[70] Đêm Tân Hôn Được Chồng Tháo Hán Sủng Đến Mềm Nhũn
Chương 28
2024-12-24 15:02:53
Trong phòng đã thắp đèn dầu.
Ở nông thôn điều kiện không tốt, không có phòng tắm vòi sen, chỉ có một chiếc bồn tắm lớn đã đầy nước.
Tô Kiểu Kiểu thử nước, vừa ấm đủ dùng, đúng lúc rất vừa.
Ân, quả thật là một người đàn ông rất chu đáo.
Cô lấy bộ quần áo sạch sẽ để trên giường, lại lấy ra bánh xà phòng thơm, rồi mới cởi đồ, bước vào bồn tắm.
Càng về tối, xung quanh càng yên tĩnh, âm thanh trong phòng có vẻ như vang vọng cả căn nhà.
Tiêu Nguyên Minh ngồi ngoài sân, nghe thấy trong phòng thỉnh thoảng vang lên tiếng nước, không khỏi cảm thấy miệng khô, lưỡi cũng khô theo. Trong đầu hắn không kìm được nhớ lại cảnh tượng tối qua, cảm giác người nóng ran lên, giống như có một ngọn lửa đang thiêu đốt trong cơ thể.
Hắn vội vàng đứng dậy, đi ra giếng múc một chậu nước lạnh đổ lên đầu, rồi đứng trong sân để làm dịu cái nóng.
Tô Kiểu Kiểu tắm xong ra ngoài, liền nhìn thấy hắn ngượng ngùng đứng trong sân, cả người ướt sũng, không khỏi ngạc nhiên hỏi: “Ngươi tắm xong rồi sao?”
Tiêu Nguyên Minh không dám nhìn cô, vội vàng quay đầu đi, giả vờ đi lấy quần áo treo ở một bên, khẽ “Ân” một tiếng.
“Sau này không cần tắm nước lạnh nữa.”
Tô Kiểu Kiểu nhớ lại đời trước Tiêu Nguyên Minh vì cơ thể không tốt mà thường xuyên tắm nước lạnh, điều này có ảnh hưởng rất lớn đến sức khỏe của hắn. Dù là mùa đông hay mùa hè, để giảm bớt công việc, hắn đều dùng nước lạnh.
Tắm xong, người lại đầy mồ hôi, rồi lại tắm nước lạnh, tự nhiên sẽ khiến lạnh khí xâm nhập vào cơ thể.
Hiện tại hắn còn trẻ, chưa cảm nhận được vấn đề này, nhưng về sau khi có tuổi, sẽ khác.
Tiêu Nguyên Minh chỉ khẽ “Ân” một tiếng rồi vào phòng thay đồ, thay xong, hắn lại lật úp chiếc bồn tắm.
Tô Kiểu Kiểu đã quay về phòng.
Tiêu Nguyên Minh cũng đi vào phòng, nhìn thấy Tô Kiểu Kiểu đang ngồi bên bàn, tay cầm một quyển sách, vẻ mặt nghiêm túc, chăm chú đọc. Ánh đèn dầu mờ mờ chiếu lên khuôn mặt trắng nõn của cô, toát lên vẻ điềm tĩnh, dịu dàng.
Nghe tiếng bước chân, Tô Kiểu Kiểu từ trong quyển sách ngẩng đầu lên, mỉm cười nhìn Tiêu Nguyên Minh, nói: “A Minh, lại đây, chúng ta cùng nhau học bài.”
Chỉ còn hai năm nữa, kỳ thi đại học sẽ được phục hồi. Đến lúc đó, cô chắc chắn sẽ tham gia thi đại học.
Không chỉ có mình cô muốn thi, mà cô còn muốn kéo Tiêu Nguyên Minh cùng thi nữa.
Tiêu Nguyên Minh vốn có bằng trung học cơ sở, nền tảng học vấn cũng khá vững, nhưng sau này vì công việc bận rộn, hắn không còn thời gian học hành, đến khi muốn thi đại học, hắn đã quên hết những kiến thức đã học trước đó.
Không chỉ có hắn, mà rất nhiều thanh niên trí thức xuống nông thôn cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự.
Khi mọi người nhận được tin tức về việc phục hồi kỳ thi đại học, thời gian chuẩn bị đã rất gấp, rất nhiều người căn bản không kịp ôn bài. Vì vậy, cơ hội vào đại học lần này đã tuột mất, họ chỉ còn cách chọn thi lại vào năm sau.
Nhưng càng thi sau, cơ hội càng trở nên khó khăn hơn.
Tiêu Nguyên Minh ngẩn người, “Học bài?”
“Ừ.” Tô Kiểu Kiểu gật đầu, thấy hắn còn đứng sững tại chỗ, cô đứng dậy kéo Tiêu Nguyên Minh ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, rồi từ bên cạnh lấy một quyển sách chính trị đưa cho hắn.
“Ngươi cứ đọc trước, chỗ nào không hiểu thì hỏi ta.”
Tiêu Nguyên Minh mở trang đầu tiên của quyển sách, trong đầu hắn vẫn chưa hoàn toàn thích nghi, bọn họ vốn là những người nông dân, học bài có ích gì đâu?
Ở nông thôn điều kiện không tốt, không có phòng tắm vòi sen, chỉ có một chiếc bồn tắm lớn đã đầy nước.
Tô Kiểu Kiểu thử nước, vừa ấm đủ dùng, đúng lúc rất vừa.
Ân, quả thật là một người đàn ông rất chu đáo.
Cô lấy bộ quần áo sạch sẽ để trên giường, lại lấy ra bánh xà phòng thơm, rồi mới cởi đồ, bước vào bồn tắm.
Càng về tối, xung quanh càng yên tĩnh, âm thanh trong phòng có vẻ như vang vọng cả căn nhà.
Tiêu Nguyên Minh ngồi ngoài sân, nghe thấy trong phòng thỉnh thoảng vang lên tiếng nước, không khỏi cảm thấy miệng khô, lưỡi cũng khô theo. Trong đầu hắn không kìm được nhớ lại cảnh tượng tối qua, cảm giác người nóng ran lên, giống như có một ngọn lửa đang thiêu đốt trong cơ thể.
Hắn vội vàng đứng dậy, đi ra giếng múc một chậu nước lạnh đổ lên đầu, rồi đứng trong sân để làm dịu cái nóng.
Tô Kiểu Kiểu tắm xong ra ngoài, liền nhìn thấy hắn ngượng ngùng đứng trong sân, cả người ướt sũng, không khỏi ngạc nhiên hỏi: “Ngươi tắm xong rồi sao?”
Tiêu Nguyên Minh không dám nhìn cô, vội vàng quay đầu đi, giả vờ đi lấy quần áo treo ở một bên, khẽ “Ân” một tiếng.
“Sau này không cần tắm nước lạnh nữa.”
Tô Kiểu Kiểu nhớ lại đời trước Tiêu Nguyên Minh vì cơ thể không tốt mà thường xuyên tắm nước lạnh, điều này có ảnh hưởng rất lớn đến sức khỏe của hắn. Dù là mùa đông hay mùa hè, để giảm bớt công việc, hắn đều dùng nước lạnh.
Tắm xong, người lại đầy mồ hôi, rồi lại tắm nước lạnh, tự nhiên sẽ khiến lạnh khí xâm nhập vào cơ thể.
Hiện tại hắn còn trẻ, chưa cảm nhận được vấn đề này, nhưng về sau khi có tuổi, sẽ khác.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiêu Nguyên Minh chỉ khẽ “Ân” một tiếng rồi vào phòng thay đồ, thay xong, hắn lại lật úp chiếc bồn tắm.
Tô Kiểu Kiểu đã quay về phòng.
Tiêu Nguyên Minh cũng đi vào phòng, nhìn thấy Tô Kiểu Kiểu đang ngồi bên bàn, tay cầm một quyển sách, vẻ mặt nghiêm túc, chăm chú đọc. Ánh đèn dầu mờ mờ chiếu lên khuôn mặt trắng nõn của cô, toát lên vẻ điềm tĩnh, dịu dàng.
Nghe tiếng bước chân, Tô Kiểu Kiểu từ trong quyển sách ngẩng đầu lên, mỉm cười nhìn Tiêu Nguyên Minh, nói: “A Minh, lại đây, chúng ta cùng nhau học bài.”
Chỉ còn hai năm nữa, kỳ thi đại học sẽ được phục hồi. Đến lúc đó, cô chắc chắn sẽ tham gia thi đại học.
Không chỉ có mình cô muốn thi, mà cô còn muốn kéo Tiêu Nguyên Minh cùng thi nữa.
Tiêu Nguyên Minh vốn có bằng trung học cơ sở, nền tảng học vấn cũng khá vững, nhưng sau này vì công việc bận rộn, hắn không còn thời gian học hành, đến khi muốn thi đại học, hắn đã quên hết những kiến thức đã học trước đó.
Không chỉ có hắn, mà rất nhiều thanh niên trí thức xuống nông thôn cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự.
Khi mọi người nhận được tin tức về việc phục hồi kỳ thi đại học, thời gian chuẩn bị đã rất gấp, rất nhiều người căn bản không kịp ôn bài. Vì vậy, cơ hội vào đại học lần này đã tuột mất, họ chỉ còn cách chọn thi lại vào năm sau.
Nhưng càng thi sau, cơ hội càng trở nên khó khăn hơn.
Tiêu Nguyên Minh ngẩn người, “Học bài?”
“Ừ.” Tô Kiểu Kiểu gật đầu, thấy hắn còn đứng sững tại chỗ, cô đứng dậy kéo Tiêu Nguyên Minh ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, rồi từ bên cạnh lấy một quyển sách chính trị đưa cho hắn.
“Ngươi cứ đọc trước, chỗ nào không hiểu thì hỏi ta.”
Tiêu Nguyên Minh mở trang đầu tiên của quyển sách, trong đầu hắn vẫn chưa hoàn toàn thích nghi, bọn họ vốn là những người nông dân, học bài có ích gì đâu?
Truyện được undefined bởi: . Để cổ vũ, ủng hộ undefined ra chap nhanh hơn bạn có thể:
ủng hộ linh thạch tại đâyBạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro