Chương 18
2024-12-04 22:29:53
Ngày đầu tiên sau khi nhận chức, cả hai người đều vô cùng bận rộn.
Sandra tiếp tục tham gia vụ điều tra về đường dây buôn bán vũ khí trái phép liên tinh cầu, nghe nói đã có thêm thông tin quan trọng nên cần phải họp bàn gấp chiến lược.
Tạ Hàn Vũ bắt tay vào làm quen và cải tổ phòng nghiên cứu của mình, nơi này trừ khi Sandra yêu cầu hỗ trợ y tế thì hầu hết thời gian đều khá rảnh.
Đêm qua ngủ không ngon giấc, Tạ Hàn Vũ cảm thấy hơi đau đầu, cũng có thể là do rượu chưa tan hết.
Tới buổi chiều, công việc cũng đã thu xếp ổn thỏa, anh rảnh rỗi cởi áo khoác blouse trắng thanh thoát ra đi tới khu huấn luyện của binh lính.
Vừa bước vào đã bị mùi mồ hôi, mùi pheromone lẫn lộn của các Alpha phả vào khiến anh thất choáng váng.
Đây cũng là lí do vì sao quân đội không nhận Omega vào làm việc, nếu một Omega mà đi vào đây chỉ sợ sẽ bị làm cho cưỡng chế phát tình mất thôi.
Nhưng nghe nói vẫn có không ít Omega ở bên ngoài mơ ước được tới nơi này, lí do hẳn là vì khắp nơi đều là múi.
Đúng, đặc sản của quân bộ không là gì khác, chính là có rất nhiều múi.
Những kiểu mẫu như cao mét chín, hai mét, vai rộng, eo hẹp, cơ bụng tám múi ở đây không thiếu.
Cực kỳ bổ mắt.
Tạ Hàn Vũ đi tới góc tủ đồ cởi áo ra, để trần thân trên, bên dưới thì mặc quần đùi rộng rãi để tiện cho việc vận động.
Thấy anh tới, có vô số ánh nhìn liếc sang nhưng không ai dám lại gần.
Thân hình Tạ Hàn Vũ cũng cao gần hai mét, da trắng mềm mại vì thường xuyên ở trong viện nghiên cứu nhưng anh vẫn có múi, đủ tám múi nhưng không được đồ sộ như những binh lính ngày ngày luyện tập này được.
Anh mỉm cười vẫy tay chào mọi người rồi đi tới chỗ máy tập thể hình.
Mái tóc tím nhạt hơi dài bị anh túm một chỏm sau đầu càng trông thêm thu hút.
Một binh lính không khỏi nhỏ giọng nói "Ê, là màu hồng".
Người bên cạnh lén nhìn theo động tác tập của Tạ Hàn Vũ "Hồng gì? Cái gì hồng? Tiến sĩ Tạ mặc quần nhỏ màu hồng à?".
"Chậc" Người kia huých tay hắn "Không phải".
Anh ta chỉ vào hai điểm trước ngực mình mà ám chỉ.
"Ồ, hiểu rồi".
"Bớt nhìn đi, cẩn thận thượng tướng Sandra xẻo thịt đấy".
Tạ Hàn Vũ không để ý tới những việc đó, anh nhẩm đếm số lần chống đẩy "Một trăm linh năm, một trăm linh sáu,...,...,..., ba trăm chín chín, bốn trăm,...".
Đã qua gần một tiếng, mồ hôi ướt đẫm cơ thể anh, cho dù vậy trông anh vẫn sạch sẽ thơm tho lạ thường, lớp mồ hồi trên da làm cho làm da của anh càng thêm sáng hơn.
Không ai để ý tới ở ngoài cửa phòng tập có một ma vương mặt đen đang nhìn chằm chằm vào bên trong.
Sandra nắm chặt tay nổi cả gân lên.
Rõ ràng đều là Alpha, cởi trần thân trên tập thể hình thì có làm sao đâu, bình thường anh ta cũng thường như vậy nhưng khi thấy Tạ Hàn Vũ làm chuyện đó lại cảm thấy rất khó chịu trong lòng vô cùng.
Cánh cửa mở ra, tất cả người ở bên trong đều đồng lòng im lặng hẳn đi.
Tạ Hàn Vũ đếm tới năm trăm thì đột nhiên cả cơ thể bị ai đó chùm lên.
Áo choàng rộng rãi của thượng tướng đế quốc phủ lên cơ thể đầy mồ hôi của anh, Tạ Hàn Vũ kinh ngạc đứng dậy cởi nhanh ra sợ nó bị ám mùi mồ hôi của mình.
"Sandra, cậu..." Anh nhìn lại hoàn cảnh nơi này liền sửa lại lời nói "Thượng tướng, ngài tới tìm tôi có chuyện gì giao phó?".
Sandra phủ lại lên người Tạ Hàn Vũ rồi kéo anh sát vào mình kéo đi ra ngoài "Đúng là có việc tới tìm cậu, đi thôi, đi nhận nhiệm vụ đầu tiên".
Tạ Hàn Vũ bị đưa tới văn phòng làm việc của thượng tướng, khá gần với văn phòng của anh nhưng khang trang hơn, rộng rãi hơn và cũng bảo mật hơn nhưng cái bảo mật này anh có thể dễ dàng đi qua.
Không vào thì thôi, vào rồi mới biết bên trong rộng tới thế nào, có một phòng làm việc, phòng ngủ, phòng sách và có cả phòng tập thể hình riêng.
Sandra vào phòng quay lại nhìn Tạ Hàn Vũ nhẹ giọng nhắc nhở "Lần sau tập thể hình có thể tới phòng tập ở đây, không cần tới chen chúc với bọn họ".
Tạ Hàn Vũ rốt cuộc hiểu ra ý của Sandra là gì "Đều là Alpha với nhau, ngại gì chứ, cái gì bọn họ có tôi cũng có".
Thượng tướng Sandra cương chính, lỗi lạc nói dối không chớp mắt "Phòng tập đó chỉ dành riêng cho binh lính, cậu không được tập ở đó".
Thật ra quân bộ không cấm những vị trí khác ngoài binh linh được tập luyện mà bởi những nhà nghiên cứu, bác sĩ,... chẳng ai sẽ bỏ thời gian đi tập thể hình như Tạ Hàn Vũ cả, bọn họ còn hận không thể cả ngày ngồi trong văn phòng ấy chứ.
Tạ Hàn Vũ lại tưởng là thật, anh cởi áo choàng ra trả lại cho Sandra "Tôi biết rồi, lần sau sẽ không tới đó nữa, khi nãy cậu nói đi nhận nhiệm vụ mới là sao?".
Anh vẫn còn khó chịu vì vết cắn trên cổ của Sandra, người này cũng chả thấy giải thích gì cả nhưng bây giờ đang ở chỗ làm việc, anh sẽ không để việc tư ảnh hưởng tới hiệu suất của mình.
Cư dân mạng quả là nói đúng, anh và Sandra đúng thật có hơi thân thiết quá mức, có lẽ từ giờ nên giãn cách bớt về đúng với vị trí của mình.
"Vụ án buôn vũ khí có tiến triển, đã bắt được đường dây vận chuyển nhưng chưa bắt được kẻ đứng đầu".
"Vậy hôm nay có thông tin về kẻ này chưa?" Tạ Hàn Vũ hỏi.
Sandra không trả lời vội mà dẫn Tạ Hàn Vũ vào phòng nghỉ "Tắm rửa đi đã, xong rồi nói cũng không muộn".
"Văn phòng của tôi cũng có phòng tắm riêng, để tôi về đó tắm cũng được".
Sandra kéo tay anh lại, không hiểu sao vô số lần chạm tay nhưng lần này lại như thể có dòng điện chạy dọc cơ thể.
"Cậu định mặc như vậy mà đi à? Tắm ở đây đi, tôi qua bên đó lấy quần áo cho cậu".
Tạ Hàn Vũ mới nhớ ra bản thân chỉ mặc mỗi một cái quần đùi hơi ướt do dính mồ hôi, dáng vẻ này đi tới phòng nghiên cứu đúng là có thể dọa người khác chạy mất dép.
Anh xem như đồng ý mà đi tắm, tắm xong ra đã có sẵn quần áo xếp gọn trên giường, mặc vào xong thì quay lại văn phòng lớn bên ngoài.
Nghĩ tới Tạ Hàn Vũ cởi trần tập thể hình bị nhiều người nhìn thấy là vẻ mặt của Sandra lại đen thui như bị ai lấy mất sổ gạo.
*Cạch*
Cửa mở ra, vẻ mặt đó lập tức được thay thế bằng khuôn mặt bình tĩnh như mọi khi.
Tạ Hàn Vũ ngồi vào ghế, cả người thơm tho mùi sữa tắm đặc quyền của riêng anh ta, điều này khiến tâm trạng Sandra tốt hơn chút.
"Nhiệm vụ mới như thế nào?".
Sandra nhanh chóng vào chế độ làm việc "Những năm gần đây ở tinh hệ của chúng ta thường xuyên xuất hiện những vụ bắt cóc hoặc có người biến mất một cách kỳ lạ, có một người trong số đó là cựu chiến binh của quân đội sau khi nghỉ hưu, lần theo dấu tích thì phát hiện có một tinh cầu bỏ hoang rất đáng ngờ".
Tạ Hàn Vũ hỏi lại "Nhiệm vụ là đi điều tra tinh cầu đó".
Sandra ừm một cái "Nhưng phải thật bí mật không thể để bọn chúng phát hiện".
Tạ Hàn Vũ không ngờ chỉ một vụ án nhỏ ở trung tâm thương mại lại liên quan tới cả những vụ bắt cóc bí ẩn nhiều năm nay, không biết là Sandra may mắn hay do bọn chúng xui xẻo nữa.
"Khi nào thì khởi hành?".
Sandra đáp "Ngay ngày mai luôn, có thể kéo dài vài tháng".
Tạ Hàn Vũ hiểu, anh là bác sĩ riêng của Sandra, cậu ta đi đâu anh phải theo đó, chuyến đi này là nhiệm vụ đầu tiên của anh, phải hoàn thành tốt nó.
"Tôi hiểu rồi, tôi sẽ chuẩn bị thật tốt thưa ngài thượng tướng".
Sandra có thể nhìn ra sự hơi xa cách của Tạ Hàn Vũ đối với mình, trong lòng khá khó chịu "Cậu không cần phải giữ lễ nghĩa với tôi đâu".
Tạ Hàn Vũ gãi gãi đầu cười che giấu nỗi lòng mình "Làm gì có, tôi cũng là nghĩ cho cậu mà, hai chúng ta hình như hơi thân thiết quá rồi, lỡ đối tượng yêu đương của cậu thấy lại hiểu lầm".
Sandra ngắt lời anh "Tôi làm gì có đối tượng yêu đương, cậu không phải là người rõ nhất sao?".
Tạ Hàn Vũ ngón tay hơi xoắn xuýt lại "Cậu giấu làm sao được tôi, vết cắn trên cổ cậu, đừng có nói là tự cậu tạo ra".
Sandra bất giác sờ lên vết răng gần như đã biến mất trên cổ mình "Đây là do cậu cắn tôi mà".
Tạ Hàn Vũ nghe như sét đánh bên tai "Tôi?".
"Ừm, lúc say rượu".
Tạ Hàn Vũ há hốc miệng "Tôi cắn cậu làm gì chứ?".
Sandra nhún vai "Ai biết, có con mèo nhỏ xù lông nào đó say rượu làm loạn, tôi ngăn không được nên nó cắn tôi một cái".
Tạ Hàn Vũ hiểu ra vấn đề rồi, thì ra là vậy, làm mất công anh suy nghĩ buồn bã hết cả ngày hôm nay, không hiểu sao khi nghe Sandra giải thích như vậy anh lại cảm thấy trái tim như được an ủi.
Anh nhảy cẫng lên, dáng vẻ lại yêu đời như mọi ngày "Tôi không phải mèo xù lông, tôi là sư tử châu phi, tôi đi về chuẩn bị đồ đây, không nói với cậu nữa".
Dáng vẻ chạy trối chết đó khiến cho Sandra cũng cảm thấy vui vẻ mà hiếm khi mỉm cười.
Trong đầu anh ta hiện lên hai chữ "Đáng yêu".
Sư tử châu phi cũng rất đáng yêu.
Sandra tiếp tục tham gia vụ điều tra về đường dây buôn bán vũ khí trái phép liên tinh cầu, nghe nói đã có thêm thông tin quan trọng nên cần phải họp bàn gấp chiến lược.
Tạ Hàn Vũ bắt tay vào làm quen và cải tổ phòng nghiên cứu của mình, nơi này trừ khi Sandra yêu cầu hỗ trợ y tế thì hầu hết thời gian đều khá rảnh.
Đêm qua ngủ không ngon giấc, Tạ Hàn Vũ cảm thấy hơi đau đầu, cũng có thể là do rượu chưa tan hết.
Tới buổi chiều, công việc cũng đã thu xếp ổn thỏa, anh rảnh rỗi cởi áo khoác blouse trắng thanh thoát ra đi tới khu huấn luyện của binh lính.
Vừa bước vào đã bị mùi mồ hôi, mùi pheromone lẫn lộn của các Alpha phả vào khiến anh thất choáng váng.
Đây cũng là lí do vì sao quân đội không nhận Omega vào làm việc, nếu một Omega mà đi vào đây chỉ sợ sẽ bị làm cho cưỡng chế phát tình mất thôi.
Nhưng nghe nói vẫn có không ít Omega ở bên ngoài mơ ước được tới nơi này, lí do hẳn là vì khắp nơi đều là múi.
Đúng, đặc sản của quân bộ không là gì khác, chính là có rất nhiều múi.
Những kiểu mẫu như cao mét chín, hai mét, vai rộng, eo hẹp, cơ bụng tám múi ở đây không thiếu.
Cực kỳ bổ mắt.
Tạ Hàn Vũ đi tới góc tủ đồ cởi áo ra, để trần thân trên, bên dưới thì mặc quần đùi rộng rãi để tiện cho việc vận động.
Thấy anh tới, có vô số ánh nhìn liếc sang nhưng không ai dám lại gần.
Thân hình Tạ Hàn Vũ cũng cao gần hai mét, da trắng mềm mại vì thường xuyên ở trong viện nghiên cứu nhưng anh vẫn có múi, đủ tám múi nhưng không được đồ sộ như những binh lính ngày ngày luyện tập này được.
Anh mỉm cười vẫy tay chào mọi người rồi đi tới chỗ máy tập thể hình.
Mái tóc tím nhạt hơi dài bị anh túm một chỏm sau đầu càng trông thêm thu hút.
Một binh lính không khỏi nhỏ giọng nói "Ê, là màu hồng".
Người bên cạnh lén nhìn theo động tác tập của Tạ Hàn Vũ "Hồng gì? Cái gì hồng? Tiến sĩ Tạ mặc quần nhỏ màu hồng à?".
"Chậc" Người kia huých tay hắn "Không phải".
Anh ta chỉ vào hai điểm trước ngực mình mà ám chỉ.
"Ồ, hiểu rồi".
"Bớt nhìn đi, cẩn thận thượng tướng Sandra xẻo thịt đấy".
Tạ Hàn Vũ không để ý tới những việc đó, anh nhẩm đếm số lần chống đẩy "Một trăm linh năm, một trăm linh sáu,...,...,..., ba trăm chín chín, bốn trăm,...".
Đã qua gần một tiếng, mồ hôi ướt đẫm cơ thể anh, cho dù vậy trông anh vẫn sạch sẽ thơm tho lạ thường, lớp mồ hồi trên da làm cho làm da của anh càng thêm sáng hơn.
Không ai để ý tới ở ngoài cửa phòng tập có một ma vương mặt đen đang nhìn chằm chằm vào bên trong.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sandra nắm chặt tay nổi cả gân lên.
Rõ ràng đều là Alpha, cởi trần thân trên tập thể hình thì có làm sao đâu, bình thường anh ta cũng thường như vậy nhưng khi thấy Tạ Hàn Vũ làm chuyện đó lại cảm thấy rất khó chịu trong lòng vô cùng.
Cánh cửa mở ra, tất cả người ở bên trong đều đồng lòng im lặng hẳn đi.
Tạ Hàn Vũ đếm tới năm trăm thì đột nhiên cả cơ thể bị ai đó chùm lên.
Áo choàng rộng rãi của thượng tướng đế quốc phủ lên cơ thể đầy mồ hôi của anh, Tạ Hàn Vũ kinh ngạc đứng dậy cởi nhanh ra sợ nó bị ám mùi mồ hôi của mình.
"Sandra, cậu..." Anh nhìn lại hoàn cảnh nơi này liền sửa lại lời nói "Thượng tướng, ngài tới tìm tôi có chuyện gì giao phó?".
Sandra phủ lại lên người Tạ Hàn Vũ rồi kéo anh sát vào mình kéo đi ra ngoài "Đúng là có việc tới tìm cậu, đi thôi, đi nhận nhiệm vụ đầu tiên".
Tạ Hàn Vũ bị đưa tới văn phòng làm việc của thượng tướng, khá gần với văn phòng của anh nhưng khang trang hơn, rộng rãi hơn và cũng bảo mật hơn nhưng cái bảo mật này anh có thể dễ dàng đi qua.
Không vào thì thôi, vào rồi mới biết bên trong rộng tới thế nào, có một phòng làm việc, phòng ngủ, phòng sách và có cả phòng tập thể hình riêng.
Sandra vào phòng quay lại nhìn Tạ Hàn Vũ nhẹ giọng nhắc nhở "Lần sau tập thể hình có thể tới phòng tập ở đây, không cần tới chen chúc với bọn họ".
Tạ Hàn Vũ rốt cuộc hiểu ra ý của Sandra là gì "Đều là Alpha với nhau, ngại gì chứ, cái gì bọn họ có tôi cũng có".
Thượng tướng Sandra cương chính, lỗi lạc nói dối không chớp mắt "Phòng tập đó chỉ dành riêng cho binh lính, cậu không được tập ở đó".
Thật ra quân bộ không cấm những vị trí khác ngoài binh linh được tập luyện mà bởi những nhà nghiên cứu, bác sĩ,... chẳng ai sẽ bỏ thời gian đi tập thể hình như Tạ Hàn Vũ cả, bọn họ còn hận không thể cả ngày ngồi trong văn phòng ấy chứ.
Tạ Hàn Vũ lại tưởng là thật, anh cởi áo choàng ra trả lại cho Sandra "Tôi biết rồi, lần sau sẽ không tới đó nữa, khi nãy cậu nói đi nhận nhiệm vụ mới là sao?".
Anh vẫn còn khó chịu vì vết cắn trên cổ của Sandra, người này cũng chả thấy giải thích gì cả nhưng bây giờ đang ở chỗ làm việc, anh sẽ không để việc tư ảnh hưởng tới hiệu suất của mình.
Cư dân mạng quả là nói đúng, anh và Sandra đúng thật có hơi thân thiết quá mức, có lẽ từ giờ nên giãn cách bớt về đúng với vị trí của mình.
"Vụ án buôn vũ khí có tiến triển, đã bắt được đường dây vận chuyển nhưng chưa bắt được kẻ đứng đầu".
"Vậy hôm nay có thông tin về kẻ này chưa?" Tạ Hàn Vũ hỏi.
Sandra không trả lời vội mà dẫn Tạ Hàn Vũ vào phòng nghỉ "Tắm rửa đi đã, xong rồi nói cũng không muộn".
"Văn phòng của tôi cũng có phòng tắm riêng, để tôi về đó tắm cũng được".
Sandra kéo tay anh lại, không hiểu sao vô số lần chạm tay nhưng lần này lại như thể có dòng điện chạy dọc cơ thể.
"Cậu định mặc như vậy mà đi à? Tắm ở đây đi, tôi qua bên đó lấy quần áo cho cậu".
Tạ Hàn Vũ mới nhớ ra bản thân chỉ mặc mỗi một cái quần đùi hơi ướt do dính mồ hôi, dáng vẻ này đi tới phòng nghiên cứu đúng là có thể dọa người khác chạy mất dép.
Anh xem như đồng ý mà đi tắm, tắm xong ra đã có sẵn quần áo xếp gọn trên giường, mặc vào xong thì quay lại văn phòng lớn bên ngoài.
Nghĩ tới Tạ Hàn Vũ cởi trần tập thể hình bị nhiều người nhìn thấy là vẻ mặt của Sandra lại đen thui như bị ai lấy mất sổ gạo.
*Cạch*
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cửa mở ra, vẻ mặt đó lập tức được thay thế bằng khuôn mặt bình tĩnh như mọi khi.
Tạ Hàn Vũ ngồi vào ghế, cả người thơm tho mùi sữa tắm đặc quyền của riêng anh ta, điều này khiến tâm trạng Sandra tốt hơn chút.
"Nhiệm vụ mới như thế nào?".
Sandra nhanh chóng vào chế độ làm việc "Những năm gần đây ở tinh hệ của chúng ta thường xuyên xuất hiện những vụ bắt cóc hoặc có người biến mất một cách kỳ lạ, có một người trong số đó là cựu chiến binh của quân đội sau khi nghỉ hưu, lần theo dấu tích thì phát hiện có một tinh cầu bỏ hoang rất đáng ngờ".
Tạ Hàn Vũ hỏi lại "Nhiệm vụ là đi điều tra tinh cầu đó".
Sandra ừm một cái "Nhưng phải thật bí mật không thể để bọn chúng phát hiện".
Tạ Hàn Vũ không ngờ chỉ một vụ án nhỏ ở trung tâm thương mại lại liên quan tới cả những vụ bắt cóc bí ẩn nhiều năm nay, không biết là Sandra may mắn hay do bọn chúng xui xẻo nữa.
"Khi nào thì khởi hành?".
Sandra đáp "Ngay ngày mai luôn, có thể kéo dài vài tháng".
Tạ Hàn Vũ hiểu, anh là bác sĩ riêng của Sandra, cậu ta đi đâu anh phải theo đó, chuyến đi này là nhiệm vụ đầu tiên của anh, phải hoàn thành tốt nó.
"Tôi hiểu rồi, tôi sẽ chuẩn bị thật tốt thưa ngài thượng tướng".
Sandra có thể nhìn ra sự hơi xa cách của Tạ Hàn Vũ đối với mình, trong lòng khá khó chịu "Cậu không cần phải giữ lễ nghĩa với tôi đâu".
Tạ Hàn Vũ gãi gãi đầu cười che giấu nỗi lòng mình "Làm gì có, tôi cũng là nghĩ cho cậu mà, hai chúng ta hình như hơi thân thiết quá rồi, lỡ đối tượng yêu đương của cậu thấy lại hiểu lầm".
Sandra ngắt lời anh "Tôi làm gì có đối tượng yêu đương, cậu không phải là người rõ nhất sao?".
Tạ Hàn Vũ ngón tay hơi xoắn xuýt lại "Cậu giấu làm sao được tôi, vết cắn trên cổ cậu, đừng có nói là tự cậu tạo ra".
Sandra bất giác sờ lên vết răng gần như đã biến mất trên cổ mình "Đây là do cậu cắn tôi mà".
Tạ Hàn Vũ nghe như sét đánh bên tai "Tôi?".
"Ừm, lúc say rượu".
Tạ Hàn Vũ há hốc miệng "Tôi cắn cậu làm gì chứ?".
Sandra nhún vai "Ai biết, có con mèo nhỏ xù lông nào đó say rượu làm loạn, tôi ngăn không được nên nó cắn tôi một cái".
Tạ Hàn Vũ hiểu ra vấn đề rồi, thì ra là vậy, làm mất công anh suy nghĩ buồn bã hết cả ngày hôm nay, không hiểu sao khi nghe Sandra giải thích như vậy anh lại cảm thấy trái tim như được an ủi.
Anh nhảy cẫng lên, dáng vẻ lại yêu đời như mọi ngày "Tôi không phải mèo xù lông, tôi là sư tử châu phi, tôi đi về chuẩn bị đồ đây, không nói với cậu nữa".
Dáng vẻ chạy trối chết đó khiến cho Sandra cũng cảm thấy vui vẻ mà hiếm khi mỉm cười.
Trong đầu anh ta hiện lên hai chữ "Đáng yêu".
Sư tử châu phi cũng rất đáng yêu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro