[90] Thủ Trưởng Quá Nuông Chiều, Mẹ Kế Xinh Đẹp Bỏ Trốn Cùng Đàn Con
Mối Liên Hệ Giữ...
2024-10-04 16:18:26
Cô thấy Lục Thầm Yến thay xong quân phục, đã mặc một chiếc áo sơ mi trắng đi xuống nhà.
Mệt mỏi thế này, cô không muốn nấu cơm chút nào.
Nam Dạng nằm sấp trên ghế không nhúc nhích, thử thăm dò: "Anh Lục, hôm nay em mệt quá, khó chịu lắm, chưa ăn gì cả, cơm tối anh có thể mua mấy món ăn ngon về không?"
Bước chân của Lục Thầm Yến chuẩn bị đi vào tới phòng bếp thì khựng lại: "Được, muốn ăn gì?"
Nam Dạng lập tức hăng hái hơn hẳn, cô nằm nằm nhoài trên lưng ghế sô pha, cằm tựa lên đệm, đôi mắt hồ ly trong suốt lung linh, còn sáng hơn cả ánh hoàng hôn chiếu rọi bên ngoài cửa sổ.
"Tiệm bán rau trộn với đồ kho bên cạnh cửa hàng trái cây ngoài kia ngon lắm ấy, em thích ăn cay, họ còn bán thịt kho tàu và thịt bò xay bột gạo theo từng bát nhỏ nữa, em muốn ăn hết, à, thêm cả nửa quả dưa hấu nữa nhé?"
Trong ký ức của nguyên chủ, Nam Dạng nắm rõ mồn một các món ăn đó, rất tiện lợi.
Cô gọi một lèo hết các món ăn, gọi xong mới phát hiện ánh mắt của đối phương nhìn cô có chút vi diệu.
Nam Dạng vội ngồi thẳng lên, ngoan ngoãn mỉm cười: "Làm phiền ông xã rồi, bao giờ về em sẽ làm nước dưa hấu cho anh."
Còn uống hay không là chuyện của anh, dù sao cô cũng thích uống.
Lục Thầm Yến nhìn cô gái nhỏ, chỉ cần tuỳ tiện ngả người trên ghế sô pha một cái là đã mềm mại y hệt mèo con.
Khóe môi anh cong lên.
Không có việc gì thì là anh Lục, có việc thì lại là ông xã sao?
Nam Dạng không hiểu ánh mắt thâm trầm của Lục Thầm Yến có ý gì, dù sao thì anh cũng đã thực sự đi ra ngoài mua đồ ăn.
Ngay khi cửa đóng lại, cô lại nằm nhoài người trên sô pha.
Thắt lưng mỏi nhừ, cả lưng cũng đau nhức.
Cô không phải là người luyện múa, mà tên khốn Lục Thầm Yến đêm qua lại cứ thích đùa giỡn làm đủ trò với cô.
Cái gì mà sau khi kết hôn bạo lực lạnh, rốt cuộc tình tiết đó có đến không vậy, cốt truyện không có giá trị gì hả?
"Giá mà có thuốc cao thì tốt rồi, dù gì thì cũng nên đưa mình vài cây kim chứ, tự châm cứu mấy cái cũng được, ai ai ai đau quá..."
Nam Dạng rảnh rỗi, lại nhớ tới thời gian cô phải cố gắng nỗ lực biết bao để học nấu ăn trong khu ẩm thực.
Để kế thừa và quảng bá tinh tuý nền ẩm thực truyền thống, cô đã leo lên núi, lội xuống sông, đi từ nam ra bắc, theo học vô số các nghệ nhân làm nghề được công nhận là di sản văn hóa phi vật thể, học tất cả tổng cộng mười tám kỹ thuật.
Mặc dù cô còn tiếc mình không thể mang theo được hàng trăm triệu tiền gửi tiết kiệm và biệt thự lớn có vườn theo phong cách Trung Hoa kiểu mới kia.
Nhưng, điều cô hối tiếc hơn cả lại chính là những video chưa kịp chỉnh sửa và đăng tải.
Còn rất nhiều chủ đề về văn hóa phi vật thể mà cô chưa kịp hoàn thành.
"Ôi..."
Nam Dạng nằm sấp trên ghế sô pha, chôn mặt vào giữa hai tay, đột nhiên trở nên u sầu.
-
Lúc Lục Thầm Yến bước vào, cảnh tượng đầu tiên anh nhìn thấy là một người đẹp đang nằm bò trên ghế như thế.
Nam Dạng lười biếng nằm nhoài ra sô pha, toàn thân toát lên sự buông thả và lười biếng khó nói nên lời.
Tư thế này càng làm nổi bật lên đường cong gợi cảm đến kinh người nơi eo mông của cô.
Váy hơi bị vén lên, để lộ ra đoạn chân thon nhỏ trắng đến phát sáng dưới làn váy.
Mệt mỏi thế này, cô không muốn nấu cơm chút nào.
Nam Dạng nằm sấp trên ghế không nhúc nhích, thử thăm dò: "Anh Lục, hôm nay em mệt quá, khó chịu lắm, chưa ăn gì cả, cơm tối anh có thể mua mấy món ăn ngon về không?"
Bước chân của Lục Thầm Yến chuẩn bị đi vào tới phòng bếp thì khựng lại: "Được, muốn ăn gì?"
Nam Dạng lập tức hăng hái hơn hẳn, cô nằm nằm nhoài trên lưng ghế sô pha, cằm tựa lên đệm, đôi mắt hồ ly trong suốt lung linh, còn sáng hơn cả ánh hoàng hôn chiếu rọi bên ngoài cửa sổ.
"Tiệm bán rau trộn với đồ kho bên cạnh cửa hàng trái cây ngoài kia ngon lắm ấy, em thích ăn cay, họ còn bán thịt kho tàu và thịt bò xay bột gạo theo từng bát nhỏ nữa, em muốn ăn hết, à, thêm cả nửa quả dưa hấu nữa nhé?"
Trong ký ức của nguyên chủ, Nam Dạng nắm rõ mồn một các món ăn đó, rất tiện lợi.
Cô gọi một lèo hết các món ăn, gọi xong mới phát hiện ánh mắt của đối phương nhìn cô có chút vi diệu.
Nam Dạng vội ngồi thẳng lên, ngoan ngoãn mỉm cười: "Làm phiền ông xã rồi, bao giờ về em sẽ làm nước dưa hấu cho anh."
Còn uống hay không là chuyện của anh, dù sao cô cũng thích uống.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Thầm Yến nhìn cô gái nhỏ, chỉ cần tuỳ tiện ngả người trên ghế sô pha một cái là đã mềm mại y hệt mèo con.
Khóe môi anh cong lên.
Không có việc gì thì là anh Lục, có việc thì lại là ông xã sao?
Nam Dạng không hiểu ánh mắt thâm trầm của Lục Thầm Yến có ý gì, dù sao thì anh cũng đã thực sự đi ra ngoài mua đồ ăn.
Ngay khi cửa đóng lại, cô lại nằm nhoài người trên sô pha.
Thắt lưng mỏi nhừ, cả lưng cũng đau nhức.
Cô không phải là người luyện múa, mà tên khốn Lục Thầm Yến đêm qua lại cứ thích đùa giỡn làm đủ trò với cô.
Cái gì mà sau khi kết hôn bạo lực lạnh, rốt cuộc tình tiết đó có đến không vậy, cốt truyện không có giá trị gì hả?
"Giá mà có thuốc cao thì tốt rồi, dù gì thì cũng nên đưa mình vài cây kim chứ, tự châm cứu mấy cái cũng được, ai ai ai đau quá..."
Nam Dạng rảnh rỗi, lại nhớ tới thời gian cô phải cố gắng nỗ lực biết bao để học nấu ăn trong khu ẩm thực.
Để kế thừa và quảng bá tinh tuý nền ẩm thực truyền thống, cô đã leo lên núi, lội xuống sông, đi từ nam ra bắc, theo học vô số các nghệ nhân làm nghề được công nhận là di sản văn hóa phi vật thể, học tất cả tổng cộng mười tám kỹ thuật.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mặc dù cô còn tiếc mình không thể mang theo được hàng trăm triệu tiền gửi tiết kiệm và biệt thự lớn có vườn theo phong cách Trung Hoa kiểu mới kia.
Nhưng, điều cô hối tiếc hơn cả lại chính là những video chưa kịp chỉnh sửa và đăng tải.
Còn rất nhiều chủ đề về văn hóa phi vật thể mà cô chưa kịp hoàn thành.
"Ôi..."
Nam Dạng nằm sấp trên ghế sô pha, chôn mặt vào giữa hai tay, đột nhiên trở nên u sầu.
-
Lúc Lục Thầm Yến bước vào, cảnh tượng đầu tiên anh nhìn thấy là một người đẹp đang nằm bò trên ghế như thế.
Nam Dạng lười biếng nằm nhoài ra sô pha, toàn thân toát lên sự buông thả và lười biếng khó nói nên lời.
Tư thế này càng làm nổi bật lên đường cong gợi cảm đến kinh người nơi eo mông của cô.
Váy hơi bị vén lên, để lộ ra đoạn chân thon nhỏ trắng đến phát sáng dưới làn váy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro