[70] Quân Tẩu Một Ngày Kiếm Trăm Triệu, Quan Quân Bá Đạo Cưng Sủng

A

Thất Dạ Thiếu Gia

2024-08-29 11:17:27

“Đi đi đi, chơi chỗ khác đi, anh còn ở đây mà, sao để em cõng được. Em mua đồ xong chưa? Còn muốn gì nữa không, mua thêm chút nữa không?"

Hai tay Tô Vãn Vãn trống trơn, vui vẻ hưởng thụ sự chăm sóc của anh trai: "Mua hết rồi, anh, chúng ta về nhà thôi."

Ngay lúc hai người định rời đi, đột nhiên một tiếng hô hoán vang lên: "Không hay rồi! Đội trật tự đến rồi, mọi người mau chạy đi!"

Sắc mặt Tô Đại Quân đại biến, một phát túm lấy tay Tô Vãn Vãn, chạy như điên về hướng ngược lại.

Không ngờ lại xui xẻo như vậy, lần đầu tiên dẫn em gái đến chợ đen đã gặp đội trật tự.

Nếu bị bắt tại đây thì tiêu đời rồi, không khéo còn phải vào tù.

Hai người chạy một mạch, sắp chạy ra khỏi cuối con hẻm nhỏ.

Tô Vãn Vãn thấy bóng người quen thuộc phía trước, đồng tử co rụt lại, một phát kéo Tô Đại Quân: "Anh, đợi đã, bác cả bọn họ ở đằng kia!"

Tô Đại Quân dừng phắt lại, sắc mặt khó coi, tại sao bác cả bọn họ lại ở đây?

Chẳng lẽ là đến vây bắt bọn họ? Vậy thì phiền phức rồi, nếu bị họ chặn lại, nhất thời nửa khắc chắc chắn không đi được.

Tô Vãn Vãn nghe thấy động tĩnh phía sau càng ngày càng gần, e là đội trật tự đuổi tới rồi, trong lòng trầm xuống, lấy ra mấy đồng xu, ném xuống đất trước mặt bác cả Tô. Âm thanh leng keng lập tức thu hút sự chú ý của nhà họ Tô.

Mắt bác hai Tô sáng rực, một phát đẩy mọi người ra, cúi người xuống nhặt mấy đồng xu rơi trên đất: "Ôi chao tiền của tôi rớt mất rồi, tránh ra tránh ra, đừng có giành với tôi, đây là tiền của tôi rớt!"

Tô Vãn Vãn nhân cơ hội kéo anh trai, cúi đầu chạy qua sau lưng bọn họ.

“Hai xu! Trời ơi phát tài rồi!"

Bác hai Tô trân trọng nhặt tiền lên thổi thổi, lau lau cất vào túi. Hôm nay đúng là may mắn, đi đường cũng nhặt được tiền.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bác cả Tô nhíu mày ghét bỏ: "Đừng có nhặt nữa, chỉ có mấy đồng xu mà đã như vậy rồi." Tên em trai ngốc nghếch này, đúng là thấy tiền sáng mắt, nhiều người nhìn như vậy mà còn làm ra loại chuyện mất mặt này, đúng là đồ không ra gì.

“Hình như hai đứa nhóc vừa chạy qua kia là nhà thằng Ba."

Tay bác hai Tô khựng lại, lập tức ngẩng đầu lên nhìn quanh: "Ở đâu ở đâu, hai đứa ranh con đó, chỉ cãi nhau vài câu mà dám báo cảnh sát bắt chúng ta, xem tôi có đánh gãy chân chúng nó không!"

Bác dâu cả vội vàng chỉ về hướng hai người chạy đi: "Bên kia kìa, chúng nó chạy về hướng đó, nhanh lên nhanh lên, đuổi theo, chúng nó sắp chạy mất rồi!"

Nhà họ Tô lập tức ùa lên, đuổi theo sau hai người Tô Vãn Vãn, vừa đuổi vừa hét: "Đứa ranh con kia đứng lại cho tao!"

“Đừng chạy nữa có nghe không hả? Chạy nữa là tao giết mày đó."

“Đồ vong ân bội nghĩa, dám cho bà nội ruột và chị họ ruột của mình vào tù, đồ lòng dạ độc ác, nhà họ Tô chúng ta nuôi mày đúng là uổng công!"

“Bà nội mày sắp tức đến ngất xỉu rồi, chúng mày còn có tâm trạng đi loanh quanh bên ngoài, sao không mau về mà quỳ xuống xin lỗi bà nội đi..."

"Ôi chao, nghe có vẻ kịch tính đấy nhỉ."

Người đi đường đều đồng loạt dừng lại, thích thú xem náo nhiệt, vừa chỉ trỏ bàn tán về hai anh em phía trước. Thậm chí còn có người tốt bụng muốn đứng ra chủ trì công đạo.

Tô Vãn Vãn thấy tình hình này không ổn, lập tức hét lớn: "Cứu mạng, có người bắt cóc trẻ con--".

"Các bác, các cô chú đừng tin bọn họ, bọn họ là bọn buôn người, muốn bắt chúng cháu đi bán lấy tiền, bọn họ đã bắt cóc rất nhiều người rồi, mọi người mau báo cảnh sát đi!"

Mọi người nghe vậy thì hoảng hốt, nhất là những người có con nhỏ bị bọn buôn người bắt cóc thì càng phẫn nộ, xông lên chặn đường đám người nhà họ Tô đánh cho một trận. Bọn buôn người chết tiệt, lại dám ngang nhiên như vậy, giữa ban ngày ban mặt mà cũng dám bắt cóc người! Nếu họ không có mặt ở đây, hai đứa nhỏ này chẳng phải sẽ bị bọn buôn người bắt đi hành hạ sao?

"Ấy ấy ấy, đừng đánh, chúng tôi không phải bọn buôn người, con nhỏ khốn nạn kia lừa các người đấy..."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [70] Quân Tẩu Một Ngày Kiếm Trăm Triệu, Quan Quân Bá Đạo Cưng Sủng

Số ký tự: 0