dễ như trở bàn tay.
“Nào, nói chị nghe làm nào sao lại không vui?” Hướng Mộng rút khăn giấy ra, lau sạch đôi môi nhỏ bóng loáng vừa gặm sườn của An Thư Yểu.
An Thư miệng méo mỏ, nói: “Em thất tình rồi. ”
Hướng Mộng nhướng mày: “Chia tay rồi? ”
An Thư Yểu tủi thân gật đầu.
Hướng Mộng vỗ đùi một cái: “Đó là chuyện tốt mà! ”
An Thư Ti: “A! ”
“Em kêu cái gì?”
“Chị đánh em.”
“...”
Hướng Mộng: “Xin lỗi, chị trượt tay.”
Đầu An Thư Yểu có chút choáng váng, tựa vào trong ngực Hướng Mộng ậm ừ bất mãn.
Hướng Mộng khai sáng cho cô: “Người bạn trai kia của em chị sớm đã cảm thấy không đáng tin rồi, yêu đương lâu như vậy, ngay cả người trong gia đình cũng không cho em gặp, ngày lễ tết này nọ ngay cả bó hoa cũng không tặng em, keo kiệt bủn xỉn muốn chết, thế mà còn lấy những đồ em tặng quá đáng lắm ấy.”
An Thư Yểu gật đầu đồng ý: “Đúng, đúng.”
Hướng Mộng tiếp tục nói: “Hai người chia tay đối với em mà nói thì chính là chuyện tốt, sau này em thích đi đâu chơi thì đi, trước đây không phải em còn muốn đi công viên giải trí sao? Anh ta chẳng phải là không muốn đến công viên giải trí vì vé đắt sao, bây giờ em có thể đi rồi, cũng không cần nghĩ đến việc anh ta sẽ tủi thân vì mình đi.”
An Thư Yểu càng nghe cảm thấy càng có lý.
“Hơn nữa đàn ông trên thế giới nhiều như này, với khuôn mặt nhỏ nhắn dáng người nhỏ bé này của em, em còn được chọn lựa, đến lúc đó tìm một người đẹp trai hơn anh ta gấp vạn lần còn có tiền nữa, cho anh ta tức chết luôn.”
An Thư Yểu ngẩn người nói: “Trong nhà còn có một người đẹp trai hơn anh ta.”
Hướng Mộng: “Hả? ”
“Nhưng anh ấy nghèo.”
An Thư Yểu khóe miệng mếu máo, càng buồn bực thêm.
Sau đó gọi điện thoại tìm người đi điều tra chuyện Dương Chiếu ngoại tình.
Lúc trước nói với An Thư Yểu trong tay anh có chứng cứ đương nhiên là giả, Dương Chiếu dẫn bao nhiêu người phụ nữ về chơi, đều không liên quan đến anh, tất nhiên anh sẽ không lưu lại chứng cứ ngoại tình của anh ta.
Nhưng chuyện kiểu này không giấu được, hơn nữa số lần Dương Chiếu tìm phụ nữ lại rất thường xuyên, cứ bỏ tiền ra tìm người điều tra, là có thể lấy được một đống ảnh chụp.
Khoảng sáu giờ tối, Quý Sâm gửi toàn bộ ảnh chụp cho An Thư Yểu.
Nửa tiếng sau, đối phương trả lời lại ok.
Không cần phải nghĩ, nửa tiếng kia đã được dùng để tiêu hóa những bức ảnh tục tĩu đó.
Có một số bức ảnh được người phụ nữ kia chụp lại tung lên mạng, cảnh khỏa thân của bọn họ được quay thẳng vào nơi giao nhau của hai người.
Thậm chí còn có video, An Thư Yểu không mở ra xem, bởi vì nghĩ cũng biết cảnh tượng kia ghê tởm đến mức nào.
[Tối mấy giờ về?] Quý Sâm nhắn tin hỏi.
An Thư Yểu: [Tối nay có liên hoan.]
Tin nhắn vừa gửi đi, đồng nghiệp bắt đầu gọi tên cô: “An Thư Yểu, đi thôi, qua xe Hướng Mộng ngồi đi. ”
“Đến đây.” An Thư Yểu lấy túi xách xong, đi theo đồng nghiệp đi ra ngoài.
Về phần Quý Sâm sau đó có trả lời hay không, cô không xem.
Hôm nay là bữa ăn liên hoan đầu tiên của bộ phận sau khi bắt đầu công việc năm mới, An Thư Yểu là bộ phận quy định chất lượng, số lượng người của bộ phận đứng thứ hai trong công ty, đứng nhất là bộ phận sản xuất.
Trong phòng lớn ngồi đầy ba bàn, bàn An Thư Yểu cơ bản đều là nữ, trên bàn cùng lắm cũng chỉ có một vài chai rượu vang đỏ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tâm trạng An Thư Yểu không tốt, uống cạn một ly rượu vang đỏ.
Dương Chiếu ngoại tình là chuyện cô đã sớm biết, thậm chí hôm đó cô còn chính tai nghe thấy.
Nhưng cái đó và cái nhìn thấy là hai cảm giác khác nhau.
An Thư Yểu chỉ cảm thấy thanh xuân mấy năm nay của mình đều cho chó gặm.
Tức giận nhất chính là lúc trước Dương Chiếu còn mặt dày theo đuổi cô, cô còn tưởng rằng gặp được người thật lòng thích mình.
Cho nên lúc ấy cho dù đối với anh ta không có cảm giác gì, cô cũng chấp nhận anh ta, hơn nữa trong chuyện tình cảm này cô vẫn rất nghiêm túc.
Nếu như cô ôm suy nghĩ chỉ nói chuyện chơi một chút, bây giờ cũng không khổ sở đến mức như này.
“Đàn ông chẳng có gì tốt đẹp.” An Thư Yểu buồn bực ngửa đầu uống rượu, nhỏ tiếng mắng.
Đồng nghiệp bên cạnh thấy thế vội vàng ngăn cản tay cô còn muốn rót thêm một ly nữa: “Em coi uống cái này như uống rượu à? Trước kia chị thấy em đi tiệc liên hoan có uống rượu bao giờ đâu, sao hôm nay uống nhiều thế?”
An Thư Yểu đã uống khá nhiều, tửu lượng của cô vốn đã kém, một lon bia là có thể đổ, bình rượu vang đỏ này nồng độ cao hơn một chút, đương nhiên là cô không chịu nổi.
Cô quay đầu nhìn Hướng Mộng bên cạnh, tủi thân nhào tới đòi ôm.
“Làm sao vậy? Tâm trạng không tốt sao?” Hướng Mộng lớn hơn An Thư Yểu mấy tuổi, coi như trẻ con trong nhà, dỗ dành cô tất nhiên là dễ như trở bàn tay.
“Nào, nói chị nghe làm nào sao lại không vui?” Hướng Mộng rút khăn giấy ra, lau sạch đôi môi nhỏ bóng loáng vừa gặm sườn của An Thư Yểu.
An Thư miệng méo mỏ, nói: “Em thất tình rồi. ”
Hướng Mộng nhướng mày: “Chia tay rồi? ”
An Thư Yểu tủi thân gật đầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hướng Mộng vỗ đùi một cái: “Đó là chuyện tốt mà! ”
An Thư Ti: “A! ”
“Em kêu cái gì?”
“Chị đánh em.”
“...”
Hướng Mộng: “Xin lỗi, chị trượt tay.”
Đầu An Thư Yểu có chút choáng váng, tựa vào trong ngực Hướng Mộng ậm ừ bất mãn.
Hướng Mộng khai sáng cho cô: “Người bạn trai kia của em chị sớm đã cảm thấy không đáng tin rồi, yêu đương lâu như vậy, ngay cả người trong gia đình cũng không cho em gặp, ngày lễ tết này nọ ngay cả bó hoa cũng không tặng em, keo kiệt bủn xỉn muốn chết, thế mà còn lấy những đồ em tặng quá đáng lắm ấy.”
An Thư Yểu gật đầu đồng ý: “Đúng, đúng.”
Hướng Mộng tiếp tục nói: “Hai người chia tay đối với em mà nói thì chính là chuyện tốt, sau này em thích đi đâu chơi thì đi, trước đây không phải em còn muốn đi công viên giải trí sao? Anh ta chẳng phải là không muốn đến công viên giải trí vì vé đắt sao, bây giờ em có thể đi rồi, cũng không cần nghĩ đến việc anh ta sẽ tủi thân vì mình đi.”
An Thư Yểu càng nghe cảm thấy càng có lý.
“Hơn nữa đàn ông trên thế giới nhiều như này, với khuôn mặt nhỏ nhắn dáng người nhỏ bé này của em, em còn được chọn lựa, đến lúc đó tìm một người đẹp trai hơn anh ta gấp vạn lần còn có tiền nữa, cho anh ta tức chết luôn.”
An Thư Yểu ngẩn người nói: “Trong nhà còn có một người đẹp trai hơn anh ta.”
Hướng Mộng: “Hả? ”
“Nhưng anh ấy nghèo.”
An Thư Yểu khóe miệng mếu máo, càng buồn bực thêm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro