Chương 2
2024-12-04 22:29:53
Tạ Hàn Vũ ăn hết bánh trong đĩa của mình lại với sang lấy bánh trong đĩa của Sandra mà ăn một cách thản nhiên.
"À đúng rồi, cậu không phải đang đi làm nhiệm vụ ở tinh cầu gì đó kia à?".
"Đã hoàn thành xong rồi, tàu vừa đáp cánh thì tôi liền tới đây" Sandra cũng rất vô tư cùng Tạ Hàn Vũ san sẻ đĩa bánh.
"Có chuyện gì hay sao mà vội vậy?".
"Không có gì" Sandra lấy giấy đưa cho Tạ Hàn Vũ để anh lau miệng "Tiện đường đi qua tới đón cậu cùng về nhà".
"Ò" Tạ Hàn Vũ lau miệng rồi lại liếm môi "Đi thôi, tôi cũng định về nhà đây".
Biệt phủ nhà Sandra và nhà của Tạ Hàn Vũ ở khá gần nhau, hai nhà thân thiết vô cùng, thường xuyên qua lại như họ hàng với nhau.
Dù sao viện nghiên cứu của nhà Tạ Hàn Vũ cũng là viện nghiên cứu do hoàng gia sáng lập ra với mục đích phục vụ cho nhà thượng tướng.
Nghe nói năm xưa thượng tướng bị mắc một loại bệnh nguy hiểm, cả viện nghiên cứu và cha của Tạ Hàn Vũ, cũng là bạn thân tri kỷ của thượng tướng khi đó đã luôn đồng hành hỗ trợ chữa trị cho ông ấy.
Tới đời này thì Sandra và Tạ Hàn Vũ cũng trở thành đôi bạn thân cùng tiến vô cùng thân thiết.
Chưa kể em trai nhỏ Omega của anh còn đang yêu đương với em trai của Sandra, chuyện cưới xin đã chỉ là vấn đề thời gian, mặc dù rất khó chấp nhận củ cải trắng trong nhà bị sói nhổ mất nhưng suy cho cùng nhà thượng tướng và nhà anh cũng gần nhau, lại rất thân thiết nên cũng không ảnh hưởng gì nhiều.
Phi cơ đỗ vào khuôn viên phủ thượng tướng, Tạ Hàn Vũ mang theo túi bánh ngọt vừa mua đi vào phủ thượng tướng như nhà mình.
Vừa vào cửa đã bắt gặp củ cải trắng nhà mình ngồi trên đùi Jocasta mà hôn hít.
"Chồng yêu ơi, em nhớ anh quá".
"Bé cưng của anh ngọt ngào quá, chồng cũng nhớ em nhiều nhiều".
Tạ Hàn Vũ rùng cả mình vì sến sẩm, anh nhét túi bánh cho Sandra sau đó liền vác cây chổi lên rượt đuổi Jocasta.
"Jocasta!!! Mau đứng lại cho tôi!".
Jocasta cũng giống như Sandra vừa đi làm nhiệm vụ lâu ngày trở về, trên người vẫn mặc quân phục nghiêm chỉnh nhưng hành vi thì không được nghiêm chỉnh cho lắm.
Nhìn một thiếu tướng bị người khác cầm chổi rượt theo chạy quanh nhà không khỏi khiến người ta cảm thấy buồn cười.
Nhà thượng tướng có ba đứa con sinh ba cùng tuổi nhau, trong đó Sandra là anh cả, Jocasta là đứa thứ hai, hai người trông khá giống nhau về ngũ quan nhưng ngược ở chỗ Sandra có làn da ngăm đen, mái tóc đen và con mắt màu đỏ thì Jocasta có làn da trắng sáng, tóc màu đỏ, còn mắt thì là màu vàng hổ phách.
Ít hơn Sandra khí chất nghiêm túc, nhiều hơn một phần phóng khoáng, điểm chung duy nhất là cả hai đều rất đẹp trai.
Khác với Sandra sau khi tới mười bảy tuổi phân hóa lần hai trở thành Enigma thì Jocasta vẫn là Alpha cấp SS hiếm có giống như Tạ Hàn Vũ vậy.
Vậy nên Sandra mới trở thành người kế vị chức thượng tướng của cha mình, Jocasta tính cách không đề cao quyền lực, nguyện ý ở bên phò tá cho anh trai của mình.
Tạ Hàn Vũ biết bản thân chạy không lại với Jocasta nên đành dừng lại, anh lao tới bên em trai mình khóc lóc "Tạ Hàn Nguyên, sao em lại để cậu ta ăn đậu hũ của mình như thế chứ?".
Tạ Hàn Nguyên ngây thơ đáp lại "Nhưng anh ấy là chồng tương lai của em mà".
Jocasta ở góc nhà nói vọng tới chọc tức Tạ Hàn Vũ "Vũ ca, là do anh không có tình yêu nên không hiểu được người yêu nhau đâu".
Tạ Hàn Vũ lập tức ném cây chổi về phía đó, Jocasta nhanh nhạy né được "Tôi còn chưa tha cho cậu đâu, còn dám chọc tôi nữa à?".
Sandra đi tới đặt túi bánh lên bàn rồi vỗ nhẹ lên vai anh như an ủi "Thôi được rồi, hai đứa nó có phải mới ngày đầu dính lấy nhau đâu, cậu cũng đâu cản được mãi".
Tạ Hàn Vũ tức tới thở phì phò "Tức chết tôi rồi".
Sandra kéo tay anh đi "Đi, tới bãi tập sau nhà, chúng ta luyện chút đấu cơ giáp đi, cậu cũng lâu rồi không đấu cơ giáp, suốt ngày ở trong phòng thí nghiệm sẽ bị mai một đấy".
Đấu cơ giáp đối với Alpha mà nói như thể một cách để giải tỏa cảm xúc vậy, Tạ Hàn Vũ cũng rất thích đấu cơ giáp nhưng đám tân binh ở học viện Alpha đấu không lại anh, rất nhàm chán, còn những người cùng đẳng cấp với anh thì đều lựa chọn tới quân đội làm việc rồi, làm gì có thời gian bồi anh đánh nhau, vậy nên mỗi lần Sandra làm nhiệm vụ trở về đều sẽ rủ ảnh đánh một trận thống khoái.
Tạ Hàn Vũ bất đắc dĩ bị kéo tới sân sau của biệt phủ, mấy cái cơ giáp ở đây đều là loại dùng để luyện tập, không có nhiều tính năng cho lắm, không thể dùng thực chiến được nhưng đủ để đấm nhau thoải mái mà không lo gây ra sát thương và thiệt hại quá lớn.
Hai người đánh nhau một hồi, tiếng động va đập đùng đùng vang lên bị rào chắn đặc biệt ngăn lại tránh ảnh hưởng tới những người ở trong biệt phủ.
Mãi không phân thắng bại, tính hiếu thắng của Tạ Hàn Vũ khá cao, anh nhân lúc Sandra không để ý mà xông tới làm một cú nốc ao thật đẹp và giành chiến thắng.
Cửa sau lưng rô bốt cơ giáp mở ra, Tạ Hàn Vũ chui ra ngó đầu lên "Cậu đừng có nhường tôi, đánh nghiêm túc đi, tôi sẽ cho họ thấy tôi cũng không kém hơn cậu đâu".
"Được" Sandra điều khiển cơ giáp đứng lên trở lại vào tư thế sẵn sàng chiến đấu.
Tạ Hàn Vũ lại tiến vào bên trong cơ giáp khởi động máy móc, hai bên lao vào nhau giáp lá cà đánh đấm như thể hai tên đàn ông trần trụi dùng cách thuần phác nhất để đánh nhau, đó là nắm đấm.
Cơ giáp của Tạ Hàn Vũ vốn dĩ nhảy cao hơn nhưng không hiểu sao lại bị cơ giáp của Sandra đè xuống dưới khóa chặt hết các khớp không cách nào cử động.
"Cậu thua rồi" Sandra ngắn gọn xúc tích nói.
Tạ Hàn Vũ cắn răng ra tín hiệu đầu hàng, anh hiểu nếu đánh nghiêm túc thì anh chẳng thể thắng nổi Sandra nhưng mà vẫn không kìm được mà lần nào cũng bị ăn hành.
Hôm nay là một ngày tồi tệ với Tạ Hàn Vũ, buổi hẹn hò bị phá hỏng, nhìn thấy em trai nhỏ bị sói ăn đậu hũ, sau đó còn bị Sandra đánh cho thảm bại.
Sandra đỡ Tạ Hàn Vũ từ trong cơ giáp đi ra quay về nhà chính.
Jocasta và Tạ Hàn Nguyên đã không thấy đâu nhưng lại thấy ba nhỏ của Sandra đang mở nhạc nhảy disco dưỡng sinh ở trong nhà.
Đây là chuyện ngày nào cũng xảy ra ở biệt phủ, không còn ai xa lạ với kiểu nhảy disco loi nhoi của thượng tướng phu nhân, gu nhảy nhót này cũng vẫn chỉ có thượng tướng là khen nổi thôi.
Một ngày quá nhiều xiu xỏe, Tạ Hàn Vũ tinh thần có hơi mệt mỏi.
"Nếu mệt thì nghỉ ngơi chút đi, lên phòng tôi mà nghỉ" Sandra nói.
"Không cần, nhà tôi cũng ở ngay gần đây, tôi về nhà là được".
"Ừm, vậy để tôi đưa cậu về".
Tạ Hàn Vũ phẩy tay từ chối "Cậu làm như tôi là Omega yếu ớt đi đến đâu cũng phải có người bảo vệ vậy, tôi là Alpha cấp SS đấy, vậy nhé, tôi về trước đây".
Sandra đứng nhìn mãi ra cổng biệt phủ tới khi không thấy bóng dáng Tạ Hàn Vũ nữa mới thôi.
Ba nhỏ của Sandra tắt nhạc đi tới, vẻ mặt như nhìn thấu hồng trần "Con trai của ba về rồi đấy hả? Không tới hỏi thăm ba nó trước mà lại đi kiếm thằng nhóc họ Tạ kia rồi à?".
Sandra lúc này mới cởi bỏ áo choàng quân phục cầm trên tay "Đâu có, con chỉ là vô tình gặp cậu ấy, tiện đường nên cùng về thôi, con lên phòng nghỉ trước nhé".
"Ừm, đi đi, chút xuống nhà ăn tối" Lâm Triết nhếch khóe môi, tên nhóc này muốn lừa ai chứ, ta còn đẻ được ra nó nữa mà, làm sao mà lại không hiểu tâm tư của con trai mình.
Mà tạm bỏ qua đã, nhảy disco tiếp nào.
"À đúng rồi, cậu không phải đang đi làm nhiệm vụ ở tinh cầu gì đó kia à?".
"Đã hoàn thành xong rồi, tàu vừa đáp cánh thì tôi liền tới đây" Sandra cũng rất vô tư cùng Tạ Hàn Vũ san sẻ đĩa bánh.
"Có chuyện gì hay sao mà vội vậy?".
"Không có gì" Sandra lấy giấy đưa cho Tạ Hàn Vũ để anh lau miệng "Tiện đường đi qua tới đón cậu cùng về nhà".
"Ò" Tạ Hàn Vũ lau miệng rồi lại liếm môi "Đi thôi, tôi cũng định về nhà đây".
Biệt phủ nhà Sandra và nhà của Tạ Hàn Vũ ở khá gần nhau, hai nhà thân thiết vô cùng, thường xuyên qua lại như họ hàng với nhau.
Dù sao viện nghiên cứu của nhà Tạ Hàn Vũ cũng là viện nghiên cứu do hoàng gia sáng lập ra với mục đích phục vụ cho nhà thượng tướng.
Nghe nói năm xưa thượng tướng bị mắc một loại bệnh nguy hiểm, cả viện nghiên cứu và cha của Tạ Hàn Vũ, cũng là bạn thân tri kỷ của thượng tướng khi đó đã luôn đồng hành hỗ trợ chữa trị cho ông ấy.
Tới đời này thì Sandra và Tạ Hàn Vũ cũng trở thành đôi bạn thân cùng tiến vô cùng thân thiết.
Chưa kể em trai nhỏ Omega của anh còn đang yêu đương với em trai của Sandra, chuyện cưới xin đã chỉ là vấn đề thời gian, mặc dù rất khó chấp nhận củ cải trắng trong nhà bị sói nhổ mất nhưng suy cho cùng nhà thượng tướng và nhà anh cũng gần nhau, lại rất thân thiết nên cũng không ảnh hưởng gì nhiều.
Phi cơ đỗ vào khuôn viên phủ thượng tướng, Tạ Hàn Vũ mang theo túi bánh ngọt vừa mua đi vào phủ thượng tướng như nhà mình.
Vừa vào cửa đã bắt gặp củ cải trắng nhà mình ngồi trên đùi Jocasta mà hôn hít.
"Chồng yêu ơi, em nhớ anh quá".
"Bé cưng của anh ngọt ngào quá, chồng cũng nhớ em nhiều nhiều".
Tạ Hàn Vũ rùng cả mình vì sến sẩm, anh nhét túi bánh cho Sandra sau đó liền vác cây chổi lên rượt đuổi Jocasta.
"Jocasta!!! Mau đứng lại cho tôi!".
Jocasta cũng giống như Sandra vừa đi làm nhiệm vụ lâu ngày trở về, trên người vẫn mặc quân phục nghiêm chỉnh nhưng hành vi thì không được nghiêm chỉnh cho lắm.
Nhìn một thiếu tướng bị người khác cầm chổi rượt theo chạy quanh nhà không khỏi khiến người ta cảm thấy buồn cười.
Nhà thượng tướng có ba đứa con sinh ba cùng tuổi nhau, trong đó Sandra là anh cả, Jocasta là đứa thứ hai, hai người trông khá giống nhau về ngũ quan nhưng ngược ở chỗ Sandra có làn da ngăm đen, mái tóc đen và con mắt màu đỏ thì Jocasta có làn da trắng sáng, tóc màu đỏ, còn mắt thì là màu vàng hổ phách.
Ít hơn Sandra khí chất nghiêm túc, nhiều hơn một phần phóng khoáng, điểm chung duy nhất là cả hai đều rất đẹp trai.
Khác với Sandra sau khi tới mười bảy tuổi phân hóa lần hai trở thành Enigma thì Jocasta vẫn là Alpha cấp SS hiếm có giống như Tạ Hàn Vũ vậy.
Vậy nên Sandra mới trở thành người kế vị chức thượng tướng của cha mình, Jocasta tính cách không đề cao quyền lực, nguyện ý ở bên phò tá cho anh trai của mình.
Tạ Hàn Vũ biết bản thân chạy không lại với Jocasta nên đành dừng lại, anh lao tới bên em trai mình khóc lóc "Tạ Hàn Nguyên, sao em lại để cậu ta ăn đậu hũ của mình như thế chứ?".
Tạ Hàn Nguyên ngây thơ đáp lại "Nhưng anh ấy là chồng tương lai của em mà".
Jocasta ở góc nhà nói vọng tới chọc tức Tạ Hàn Vũ "Vũ ca, là do anh không có tình yêu nên không hiểu được người yêu nhau đâu".
Tạ Hàn Vũ lập tức ném cây chổi về phía đó, Jocasta nhanh nhạy né được "Tôi còn chưa tha cho cậu đâu, còn dám chọc tôi nữa à?".
Sandra đi tới đặt túi bánh lên bàn rồi vỗ nhẹ lên vai anh như an ủi "Thôi được rồi, hai đứa nó có phải mới ngày đầu dính lấy nhau đâu, cậu cũng đâu cản được mãi".
Tạ Hàn Vũ tức tới thở phì phò "Tức chết tôi rồi".
Sandra kéo tay anh đi "Đi, tới bãi tập sau nhà, chúng ta luyện chút đấu cơ giáp đi, cậu cũng lâu rồi không đấu cơ giáp, suốt ngày ở trong phòng thí nghiệm sẽ bị mai một đấy".
Đấu cơ giáp đối với Alpha mà nói như thể một cách để giải tỏa cảm xúc vậy, Tạ Hàn Vũ cũng rất thích đấu cơ giáp nhưng đám tân binh ở học viện Alpha đấu không lại anh, rất nhàm chán, còn những người cùng đẳng cấp với anh thì đều lựa chọn tới quân đội làm việc rồi, làm gì có thời gian bồi anh đánh nhau, vậy nên mỗi lần Sandra làm nhiệm vụ trở về đều sẽ rủ ảnh đánh một trận thống khoái.
Tạ Hàn Vũ bất đắc dĩ bị kéo tới sân sau của biệt phủ, mấy cái cơ giáp ở đây đều là loại dùng để luyện tập, không có nhiều tính năng cho lắm, không thể dùng thực chiến được nhưng đủ để đấm nhau thoải mái mà không lo gây ra sát thương và thiệt hại quá lớn.
Hai người đánh nhau một hồi, tiếng động va đập đùng đùng vang lên bị rào chắn đặc biệt ngăn lại tránh ảnh hưởng tới những người ở trong biệt phủ.
Mãi không phân thắng bại, tính hiếu thắng của Tạ Hàn Vũ khá cao, anh nhân lúc Sandra không để ý mà xông tới làm một cú nốc ao thật đẹp và giành chiến thắng.
Cửa sau lưng rô bốt cơ giáp mở ra, Tạ Hàn Vũ chui ra ngó đầu lên "Cậu đừng có nhường tôi, đánh nghiêm túc đi, tôi sẽ cho họ thấy tôi cũng không kém hơn cậu đâu".
"Được" Sandra điều khiển cơ giáp đứng lên trở lại vào tư thế sẵn sàng chiến đấu.
Tạ Hàn Vũ lại tiến vào bên trong cơ giáp khởi động máy móc, hai bên lao vào nhau giáp lá cà đánh đấm như thể hai tên đàn ông trần trụi dùng cách thuần phác nhất để đánh nhau, đó là nắm đấm.
Cơ giáp của Tạ Hàn Vũ vốn dĩ nhảy cao hơn nhưng không hiểu sao lại bị cơ giáp của Sandra đè xuống dưới khóa chặt hết các khớp không cách nào cử động.
"Cậu thua rồi" Sandra ngắn gọn xúc tích nói.
Tạ Hàn Vũ cắn răng ra tín hiệu đầu hàng, anh hiểu nếu đánh nghiêm túc thì anh chẳng thể thắng nổi Sandra nhưng mà vẫn không kìm được mà lần nào cũng bị ăn hành.
Hôm nay là một ngày tồi tệ với Tạ Hàn Vũ, buổi hẹn hò bị phá hỏng, nhìn thấy em trai nhỏ bị sói ăn đậu hũ, sau đó còn bị Sandra đánh cho thảm bại.
Sandra đỡ Tạ Hàn Vũ từ trong cơ giáp đi ra quay về nhà chính.
Jocasta và Tạ Hàn Nguyên đã không thấy đâu nhưng lại thấy ba nhỏ của Sandra đang mở nhạc nhảy disco dưỡng sinh ở trong nhà.
Đây là chuyện ngày nào cũng xảy ra ở biệt phủ, không còn ai xa lạ với kiểu nhảy disco loi nhoi của thượng tướng phu nhân, gu nhảy nhót này cũng vẫn chỉ có thượng tướng là khen nổi thôi.
Một ngày quá nhiều xiu xỏe, Tạ Hàn Vũ tinh thần có hơi mệt mỏi.
"Nếu mệt thì nghỉ ngơi chút đi, lên phòng tôi mà nghỉ" Sandra nói.
"Không cần, nhà tôi cũng ở ngay gần đây, tôi về nhà là được".
"Ừm, vậy để tôi đưa cậu về".
Tạ Hàn Vũ phẩy tay từ chối "Cậu làm như tôi là Omega yếu ớt đi đến đâu cũng phải có người bảo vệ vậy, tôi là Alpha cấp SS đấy, vậy nhé, tôi về trước đây".
Sandra đứng nhìn mãi ra cổng biệt phủ tới khi không thấy bóng dáng Tạ Hàn Vũ nữa mới thôi.
Ba nhỏ của Sandra tắt nhạc đi tới, vẻ mặt như nhìn thấu hồng trần "Con trai của ba về rồi đấy hả? Không tới hỏi thăm ba nó trước mà lại đi kiếm thằng nhóc họ Tạ kia rồi à?".
Sandra lúc này mới cởi bỏ áo choàng quân phục cầm trên tay "Đâu có, con chỉ là vô tình gặp cậu ấy, tiện đường nên cùng về thôi, con lên phòng nghỉ trước nhé".
"Ừm, đi đi, chút xuống nhà ăn tối" Lâm Triết nhếch khóe môi, tên nhóc này muốn lừa ai chứ, ta còn đẻ được ra nó nữa mà, làm sao mà lại không hiểu tâm tư của con trai mình.
Mà tạm bỏ qua đã, nhảy disco tiếp nào.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro