[70] Quân Tẩu Một Ngày Kiếm Trăm Triệu, Quan Quân Bá Đạo Cưng Sủng

A

Thất Dạ Thiếu Gia

2024-08-29 11:17:27

Phải nghĩ cách phá hỏng chuyện này mới được, vất vả lắm mới khiến nhà họ Tô từ giàu có trở nên nghèo túng, sao có thể để bọn họ mượn chuyện kết thân của mình mà kiếm chác được!

Tô Vãn Vãn ra khỏi phòng bệnh, cố ý tìm y tá hỏi thăm tình hình của Lỗ Đại Hoa, trên mặt lộ vẻ lo lắng bất an: "Chị ơi, em nghe họ nói muốn người phụ nữ tên Lỗ Đại Hoa kia về nhà chồng trộm tiền, trộm được tiền thì mang về cho em trai cô ấy lấy vợ.”

“Phải làm sao bây giờ, em sợ cô ấy làm chuyện dại dột, nếu cô ấy thực sự đi trộm tiền, chắc chắn sẽ bị đánh chết mất!”

Y tá nghe xong liền phẫn nộ: "Nhà này đúng là không ra gì! Vậy mà lại xúi giục con gái trộm tiền nhà chồng để lấy vợ cho con trai, đây là nửa phần cũng không màng đến tính mạng của con gái mà!”

“Cô bé đừng lo lắng, đợi chồng cô ấy đến, chị sẽ nhắc nhở anh ta cất kỹ tiền, đừng để đám người vô lương tâm kia trộm mất.”

Tô Vãn Vãn thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì em yên tâm rồi, chị thật tốt bụng.”

Y tá nhìn về phía phòng bệnh, trong mắt có thương xót và không đành lòng: "Đều là phụ nữ với nhau, chị cũng không nỡ nhìn một thai phụ bụng mang dạ chửa như vậy mà còn bị nhà chồng đánh. Thai của cô ấy vốn đã không ổn định, nếu bị đánh, rất có thể sẽ một xác hai mạng.”

“Thôi được rồi, chuyện này cứ giao cho chị, em nên tránh xa cô ta ra, đừng có lại gần, kẻo bị nhà đó ghi hận.”

Chắc là đã ghi hận rồi.

Dù sao vừa rồi cũng đánh người ta tàn nhẫn như vậy, lại còn tống tiền một khoản.

Tô Vãn Vãn sờ sờ mũi, giả vờ như không biết gì.

Cô dặn dò anh cả ở lại chăm sóc mẹ, còn mình thì dẫn anh hai và anh ba về nhà.

Thúc giục hai người anh trai đi tắm rửa rồi bản thân cũng đi nằm một lát.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ngủ trưa dậy, vừa lúc làm một bàn đầy đồ ăn nóng hổi, để phần cho bà Chu và hai anh xong, cô cho phần còn lại vào hộp cơm mang đến bệnh viện. Vì đại kế buôn bán của anh cả, lần này cô mang theo những năm mươi hộp cơm. May mà tối qua cô đã đến nhà họ Tô "thu thập" được một đống tem phiếu, nếu không thì không mua được nhiều hộp cơm như vậy.

Tô Vãn Vãn nhìn những hộp cơm đầy ắp, phất tay một cái liền cất vào không gian, chỉ để lại hai hộp cho vào gùi, bên trên còn đậy một lớp vải bông dày để che khuất tầm nhìn. Như vậy sẽ không bị mỏi lưng, đến bệnh viện rồi lén lút lấy số còn lại ra bỏ vào gùi đưa cho anh cả là được.

Tô Vãn Vãn đeo gùi lên lưng, nhịn không được cảm thán sự tiện lợi của không gian, quả thực là lợi khí cần phải có khi ra ngoài "kiếm ăn". Vừa cảm thán vừa đi về phía bệnh viện, lúc đi ngang qua một con hẻm nhỏ hẻo lánh, đột nhiên nghe thấy một trận tiếng đánh nhau kịch liệt.

Tô Vãn Vãn dừng bước, có chút do dự, lặng lẽ thò đầu nhìn.

Vừa hay nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi, ngũ quan tinh xảo, sắc bén, dáng người cao ngất, thoạt nhìn chỉ khoảng hai mươi tuổi, sắc mặt tái nhợt, cả người bê bết máu, đang giằng co với một người đàn ông đen gầy đội mũ, không nhìn rõ mặt. Người đàn ông trẻ tuổi bị thương rõ ràng là sức cùng lực kiệt, nhưng khi đánh nhau lại có một cỗ khí thế liều mạng, dù bản thân bị thương cũng phải cắn xé một miếng thịt của đối phương.

So với anh, người đàn ông đối diện lại tiếc mạng hơn nhiều, anh ta chỉ muốn giết chết đối phương, chứ không muốn đồng quy vu tận, cho nên chỗ nào cũng nhường nhịn, chiêu nào cũng bị hạn chế, nhất thời lại không thể làm gì được một người bị thương nặng.

Trông hơi tàn nhẫn rồi đấy, thôi thì đừng xen vào nữa.

Anh cả từng nói gặp phải chuyện như vậy thì phải báo cảnh sát, ừm, đi tìm cảnh sát Chu đến xử lý vậy.

Tô Vãn Vãn thu hồi tầm mắt, đang muốn giả vờ như không nhìn thấy gì, xoay người rời đi.

Ai ngờ giây tiếp theo liền truyền đến một giọng nói trầm thấp đầy từ tính: "Đi mau, đừng tới đây!"

Cơ thể Tô Vãn Vãn cứng đờ, trong lòng như có vạn con ngựa đang lao nhanh.

Chó chết! Tên đàn ông chó má này cố ý hại cô!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [70] Quân Tẩu Một Ngày Kiếm Trăm Triệu, Quan Quân Bá Đạo Cưng Sủng

Số ký tự: 0