Ác Nữ Trùng Sinh: Nghe Nói Ta Là Boss Phản Diện Mạt Thế
Chương 10
Thước Hàm
2024-03-14 00:40:37
Cũng may, vẫn còn kịp, ngăn cản cái chết của Thu Dương chính là bước đầu tiên.
Chỉ cần Thu Dương còn sống, như vậy những người khác nói không chừng cũng có thể sống sót.
Lúc này, Hỏa Diễm cũng chú ý tới trạng thái Thu Nguyệt, không có biện pháp phòng hộ, còn không chuẩn bị sẵn dị năng.
Hắn ta nhịn không được mắng một tiếng: “Mẹ kiếp, không phải là bị dọa bất tỉnh đấy chứ?”
Nhưng mà, Thu Nguyệt ở bên kia lại không đáp lại.
Hỏa Diễm không còn cách nào khác, chỉ đành tách ra một bộ phận dị năng, thổi Thu Nguyệt cách xe bay xa một chút, đồng thời hạ thấp tốc độ rơi xuống của cô. Đây đã là điều duy nhất Hỏa Diễm có thể làm được.
Đằng kia, có vẻ như Thu Dương đang chờ đợi thời khắc này. Hắn ta trực tiếp đánh ra một cú đấm lửa phá tan chiếc xe kia.
Chỉ là một cú đánh này thôi đã phóng xa tận bốn mét. Hơn nữa xe bay vẫn chưa nổ tung, đây là một bài test điều khiển khó dành cho những người có dị năng.
Xem ra, rất có thể dị năng của Thu Dương đã vượt qua cấp sáu.
Ngay khi mọi người thán phục dị năng của Thu Dương, Hỏa Diễm cũng bắt đầu dùng sức.
Đầu tiên hắn ta điều khiển gió, tăng nhanh tốc độ rơi xuống của mình, cùng lúc trong nháy mắt sắp rơi xuống đất, hoàn toàn xóa bỏ hàng phòng hộ của bản thân, lại truyền tất cả dị năng đánh vào Thu Nguyệt. Thậm chí còn mượn sức gió nâng Thu Nguyệt lên một chút, đưa cô đến chỗ Thu Dương.
Thu Dương cũng muốn đưa tay đón lấy chị gái của mình, nhưng hắn ta vẫn còn nhỏ, mấy tháng nay lại ít rèn luyện. Vừa rồi một cú kia đã vượt qua cực hạn của hắn ta, lúc này tay chân mất lực, ngay cả lửa trên tay cũng khó khống chế.
Nhất thời, Thu Dương lại sợ lửa ngộ thương chị gái, lại không thể bỏ qua thời cơ tốt nhất, cuối cùng đành phải đưa lưng ra đỡ lấy chị.
Hỏa Diễm tuy rằng cũng muốn hỗ trợ, nhưng lại phải dành ra một ít sức mình, đẩy hai chiếc xe đang lơ lửng ra, tránh làm bị thương người.
Cứ như vậy, Thu Nguyệt nghiêng nghiêng ngả ngả, bay đụng vào một tảng đá, ngất xỉu tại chỗ, bất tỉnh nhân sự.
Chỉ cần Thu Dương còn sống, như vậy những người khác nói không chừng cũng có thể sống sót.
Lúc này, Hỏa Diễm cũng chú ý tới trạng thái Thu Nguyệt, không có biện pháp phòng hộ, còn không chuẩn bị sẵn dị năng.
Hắn ta nhịn không được mắng một tiếng: “Mẹ kiếp, không phải là bị dọa bất tỉnh đấy chứ?”
Nhưng mà, Thu Nguyệt ở bên kia lại không đáp lại.
Hỏa Diễm không còn cách nào khác, chỉ đành tách ra một bộ phận dị năng, thổi Thu Nguyệt cách xe bay xa một chút, đồng thời hạ thấp tốc độ rơi xuống của cô. Đây đã là điều duy nhất Hỏa Diễm có thể làm được.
Đằng kia, có vẻ như Thu Dương đang chờ đợi thời khắc này. Hắn ta trực tiếp đánh ra một cú đấm lửa phá tan chiếc xe kia.
Chỉ là một cú đánh này thôi đã phóng xa tận bốn mét. Hơn nữa xe bay vẫn chưa nổ tung, đây là một bài test điều khiển khó dành cho những người có dị năng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Xem ra, rất có thể dị năng của Thu Dương đã vượt qua cấp sáu.
Ngay khi mọi người thán phục dị năng của Thu Dương, Hỏa Diễm cũng bắt đầu dùng sức.
Đầu tiên hắn ta điều khiển gió, tăng nhanh tốc độ rơi xuống của mình, cùng lúc trong nháy mắt sắp rơi xuống đất, hoàn toàn xóa bỏ hàng phòng hộ của bản thân, lại truyền tất cả dị năng đánh vào Thu Nguyệt. Thậm chí còn mượn sức gió nâng Thu Nguyệt lên một chút, đưa cô đến chỗ Thu Dương.
Thu Dương cũng muốn đưa tay đón lấy chị gái của mình, nhưng hắn ta vẫn còn nhỏ, mấy tháng nay lại ít rèn luyện. Vừa rồi một cú kia đã vượt qua cực hạn của hắn ta, lúc này tay chân mất lực, ngay cả lửa trên tay cũng khó khống chế.
Nhất thời, Thu Dương lại sợ lửa ngộ thương chị gái, lại không thể bỏ qua thời cơ tốt nhất, cuối cùng đành phải đưa lưng ra đỡ lấy chị.
Hỏa Diễm tuy rằng cũng muốn hỗ trợ, nhưng lại phải dành ra một ít sức mình, đẩy hai chiếc xe đang lơ lửng ra, tránh làm bị thương người.
Cứ như vậy, Thu Nguyệt nghiêng nghiêng ngả ngả, bay đụng vào một tảng đá, ngất xỉu tại chỗ, bất tỉnh nhân sự.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro