Yêu Đương Với Bạn Gái Của Bạn Cùng Phòng
Trước Nay Đều Không Nghĩ Tới Cô Sẽ Nói Tiếng Chia Tay
Đồ Huyền
2024-07-24 12:54:07
Mặt Dương Chiếu nháy mắt trắng bệch như vừa bị quét sơn, từ phía sau vành tai bắt đầu đỏ lên, dần dần lan tràn đến cả khuôn mặt.
“Cái này là gì, là ảnh ghép sao?” Dương Chiếu rất nhanh phản ứng lại, yết hầu thắt chặt khẩn trương hỏi.
An Thư Yểu vẫn ung dung nhìn anh ta diễn kịch, giống như đang xem một tên hề biểu diễn.
“Anh cảm thấy đây là ảnh ghép sao?” An Thư Yểu cười nói, “Tôi cũng không có thời gian đi chỉnh sửa cắt ghép mấy thứ làm bản thân mình ghê tởm.”
Đôi mắt Dương Chiếu gắt gao nhìn chằm chằm mấy tấm ảnh trên điện thoại, ngước mắt hỏi: “Vậy cái này là ai gửi cho cô?”
“Anh cảm thấy là ai?” An Thư Yểu hỏi lại.
Dương Chiếu không đoán ra.
Phụ nữ cùng anh ta ngủ qua quá nhiều, dù sao cũng không thể là người phụ nữ nào đó biết đến An Thư Yểu nên cố ý gửi mấy tấm ảnh này cho cô khiến cô ghê tởm.
Quan hệ giữa anh và mấy người phụ nữ đó chỉ là tình một đêm, nước sông không phạm nước giếng, căn bản không có gút mắt tình cảm.
Nhưng nếu là người khác, vậy còn ai có thể tìm được nhiều ảnh giường chiếu của anh ta như vậy, có vài cái ngay cả anh ta cũng chưa xem qua!
Dương Chiếu biết, anh ta không thể thừa nhận.
Anh ta nâng khóe miệng lên lộ ra một nụ cười có chút khó coi, hỏi: “Yểu Yểu, em tin người trên ảnh chụp là anh đi? Em cũng biết, anh yêu em như vậy, sao có thể ở bên ngoài làm mấy thứ này.”
Từ trước đến nay Dương Chiếu diễn kịch rất chắc tay, sau khi nhiệt độ trên mặt giảm bớt lập tức bày ra một bộ dáng ủy khuất vô tội: “Anh không nghĩ tới em sẽ cầm mấy tấm ảnh bịa đặt này tới chất vấn anh, chúng ta ở bên nhau nhiều năm như vậy, anh không đáng để em tín nhiệm sao?”
“Bịa đặt?” An Thư Yểu cầm điện thoại, tìm hai, ba cái video để ở chế độ tĩnh âm rồi trước mặt anh ta, hỏi, “Đây cũng là bịa đặt sao?”
Video đầu tiên là anh ta cùng một người phụ nữ xa lạ xuất hiện, sau đó góc quay từ thân thể hai người một đường quay tới chỗ đang dính lấy nhau của bọn họ.
Mặt Dương Chiếu hoàn toàn tái xanh.
“Không phải, Yểu Yểu em thử nghĩ lại mà xem, người này chắc chắn không phải là anh mà, có ai làm tình rồi còn quay video chứ, hơn nữa anh là dạng người gì em hẳn là biết rất rõ.” Dương Chiếu còn đang cô giãy giụa, thậm chí cuối cùng còn có cảm giác thẹn quá thành giận: “Đương nhiên, em muốn nói bên trong người đàn ông bên trong là anh, anh đây cũng không còn biện pháp.”
Dương Chiếu ném điện thoại lên trên bàn, tự mình tức giận trước.
An Thư Yểu cũng không bận tâm đến thái độ của anh ta, cặn bã cuối cùng vẫn là cặn bã, nghĩa nằm ngay trên từ ‘ cặn bã ’ này.
Cô không nói với Dương Chiếu ngày đó cô cũng ở nhà anh ta, chính tai cô nghe được âm thanh anh ta mang phụ nữ về nhà làm tình.
Bởi vì cô không muốn liên lụy tới Quý Sâm.
Cô ngoại tình là chuyện của cô, cô không muốn Dương Chiếu mắng Quý Sâm là đồ tiểu tam.
Người chen vào đoạn tình cảm của người khác gọi là tiểu tam, nhưng An Thư Yểu cảm thấy Quý Sâm không phải.
Bởi vì lúc cô cùng anh làm tình với nhau, cô đã sớm không còn tình cảm với Dương Chiếu.
Cô cất điện thoại vào lại trong túi, thái độ tùy ý nói: “Anh không thừa nhận là chuyện của anh, tôi muốn chia tay cũng là chuyện của tôi.”
Dương Chiếu sắc mặt cứng đờ, “Chia tay?”
Anh ta nghĩ An Thư Yểu sẽ làm loạn sẽ tức giận giống như trước đây, nhưng chưa từng nghĩ tới cô sẽ nói lời chia tay.
Cô làm sao dám chứ, hai người bọn họ ở bên nhau nhiều năm như vậy, người sáng suốt đều có thể nhìn ra được An Thư Yểu cực kỳ ỷ lại anh ta, trong đoạn tình cảm này, anh ta vẫn luôn ở vị trí nắm quyền chủ đạo.
Hiện tại cô lại dám nói chia tay với anh ta??
Biểu tình của Dương Chiếu trở nên khủng bố, anh ta cảm thấy tôn nghiêm đàn ông của mình đang bị khiêu chiến.
Anh ta sẽ không suy xét xem bản thân có vấn đề gì, anh ta chỉ cảm thấy An Thư Yểu đột nhiên có biến hóa lớn như vậy mới là có vấn đề.
“Tôi biết ngay mà, cô vừa gặp đã chụp mũ cho tôi, cũng không nghe tôi giải thích, thì ra là cô muốn chia tay với tôi.” Biểu tình của Dương Chiếu giống như vừa mới ăn phân, lời thốt ra nói cũng hôi muốn chết.
“Tôi biết rồi, cô có phải thích người khác rồi đúng hay không? Hả? Nếu không thì cô chia tay tôi làm gì? Là đồng nghiệp trong công ty sao? Hay là người nào khác?”
Dương Chiếu nói không lựa lời: “An Thư Yểu tôi thật không nghĩ tới, cô đã sớm muốn chia tay rồi đúng không? Cho nên mới tìm mấy tấm ảnh chụp này? Cô muốn cho người khác cảm thấy là tôi có lỗi với cô trước sao? Cô quên ngay cái suy nghĩ đấy đi, nhiều năm như vậy, bây giờ tôi mới thật sự nhìn thấu cô.”
Ban đầu Dương Chiếu còn nghĩ dỗ dành An Thư Yểu thật tốt, nhưng hai chữ ‘chia tay’ này giống nhau chọc phải dây thần kinh mẫn cảm của anh ta, khiến anh ta đột nhiên cáu gắt lên.
An Thư Yểu cũng không nói lời nào, lẳng lặng nhìn anh ta nổi điên.
Trong lúc này có nhân viên bưng thêm đồ ăn tới, cô còn có tâm tình tốt mà nói cảm ơn với nhân viên phục vụ.
Dương Chiếu thấy cô không quan tâm mình, lập tức nổi giận.
Anh ta đứng thẳng dậy, bắt lấy cổ tay cô rồi hung tợn nói: “Tôi và cô nói chuyện yêu đương lâu như vậy, cô nghĩ cô muốn chia tay thì có thể chia tay sao?”
“Tôi nói cho cô biết An Thư Yểu, chỉ cần tôi không đồng ý, cô đời này cũng đều đừng nghĩ chia tay với tôi!”
“Cái này là gì, là ảnh ghép sao?” Dương Chiếu rất nhanh phản ứng lại, yết hầu thắt chặt khẩn trương hỏi.
An Thư Yểu vẫn ung dung nhìn anh ta diễn kịch, giống như đang xem một tên hề biểu diễn.
“Anh cảm thấy đây là ảnh ghép sao?” An Thư Yểu cười nói, “Tôi cũng không có thời gian đi chỉnh sửa cắt ghép mấy thứ làm bản thân mình ghê tởm.”
Đôi mắt Dương Chiếu gắt gao nhìn chằm chằm mấy tấm ảnh trên điện thoại, ngước mắt hỏi: “Vậy cái này là ai gửi cho cô?”
“Anh cảm thấy là ai?” An Thư Yểu hỏi lại.
Dương Chiếu không đoán ra.
Phụ nữ cùng anh ta ngủ qua quá nhiều, dù sao cũng không thể là người phụ nữ nào đó biết đến An Thư Yểu nên cố ý gửi mấy tấm ảnh này cho cô khiến cô ghê tởm.
Quan hệ giữa anh và mấy người phụ nữ đó chỉ là tình một đêm, nước sông không phạm nước giếng, căn bản không có gút mắt tình cảm.
Nhưng nếu là người khác, vậy còn ai có thể tìm được nhiều ảnh giường chiếu của anh ta như vậy, có vài cái ngay cả anh ta cũng chưa xem qua!
Dương Chiếu biết, anh ta không thể thừa nhận.
Anh ta nâng khóe miệng lên lộ ra một nụ cười có chút khó coi, hỏi: “Yểu Yểu, em tin người trên ảnh chụp là anh đi? Em cũng biết, anh yêu em như vậy, sao có thể ở bên ngoài làm mấy thứ này.”
Từ trước đến nay Dương Chiếu diễn kịch rất chắc tay, sau khi nhiệt độ trên mặt giảm bớt lập tức bày ra một bộ dáng ủy khuất vô tội: “Anh không nghĩ tới em sẽ cầm mấy tấm ảnh bịa đặt này tới chất vấn anh, chúng ta ở bên nhau nhiều năm như vậy, anh không đáng để em tín nhiệm sao?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Bịa đặt?” An Thư Yểu cầm điện thoại, tìm hai, ba cái video để ở chế độ tĩnh âm rồi trước mặt anh ta, hỏi, “Đây cũng là bịa đặt sao?”
Video đầu tiên là anh ta cùng một người phụ nữ xa lạ xuất hiện, sau đó góc quay từ thân thể hai người một đường quay tới chỗ đang dính lấy nhau của bọn họ.
Mặt Dương Chiếu hoàn toàn tái xanh.
“Không phải, Yểu Yểu em thử nghĩ lại mà xem, người này chắc chắn không phải là anh mà, có ai làm tình rồi còn quay video chứ, hơn nữa anh là dạng người gì em hẳn là biết rất rõ.” Dương Chiếu còn đang cô giãy giụa, thậm chí cuối cùng còn có cảm giác thẹn quá thành giận: “Đương nhiên, em muốn nói bên trong người đàn ông bên trong là anh, anh đây cũng không còn biện pháp.”
Dương Chiếu ném điện thoại lên trên bàn, tự mình tức giận trước.
An Thư Yểu cũng không bận tâm đến thái độ của anh ta, cặn bã cuối cùng vẫn là cặn bã, nghĩa nằm ngay trên từ ‘ cặn bã ’ này.
Cô không nói với Dương Chiếu ngày đó cô cũng ở nhà anh ta, chính tai cô nghe được âm thanh anh ta mang phụ nữ về nhà làm tình.
Bởi vì cô không muốn liên lụy tới Quý Sâm.
Cô ngoại tình là chuyện của cô, cô không muốn Dương Chiếu mắng Quý Sâm là đồ tiểu tam.
Người chen vào đoạn tình cảm của người khác gọi là tiểu tam, nhưng An Thư Yểu cảm thấy Quý Sâm không phải.
Bởi vì lúc cô cùng anh làm tình với nhau, cô đã sớm không còn tình cảm với Dương Chiếu.
Cô cất điện thoại vào lại trong túi, thái độ tùy ý nói: “Anh không thừa nhận là chuyện của anh, tôi muốn chia tay cũng là chuyện của tôi.”
Dương Chiếu sắc mặt cứng đờ, “Chia tay?”
Anh ta nghĩ An Thư Yểu sẽ làm loạn sẽ tức giận giống như trước đây, nhưng chưa từng nghĩ tới cô sẽ nói lời chia tay.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô làm sao dám chứ, hai người bọn họ ở bên nhau nhiều năm như vậy, người sáng suốt đều có thể nhìn ra được An Thư Yểu cực kỳ ỷ lại anh ta, trong đoạn tình cảm này, anh ta vẫn luôn ở vị trí nắm quyền chủ đạo.
Hiện tại cô lại dám nói chia tay với anh ta??
Biểu tình của Dương Chiếu trở nên khủng bố, anh ta cảm thấy tôn nghiêm đàn ông của mình đang bị khiêu chiến.
Anh ta sẽ không suy xét xem bản thân có vấn đề gì, anh ta chỉ cảm thấy An Thư Yểu đột nhiên có biến hóa lớn như vậy mới là có vấn đề.
“Tôi biết ngay mà, cô vừa gặp đã chụp mũ cho tôi, cũng không nghe tôi giải thích, thì ra là cô muốn chia tay với tôi.” Biểu tình của Dương Chiếu giống như vừa mới ăn phân, lời thốt ra nói cũng hôi muốn chết.
“Tôi biết rồi, cô có phải thích người khác rồi đúng hay không? Hả? Nếu không thì cô chia tay tôi làm gì? Là đồng nghiệp trong công ty sao? Hay là người nào khác?”
Dương Chiếu nói không lựa lời: “An Thư Yểu tôi thật không nghĩ tới, cô đã sớm muốn chia tay rồi đúng không? Cho nên mới tìm mấy tấm ảnh chụp này? Cô muốn cho người khác cảm thấy là tôi có lỗi với cô trước sao? Cô quên ngay cái suy nghĩ đấy đi, nhiều năm như vậy, bây giờ tôi mới thật sự nhìn thấu cô.”
Ban đầu Dương Chiếu còn nghĩ dỗ dành An Thư Yểu thật tốt, nhưng hai chữ ‘chia tay’ này giống nhau chọc phải dây thần kinh mẫn cảm của anh ta, khiến anh ta đột nhiên cáu gắt lên.
An Thư Yểu cũng không nói lời nào, lẳng lặng nhìn anh ta nổi điên.
Trong lúc này có nhân viên bưng thêm đồ ăn tới, cô còn có tâm tình tốt mà nói cảm ơn với nhân viên phục vụ.
Dương Chiếu thấy cô không quan tâm mình, lập tức nổi giận.
Anh ta đứng thẳng dậy, bắt lấy cổ tay cô rồi hung tợn nói: “Tôi và cô nói chuyện yêu đương lâu như vậy, cô nghĩ cô muốn chia tay thì có thể chia tay sao?”
“Tôi nói cho cô biết An Thư Yểu, chỉ cần tôi không đồng ý, cô đời này cũng đều đừng nghĩ chia tay với tôi!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro