Ái Phi Nghe Noi Nàng Muốn Trèo Tường
Đánh giá:
8.2
/10 từ 81 lượt
Đọc truyện Full Ái Phi Nghe Noi Nàng Muốn Trèo Tường trọn bộ dịch chuẩn nhất - DocTruyen.Pro. Tỉnh lại liền phát
hiện chính mình xuyên không , từ cô gái mười bảy biến thành một tiểu cô
nương ba tuổi? Cái gì phi tử không phi tử , nàng mới không nghĩ sẽ chết
già trong cung, chỉ là nhìn trông không đến cuối thành cung, liền có thể tưởng tượng tượng về sau chính mình sinh sống sẽ vất vả cỡ nào,nào là
bị hạ độc, bị hạ kế, hoặc là trực tiếp bị đoản kiếm cắm vào trong lồng
ngực , vô luận là chết kiểu gì, nàng cũng không muốn, cho nên, nàng
quyết định trốn ra ngoài……
Ba tuổi là lúc:
Chính là, tiểu hài tử này là ai? Sao lại kéo quần nàng không buông?
“Nhất, nhất……” Tay tiểu hài tử dần dần nâng lên, nương nhờ chút lực đạo hắn bắt đầu leo lên,“Tất tất”, sau đó dùng lực hít lấy nước miếng.
Ân? Quần thế nhưng bị hắn kéo ?
Không sao, không sao, dù sao nàng mới 3 tuổi, bị một tiểu hài tử nhìn cũng không sao.
“Ngô ngô……” Môi của tiểu hài tử trực tiếp đặt ở trên cặp mông khả ái.
“Ta, cần, ra, ngoài!” Nàng lớn tiếng hò hét.
Mười tuổi là lúc:
“Đi đâu?” Hắn mắt lạnh nhìn bóng dáng lén la lén lút.
“Nhà vệ sinh.” Đem túi đồ ném ra ngoài tường , nàng bắt đầu dựng thang, tốc độ lưu loát đó là do nàng trong bảy năm không ngừng tích lũy kinh nghiệm.
“Đi nhà vệ sinh ở ngoài cung?” Trên trán gân xanh hiện lên.
“Không đúng, phải đi nhà vệ sinh ở kỹ viện, nhìn xem.” Một thân nam trang, nàng hưng phấn mà bắt đầu leo lên.
“Trở về ngủ.” Một nhát kiếm chém đứt cây thang, ôm lấy bóng dáng nhỏ yêu kiều ngã xuống, trực tiếp biến mất……
Mười bảy tuổi là lúc:
“Ái phi, lại bị mộng du?” Hắn ngồi ở trên nhuyễn kiệu, chậm rãi phe phẩy quạt.
“A,là tên Vương gia nói muốn dẫn ta ra ngoài.” Thực rõ ràng nàng trốn tránh trách nhiệm, sự không liên quan mình, vẫn là tiếp tục trèo lên.
“Vương gia đem đi chém, ái phi, lần sau đừng như vậy, trang điểm đậm như vậy, ai thấy cũng nói nàng là hoàng phi, vốn là xấu, cho nên đừng đi ra ngoài dọa người.”
Nghiêng mặt, nàng âm ngoan cười cười.Nàng ,vẫn là, cần, ra, ngoài !
Ba tuổi là lúc:
Chính là, tiểu hài tử này là ai? Sao lại kéo quần nàng không buông?
“Nhất, nhất……” Tay tiểu hài tử dần dần nâng lên, nương nhờ chút lực đạo hắn bắt đầu leo lên,“Tất tất”, sau đó dùng lực hít lấy nước miếng.
Ân? Quần thế nhưng bị hắn kéo ?
Không sao, không sao, dù sao nàng mới 3 tuổi, bị một tiểu hài tử nhìn cũng không sao.
“Ngô ngô……” Môi của tiểu hài tử trực tiếp đặt ở trên cặp mông khả ái.
“Ta, cần, ra, ngoài!” Nàng lớn tiếng hò hét.
Mười tuổi là lúc:
“Đi đâu?” Hắn mắt lạnh nhìn bóng dáng lén la lén lút.
“Nhà vệ sinh.” Đem túi đồ ném ra ngoài tường , nàng bắt đầu dựng thang, tốc độ lưu loát đó là do nàng trong bảy năm không ngừng tích lũy kinh nghiệm.
“Đi nhà vệ sinh ở ngoài cung?” Trên trán gân xanh hiện lên.
“Không đúng, phải đi nhà vệ sinh ở kỹ viện, nhìn xem.” Một thân nam trang, nàng hưng phấn mà bắt đầu leo lên.
“Trở về ngủ.” Một nhát kiếm chém đứt cây thang, ôm lấy bóng dáng nhỏ yêu kiều ngã xuống, trực tiếp biến mất……
Mười bảy tuổi là lúc:
“Ái phi, lại bị mộng du?” Hắn ngồi ở trên nhuyễn kiệu, chậm rãi phe phẩy quạt.
“A,là tên Vương gia nói muốn dẫn ta ra ngoài.” Thực rõ ràng nàng trốn tránh trách nhiệm, sự không liên quan mình, vẫn là tiếp tục trèo lên.
“Vương gia đem đi chém, ái phi, lần sau đừng như vậy, trang điểm đậm như vậy, ai thấy cũng nói nàng là hoàng phi, vốn là xấu, cho nên đừng đi ra ngoài dọa người.”
Nghiêng mặt, nàng âm ngoan cười cười.Nàng ,vẫn là, cần, ra, ngoài !