[70] Quân Tẩu Một Ngày Kiếm Trăm Triệu, Quan Quân Bá Đạo Cưng Sủng

A

Thất Dạ Thiếu Gia

2024-08-29 11:17:27

Thừa dịp xung quanh không có ai, Tô Vãn Vãn vội vàng lấy từ trong không gian ra một con dao nhỏ bắt đầu cắt dây thừng. Bác cả Tô trói thật sự quá chặt, tay bị trói sau lưng cô lại không nhìn thấy, vài lần suýt nữa cắt vào tay mình. Nhưng bây giờ giữ được mạng là quan trọng nhất, bị thương một chút cũng không đáng kể, Tô Vãn Vãn nhịn đau, tiếp tục nhanh chóng cắt dây thừng, mắt thấy sắp cắt đứt, đột nhiên "Cạch" một tiếng, cửa phòng bị đẩy ra.

Tô Vãn Vãn giật mình, động tác cắt dây lập tức dừng lại, ngẩng đầu nhìn.

Chỉ thấy một cô gái mặc áo hoa nhỏ, tóc tết hai chùm, tay cầm một bộ quần áo đỏ chói mắt và một miếng vải đỏ rực, vênh váo đi vào, chính là Tô Tú Nhi.

Tô Tú Nhi ngẩng cằm, đắc ý vênh váo đi vào, nhìn thấy dáng vẻ chật vật của Tô Vãn Vãn, trong lòng chợt dâng lên một trận hả hê: "Tô Vãn Vãn, mày cũng có ngày hôm nay!"

Cô em họ chết tiệt này, trước đây luôn ỷ vào việc có một người cha làm đại đội trưởng, trước mặt cô ta luôn bày ra dáng vẻ cao cao tại thượng, ăn ngon mặc đẹp, cái gì cũng hơn cô ta! Lúc cô ta phải làm việc vất vả trên ruộng, Tô Vãn Vãn thì được thoải mái đi học, thậm chí còn học đến tận cấp ba, thật sự khiến cô ta vừa ghen tị vừa hận.

Vì vậy từ nhỏ cô ta đã không vừa mắt cô em họ này, rủ rê bọn trẻ trong nhà cùng nhau cướp đồ của Tô Vãn Vãn, trước mặt sau lưng đều bắt nạt cô, cướp dây buộc tóc, làm bẩn váy mới của cô, đẩy cô xuống sông mong sao cô bị chết đuối. Đáng tiếc không lâu sau đã bị ba anh em Tô Đại Quân phát hiện, hung hăng trả thù bọn họ, từ đó về sau cô ta không dám trắng trợn bắt nạt Tô Vãn Vãn nữa, chỉ có thể âm thầm chơi xấu sau lưng, không đau không ngứa thật sự là không có chút ý nghĩa nào. Trong lòng cô ta càng hận hơn.

Khi biết được người cha đại đội trưởng của Tô Vãn Vãn qua đời, cô ta thật sự vui đến mức nhảy cẫng lên, hận không thể đốt pháo ăn mừng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Từ nay về sau, Tô Vãn Vãn sẽ không thể nào sống cuộc sống được người ta nâng niu trong lòng bàn tay như trước kia nữa, cũng không có cách nào tiếp tục đi học nữa, cô sẽ giống như cô ta, bị ép phải xuống ruộng làm việc, cắt cỏ cho lợn ăn, ngày ngày dãi nắng dầm mưa, làn da trắng nõn nà kia làm sao có thể không bị phơi nắng cho đen nhẻm xấu xí, sẽ chẳng còn ai khen cô xinh đẹp nữa!

Mỗi lần nghĩ đến đây Tô Tú Nhi đều nhịn không được mà cười thành tiếng, nghĩ đến việc cô sắp phải gả cho một tên lưu manh chuyên môn trộm cắp còn thích đánh vợ, trong lòng lại càng thêm hả hê.

"Tô Vãn Vãn, mày còn chưa biết đâu nhỉ, bà nội đã hứa gả mày cho một tên lưu manh đã chết vợ rồi. Nghe nói người vợ đầu tiên của anh ta chính là bị anh ta đánh chết đấy~"

"Đợi đến khi mày gả qua đó rồi, còn không biết một ngày bị đánh cho mấy lần đâu, đến lúc đó bị đánh cho sưng vù cả mặt mũi cũng không nhìn rõ được nữa đâu, làm chị gái, tao thật sự là lo lắng thay cho mày đấy!"

Tô Vãn Vãn sắc mặt không đổi, cô sớm đã biết những toan tính của bà Tô và nhà họ Lỗ rồi. Tô Tú Nhi muốn dùng chuyện này để kích thích cô, đúng là đánh giá sai rồi.

Chỉ là, rõ ràng cô đã nhờ y tá trưởng nói cho nhà chồng của Lỗ Đại Hoa biết chuyện cô ta sẽ đi trộm tiền rồi, bà Tô đáng lẽ ra phải không nhận được tiền sính lễ mới đúng. Chẳng lẽ, Lỗ Đại Hoa vẫn trộm được tiền của nhà chồng sao?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [70] Quân Tẩu Một Ngày Kiếm Trăm Triệu, Quan Quân Bá Đạo Cưng Sủng

Số ký tự: 0