Lễ cưới trong m...
Tuyết Ngân (Celina)
2024-11-11 23:30:47
Một tuần sau..
Ngày cử hành hôn lễ của cô và Lãnh Hoành Dục ngày càng đến gần, cô còn để ý thấy anh bỏ rất nhiều công sức cho buổi tiệc cưới này, chốc lát còn thấy anh nhìn ảnh cưới được chụp cười rạng rỡ.
Xung quanh buổi tiệc được thiết kế theo sở thích của Tô Niên, nhẹ nhàng như đầy màu sắc. Lối vào còn đeo một vòng hoa loại lớn, các khách khứa đang không ngừng đưa thiệp cưới để được bước vào.
Giới truyền thông một phen kinh động, các phóng viên không biết từ đâu đã có mặt hẳn hoi, họ như muốn ghi lại thành quả cho chặng đi lần này.
Âu Nhã hôm nay cũng được vui lay, hắn dìu Trương Cách Nhi ngồi vào ghế đi từng quầy đựng nước lấy giúp cô một ly sẵn tiện ngồi kế cô.
- Cách Nhi, sẽ không lâu nữa đâu em và anh sẽ được nắm tay tiến lên lễ đường. - Hắn nhìn cô ôn nhu nói.
- Âu Nhã, em muốn ăn cái bánh quy kia....đói lắm. - Mặt cô nỗi lên sự thèm khát, từ khi có baby đến bây giờ tính tình của cô cũng không còn như trước, thay đổi 180 độ.
- Được được, anh lấy giúp em. - Âu Nhã xoa đầu cô, cũng rất nhanh đã rời đi.
Ở một góc khác, Tô Hạo đang cụng ly với những ông tai to mặt lớn, họ cũng ríu rích mà cười nói vui vẻ. Song song ấy từ dưới nhìn lên cầu thang bắt gặp ánh mắt của Tô Hạ loé lên tia hung hãn.
Quách Dương ngày hôm nay không có mặt, Tô Hạ dùng dằng cỡ nào anh ta cũng không đến. Cho nên tâm trạng có chút bực bội. Anh ta là không muốn đến để tận mắt nhìn người mình thương tiến lên lễ đường cùng người khác sao?
Tô Hạ vỗ mạnh lên thành cầu thang, sự sắc sảo cùng nỗi căm hờn khiến người khác nhìn cũng cảm thấy run sợ.
................
Không biết từ khi nào Nhan Y đã từ cửa phòng của cô bước vào. Bà tạo nhã đóng nhẹ cánh cửa di chuyển những bước chân nhẹ nhàng về phía cô con dâu nhỏ bé trước mặt. Hôm nay bà mặc một bộ váy trắng dài đến đầu gối tôn lên vóc dáng cao ráo của bà, đầu tóc được chau chuốt kĩ lưỡng, từ quần áo đến đôi giày của bà đang đi cũng đều được chọn lọc kĩ.
Tô Niên ngồi ở bàn trang điểm, cô nhìn bản thân mình trong chiếc gương lớn ngay trước mắt mình, cô cũng phải ngơ vài giây, thì ra cảm giác được mặc váy cưới và được làm cô dâu là như thế, một chút vui vẻ xoa lẫn chút hồi hộp cănh thẳng. Nhan Y đi lại gần cô nắm nhẹ bả vai cô nói.
- Niên Niên..
Cô nhìn qua gương cười rạng rỡ với bà: - Mẹ.
Bà cười nhẹ, nhìn cô qua chiếc gương đang phản chiếu
- Niên Niên, hôm nay con rất đẹp.
Bà nói từ tận đáy lòng, bàn tay giúp Tô Niên vén nhẹ sợi tóc lên, hít mũi nói.
- Để mẹ giúp con đeo trang sức nhé!! Con dâu của mẹ ngày hôm nay phải rực rỡ nhất. - Bà nhiệt tình nói từ trong túi xách của bà lấy ra hộp đựng trang sức.
Cô định nói lời từ chối nhưng ngay lập tức lại bị bà phản đối kịch liệt.
- Mẹ, con không cần đâu…. như vậy tốn kém lắm. - Cô xua tay ý tứ như không muốn nhận muốn quà bà đang đeo lên cổ cô.
Nhan Y cười, bà cốc nhẹ đầu cô một cái, vừa giúp cô đeo trang sức lên cổ vừa mắng yêu cô.
- Không cần gì chứ. Những thứ này đều rất ít ỏi. Không cãi mẹ hãy nhận nhé!!
- Vậy..Niên Niên cảm ơn mẹ. - Cô nhìn bà nói.
................
Đại sảnh...
Âm thanh sập sinh từ bên trong vọng ra ngoài. Lãnh Hoành Dục mặc tây trang đen rất lịch lãm và điển trai. Mái tóc được vuốt nhẹ, tay anh đút túi quần. Duy chỉ có ánh mắt cứ liên tục nhìn ở cửa phòng của cô và anh.
Mã Dược Triển đứng kế bên giở giọng trêu chọc cậu bạn thân này.
- Cứ tưởng cậu sẽ không cưới được vợ luôn cơ chứ..
Lãnh Hoành Dục đen mặt lườm Mã Dược Triển một cái.
- Ai như cậu, đẹp trai mà chẳng có một cô bạn gái nào ra mắt gia đình. So với tôi cậu mới là cả đời không cưới được vợ. - Anh nói một tràng dài
Mã Dược Triển không nuốt trôi ngụm rượu đang ở trong miệng, anh ta cau mày nhìn Lãnh Hoành Dục sau đó cũng tuyên bố.
- Tôi đã có bạn gái từ lâu. Do chưa muốn nói ra thôi. - Anh ta giận dỗi nói.
Lãnh Hoành Dục dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn anh ta.
- Có thật vậy không? Ai sẽ bằng lòng làm bạn gái của tên không biết lãng mạn như cậu hả? - Anh cười lộ nguyên hàm răng trắng in.
Mã Dược Triển không chịu đựng được nữa, đôi chân liền nhanh chóng rời khỏi chỗ anh nếu không muốn bị bốc hoá.
- Này, tên ế vợ...này..., tôi vẫn chưa nói xong mà? - Lãnh Hoành Dục che miệng cười.
Lãnh Binh Thăng đi lại phía Lãnh Hoành Dục nói nho nhỏ vào tai anh vài câu.
- Dục, chuẩn bị xong xuôi chưa? Sắp đến giờ làm lễ rồi.
Anh lạnh lùng nói: - Vậy ba mau dắt vợ con ra làm lễ liền đi ạ. Nhanh nhanh nhé!.
Ngày cử hành hôn lễ của cô và Lãnh Hoành Dục ngày càng đến gần, cô còn để ý thấy anh bỏ rất nhiều công sức cho buổi tiệc cưới này, chốc lát còn thấy anh nhìn ảnh cưới được chụp cười rạng rỡ.
Xung quanh buổi tiệc được thiết kế theo sở thích của Tô Niên, nhẹ nhàng như đầy màu sắc. Lối vào còn đeo một vòng hoa loại lớn, các khách khứa đang không ngừng đưa thiệp cưới để được bước vào.
Giới truyền thông một phen kinh động, các phóng viên không biết từ đâu đã có mặt hẳn hoi, họ như muốn ghi lại thành quả cho chặng đi lần này.
Âu Nhã hôm nay cũng được vui lay, hắn dìu Trương Cách Nhi ngồi vào ghế đi từng quầy đựng nước lấy giúp cô một ly sẵn tiện ngồi kế cô.
- Cách Nhi, sẽ không lâu nữa đâu em và anh sẽ được nắm tay tiến lên lễ đường. - Hắn nhìn cô ôn nhu nói.
- Âu Nhã, em muốn ăn cái bánh quy kia....đói lắm. - Mặt cô nỗi lên sự thèm khát, từ khi có baby đến bây giờ tính tình của cô cũng không còn như trước, thay đổi 180 độ.
- Được được, anh lấy giúp em. - Âu Nhã xoa đầu cô, cũng rất nhanh đã rời đi.
Ở một góc khác, Tô Hạo đang cụng ly với những ông tai to mặt lớn, họ cũng ríu rích mà cười nói vui vẻ. Song song ấy từ dưới nhìn lên cầu thang bắt gặp ánh mắt của Tô Hạ loé lên tia hung hãn.
Quách Dương ngày hôm nay không có mặt, Tô Hạ dùng dằng cỡ nào anh ta cũng không đến. Cho nên tâm trạng có chút bực bội. Anh ta là không muốn đến để tận mắt nhìn người mình thương tiến lên lễ đường cùng người khác sao?
Tô Hạ vỗ mạnh lên thành cầu thang, sự sắc sảo cùng nỗi căm hờn khiến người khác nhìn cũng cảm thấy run sợ.
................
Không biết từ khi nào Nhan Y đã từ cửa phòng của cô bước vào. Bà tạo nhã đóng nhẹ cánh cửa di chuyển những bước chân nhẹ nhàng về phía cô con dâu nhỏ bé trước mặt. Hôm nay bà mặc một bộ váy trắng dài đến đầu gối tôn lên vóc dáng cao ráo của bà, đầu tóc được chau chuốt kĩ lưỡng, từ quần áo đến đôi giày của bà đang đi cũng đều được chọn lọc kĩ.
Tô Niên ngồi ở bàn trang điểm, cô nhìn bản thân mình trong chiếc gương lớn ngay trước mắt mình, cô cũng phải ngơ vài giây, thì ra cảm giác được mặc váy cưới và được làm cô dâu là như thế, một chút vui vẻ xoa lẫn chút hồi hộp cănh thẳng. Nhan Y đi lại gần cô nắm nhẹ bả vai cô nói.
- Niên Niên..
Cô nhìn qua gương cười rạng rỡ với bà: - Mẹ.
Bà cười nhẹ, nhìn cô qua chiếc gương đang phản chiếu
- Niên Niên, hôm nay con rất đẹp.
Bà nói từ tận đáy lòng, bàn tay giúp Tô Niên vén nhẹ sợi tóc lên, hít mũi nói.
- Để mẹ giúp con đeo trang sức nhé!! Con dâu của mẹ ngày hôm nay phải rực rỡ nhất. - Bà nhiệt tình nói từ trong túi xách của bà lấy ra hộp đựng trang sức.
Cô định nói lời từ chối nhưng ngay lập tức lại bị bà phản đối kịch liệt.
- Mẹ, con không cần đâu…. như vậy tốn kém lắm. - Cô xua tay ý tứ như không muốn nhận muốn quà bà đang đeo lên cổ cô.
Nhan Y cười, bà cốc nhẹ đầu cô một cái, vừa giúp cô đeo trang sức lên cổ vừa mắng yêu cô.
- Không cần gì chứ. Những thứ này đều rất ít ỏi. Không cãi mẹ hãy nhận nhé!!
- Vậy..Niên Niên cảm ơn mẹ. - Cô nhìn bà nói.
................
Đại sảnh...
Âm thanh sập sinh từ bên trong vọng ra ngoài. Lãnh Hoành Dục mặc tây trang đen rất lịch lãm và điển trai. Mái tóc được vuốt nhẹ, tay anh đút túi quần. Duy chỉ có ánh mắt cứ liên tục nhìn ở cửa phòng của cô và anh.
Mã Dược Triển đứng kế bên giở giọng trêu chọc cậu bạn thân này.
- Cứ tưởng cậu sẽ không cưới được vợ luôn cơ chứ..
Lãnh Hoành Dục đen mặt lườm Mã Dược Triển một cái.
- Ai như cậu, đẹp trai mà chẳng có một cô bạn gái nào ra mắt gia đình. So với tôi cậu mới là cả đời không cưới được vợ. - Anh nói một tràng dài
Mã Dược Triển không nuốt trôi ngụm rượu đang ở trong miệng, anh ta cau mày nhìn Lãnh Hoành Dục sau đó cũng tuyên bố.
- Tôi đã có bạn gái từ lâu. Do chưa muốn nói ra thôi. - Anh ta giận dỗi nói.
Lãnh Hoành Dục dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn anh ta.
- Có thật vậy không? Ai sẽ bằng lòng làm bạn gái của tên không biết lãng mạn như cậu hả? - Anh cười lộ nguyên hàm răng trắng in.
Mã Dược Triển không chịu đựng được nữa, đôi chân liền nhanh chóng rời khỏi chỗ anh nếu không muốn bị bốc hoá.
- Này, tên ế vợ...này..., tôi vẫn chưa nói xong mà? - Lãnh Hoành Dục che miệng cười.
Lãnh Binh Thăng đi lại phía Lãnh Hoành Dục nói nho nhỏ vào tai anh vài câu.
- Dục, chuẩn bị xong xuôi chưa? Sắp đến giờ làm lễ rồi.
Anh lạnh lùng nói: - Vậy ba mau dắt vợ con ra làm lễ liền đi ạ. Nhanh nhanh nhé!.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro