Ái Phi Của Trẫm Chỉ Thích Ăn Dưa
Đánh giá:
10.0
/10 từ 43 lượt
Đọc truyện Ái Phi Của Trẫm Chỉ Thích Ăn Dưa ra chương mới nhất Chương 94, 95, 96 - DocTruyen.Pro. Giới thiệu:
Vào cung đã ba năm, Yến Xu mỹ nhân ở Vĩnh Ninh điện chưa một lần được nhìn thấy thánh nhan.
Tất cả phi tần đều nghĩ mọi cách dành được sủng ái, chỉ có mình nàng chìm vào hệ thống ăn dưa, không thèm quan tâm tới hắn.
----
[Thế tử của Lâm Vũ hầu không phải con của Lâm Vũ Hầu!]
[Vậy mà lão già Lễ bộ thượng thư cổ hủ kia ấy lại đi ăn nằm với con dâu!]
[Phò mã hiền lành của Trưởng công chúa lại nuôi vài phòng ngoại thất!]
Mỗi ngày là một câu chuyện bát quái cẩu huyết, ai còn nhớ tới hoàng đế là ai?
Ai ngờ có một ngày, nàng ăn được một quả dưa cực kỳ lớn.
[Hoàng đế bề ngoài lãnh khốc cao ngạo thật ra có bệnh kín khó nói.]
Yến Xu: "!!" Khó trách cho tới bây giờ hắn không bước chân vào hậu cung!
Chờ đã...
Có chỗ không đúng. Vậy nàng vào cung làm gì?
~~
Hoàng đế Vũ Văn Lan có hai bí mật.
Từ sau khi lên ngôi, hắn dần mất đi chức năng của nam tử. Nhưng đồng thời, lại có thuật đọc tâm.
Mỗi ngày gặp không ít người trong ngoài không đồng nhất, làm cho hắn ngày càng lạnh khốc.
Cho đến một ngày, hắn nghe được một tiếng lòng rất đặc biệt---
[Vậy không phải là rất phí của trời sao?]
Vũ Văn Lan ngừng lại, híp mắt nhìn về phía cô nương có diện mạo thanh tú trong trẻo kia.
[Trời của tôi ơi, ông nói một đại soái ca như vậy lại không thể XX, lương tâm của ông không đau sao?]
[Còn có cách cứu chữa???]
[Nếu Thập Toàn Hồi Xuân Đan, Đại Trượng Phu Tái Tạo Hoàn không có hiệu quả, vậy thì đã thử Hồi Dương Châm Pháp chưa?]
Vũ Văn Lan: "???"~~Cho đến khi leo lên Hậu vị, Yếu Xu cũng không biết, mình là người đầu tiên nhảy tới nhảy lui lên ranh giới cuối cùng của Hoàng đế, nhưng lại nhảy đến trái tim của hắn.
Có lẽ, chính là tốt số đi.---Màn kịch nhỏ:
Trên bữa tiệc chơi băng, Hoàng đế vừa tiếp nhận lễ của các đại thần, vừa lặng lẽ đi theo ái phi ăn dưa.
Yến Xu: [ Thừa Ân Công tuổi tác đã cao còn ở bên ngoài nuôi tiểu lục tiểu ngũ, già mà không đứng đắn!
Vũ Văn Lan: [Già mà không đứng đắn???]
Đây chính là cậu của hắn...
Yến Xu: [Lâm Vũ Hầu còn chưa phát hiện bộ dạng của nhi tử không giống mình chút nào sao? Người nam nhân đáng thương.]
Vũ Văn Lan: [... Thật đúng là càng nhìn càng không giống. Làm thế nào đây? Có muốn nhắc nhở ông ta không?]
Yến Xu: [Đây chính là Các Đại Học Sĩ vong ân phụ nghĩa vứt bỏ người yêu xưa? Quả thật ra vẻ đạo mạo!]
Vũ Văn Lan: [... Càng nhìn lão già này càng không giống như người tốt.]
Vào cung đã ba năm, Yến Xu mỹ nhân ở Vĩnh Ninh điện chưa một lần được nhìn thấy thánh nhan.
Tất cả phi tần đều nghĩ mọi cách dành được sủng ái, chỉ có mình nàng chìm vào hệ thống ăn dưa, không thèm quan tâm tới hắn.
----
[Thế tử của Lâm Vũ hầu không phải con của Lâm Vũ Hầu!]
[Vậy mà lão già Lễ bộ thượng thư cổ hủ kia ấy lại đi ăn nằm với con dâu!]
[Phò mã hiền lành của Trưởng công chúa lại nuôi vài phòng ngoại thất!]
Mỗi ngày là một câu chuyện bát quái cẩu huyết, ai còn nhớ tới hoàng đế là ai?
Ai ngờ có một ngày, nàng ăn được một quả dưa cực kỳ lớn.
[Hoàng đế bề ngoài lãnh khốc cao ngạo thật ra có bệnh kín khó nói.]
Yến Xu: "!!" Khó trách cho tới bây giờ hắn không bước chân vào hậu cung!
Chờ đã...
Có chỗ không đúng. Vậy nàng vào cung làm gì?
~~
Hoàng đế Vũ Văn Lan có hai bí mật.
Từ sau khi lên ngôi, hắn dần mất đi chức năng của nam tử. Nhưng đồng thời, lại có thuật đọc tâm.
Mỗi ngày gặp không ít người trong ngoài không đồng nhất, làm cho hắn ngày càng lạnh khốc.
Cho đến một ngày, hắn nghe được một tiếng lòng rất đặc biệt---
[Vậy không phải là rất phí của trời sao?]
Vũ Văn Lan ngừng lại, híp mắt nhìn về phía cô nương có diện mạo thanh tú trong trẻo kia.
[Trời của tôi ơi, ông nói một đại soái ca như vậy lại không thể XX, lương tâm của ông không đau sao?]
[Còn có cách cứu chữa???]
[Nếu Thập Toàn Hồi Xuân Đan, Đại Trượng Phu Tái Tạo Hoàn không có hiệu quả, vậy thì đã thử Hồi Dương Châm Pháp chưa?]
Vũ Văn Lan: "???"~~Cho đến khi leo lên Hậu vị, Yếu Xu cũng không biết, mình là người đầu tiên nhảy tới nhảy lui lên ranh giới cuối cùng của Hoàng đế, nhưng lại nhảy đến trái tim của hắn.
Có lẽ, chính là tốt số đi.---Màn kịch nhỏ:
Trên bữa tiệc chơi băng, Hoàng đế vừa tiếp nhận lễ của các đại thần, vừa lặng lẽ đi theo ái phi ăn dưa.
Yến Xu: [ Thừa Ân Công tuổi tác đã cao còn ở bên ngoài nuôi tiểu lục tiểu ngũ, già mà không đứng đắn!
Vũ Văn Lan: [Già mà không đứng đắn???]
Đây chính là cậu của hắn...
Yến Xu: [Lâm Vũ Hầu còn chưa phát hiện bộ dạng của nhi tử không giống mình chút nào sao? Người nam nhân đáng thương.]
Vũ Văn Lan: [... Thật đúng là càng nhìn càng không giống. Làm thế nào đây? Có muốn nhắc nhở ông ta không?]
Yến Xu: [Đây chính là Các Đại Học Sĩ vong ân phụ nghĩa vứt bỏ người yêu xưa? Quả thật ra vẻ đạo mạo!]
Vũ Văn Lan: [... Càng nhìn lão già này càng không giống như người tốt.]