Ác Nữ Trùng Sinh: Nghe Nói Ta Là Boss Phản Diện Mạt Thế
Chương 40
Thước Hàm
2024-03-14 00:40:37
Thu Nguyệt nghe xong, khóe miệng hơi co rút, cô nói: “Chuyện thứ hai là con và Thu Dương đã chọc vào đám đua xe, tốt nhất sau này đừng để bọn họ quấy rầy cuộc sống của chúng ta nữa.”
Cha Thu đáp: “Con yên tâm, cứ để cha xử lý. Còn về chi phí điều trị mà con thiếu, hãy để cha trả.”
Nghe vậy, Thu Nguyệt cũng yên lòng, lại nói về chuyện sức khỏe em tư giờ cũng ổn định, không cần cha bận tâm. Tuy cặp song sinh thỉnh thoảng vẫn cãi nhau, nhưng phần lớn thời gian đều dính nhau như hình với bóng. Thậm chí còn rất thích phụ giúp Thu Nguyệt làm việc nhà.
Còn Tiểu Thất Thu Tuyết đáng yêu, con bé đã thức tỉnh dị năng trị liệu.
Nghĩ đến chuyện cô bé dùng dị năng điều trị cho búp bê thỏ rớt tai, cha Thu thấy con mình thật đáng yêu.
Thông qua lời kể của Thu Nguyệt, từng hình ảnh về bọn nhỏ trong nhà lần lượt xuất hiện trong đầu Cha Thu. Ông đột nhiên muốn về nhà thăm bọn họ.
Thu Nguyệt lại đúng lúc nói: “Tuần này cha được nghĩ thì về nhà nhé, con sẽ nấu canh xương để mọi người bồi bổ.”
Đương nhiên là cha Thu gật đầu đồng ý. Ông lấy ra hai tấm thẻ giao cho Thu Nguyệt.
“Đây là tiền lương và tiền gửi ngân hàng của cha. Trước đây là do mẹ con giữ, nhưng lúc nào bà ấy không chịu, bảo cha cầm để khi nào thấy tinh thạch cao cấp thì mua. Nên vẫn để ở chổ cha.”
Thu Nguyệt cũng biết tình hình của cha Thu nên không muốn nhận. Nhưng Cha Thu lại nói:
“Mười mấy năm rồi, nếu thật sự có thể gặp được tinh hạch cao cấp thì đã gặp từ lâu. Bây giờ, cha chẳng còn mong đợi gì nữa, con cứ lấy để chăm lo cho gia đình đi.”
Thu Nguyệt đành nhận lấy.
Cha Thu lại cười nói: “Được rồi, để cha dẫn con đi trị liệu. Vừa lúc dì Lưu của con đang ở phòng làm việc.”
Nói xong, ông liền đẩy Thu Nguyệt vào phòng trong, thấy Thu Tinh đang ngủ say, cha Thu liền cầm chăn mỏng đắp lên người Thu Tinh, rồi khẽ nói:
“Đã lớn như vậy rồi còn làm người ta phải bận tâm, cũng không biết kiềm chế cảm xúc.”
Thu Nguyệt lại cười nói: “Em ba lúc nào cũng thẳng thắn đáng yêu vậy đấy.”
Cha Thu đáp: “Con yên tâm, cứ để cha xử lý. Còn về chi phí điều trị mà con thiếu, hãy để cha trả.”
Nghe vậy, Thu Nguyệt cũng yên lòng, lại nói về chuyện sức khỏe em tư giờ cũng ổn định, không cần cha bận tâm. Tuy cặp song sinh thỉnh thoảng vẫn cãi nhau, nhưng phần lớn thời gian đều dính nhau như hình với bóng. Thậm chí còn rất thích phụ giúp Thu Nguyệt làm việc nhà.
Còn Tiểu Thất Thu Tuyết đáng yêu, con bé đã thức tỉnh dị năng trị liệu.
Nghĩ đến chuyện cô bé dùng dị năng điều trị cho búp bê thỏ rớt tai, cha Thu thấy con mình thật đáng yêu.
Thông qua lời kể của Thu Nguyệt, từng hình ảnh về bọn nhỏ trong nhà lần lượt xuất hiện trong đầu Cha Thu. Ông đột nhiên muốn về nhà thăm bọn họ.
Thu Nguyệt lại đúng lúc nói: “Tuần này cha được nghĩ thì về nhà nhé, con sẽ nấu canh xương để mọi người bồi bổ.”
Đương nhiên là cha Thu gật đầu đồng ý. Ông lấy ra hai tấm thẻ giao cho Thu Nguyệt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Đây là tiền lương và tiền gửi ngân hàng của cha. Trước đây là do mẹ con giữ, nhưng lúc nào bà ấy không chịu, bảo cha cầm để khi nào thấy tinh thạch cao cấp thì mua. Nên vẫn để ở chổ cha.”
Thu Nguyệt cũng biết tình hình của cha Thu nên không muốn nhận. Nhưng Cha Thu lại nói:
“Mười mấy năm rồi, nếu thật sự có thể gặp được tinh hạch cao cấp thì đã gặp từ lâu. Bây giờ, cha chẳng còn mong đợi gì nữa, con cứ lấy để chăm lo cho gia đình đi.”
Thu Nguyệt đành nhận lấy.
Cha Thu lại cười nói: “Được rồi, để cha dẫn con đi trị liệu. Vừa lúc dì Lưu của con đang ở phòng làm việc.”
Nói xong, ông liền đẩy Thu Nguyệt vào phòng trong, thấy Thu Tinh đang ngủ say, cha Thu liền cầm chăn mỏng đắp lên người Thu Tinh, rồi khẽ nói:
“Đã lớn như vậy rồi còn làm người ta phải bận tâm, cũng không biết kiềm chế cảm xúc.”
Thu Nguyệt lại cười nói: “Em ba lúc nào cũng thẳng thắn đáng yêu vậy đấy.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro