Chương 3
2024-12-04 22:29:53
Không lâu sau ba lớn của Sandra mở cửa đi ra từ thư phòng xuống nhà, thân là thượng tướng, mặc dù vài ngày tới sẽ làm lễ chuyên giao chức vị cho con trai cả nhưng có rất nhiều việc ông không thể không làm.
"Em đã nhảy được nửa tiếng rồi đó, nên nghỉ thôi, rửa tay chuẩn bị ăn hoa quả này".
"Dạ, em tới liền đây".
Hai người họ năm nay người đã hơn sáu mươi tuổi, người thì cũng đã tới đầu năm nhưng tình cảm vẫn mặn nồng, sến sẩm còn hơn nhiều người trẻ bây giờ.
Độ tuổi trung bình của người tinh tế là khoảng một trăm năm mươi tới hai trăm tuổi nên năm mươi, sáu mươi tuổi vẫn còn khá là trẻ, chuyện tình của hai ngươi năm xưa phải gọi là vô cùng nổi tiếng không ai ở tinh tế mà không biết cả.
Thượng tướng Adios đút quả nho đã bóc vỏ cho vợ mình "Thằng nhóc Hàn Vũ vừa tới à?".
"Ừm, tâm tư của con trai anh, anh còn không biết sao?".
Adios hơi thở dài đáp "Đương nhiên là biết, nhưng đứa nhỏ Tạ Hàn Nguyên đã bị Jocasta nhà ta cuỗm mất, nếu tới cả Hàn Vũ cũng bị thằng nhóc nhà ta dụ nốt, chỉ sợ Tạ Dư Quang sẽ phát điên lên mất".
Tạ Dư Quang chính là bạn thân tri kỷ của ông ấy, ba lớn của Tạ Hàn Vũ, cũng chính là viện trưởng viện nghiên cứu hiện tại.
Ngày hôm sau...
Sandra lên phi cơ bay tới quân bộ cùng cha mình, trong phòng làm việc Adios lên tiếng hỏi.
"Vài hôm nữa con sẽ chính thức trở thành tân thượng tướng của đế quốc, theo truyền thống con phải lựa chọn ra ít nhất một trợ thủ ở bên hỗ trợ cùng con đi làm nhiệm vụ khi cần thiết".
Sandra không chút do dự hỏi "Con có thể chọn Hàn Vũ không?".
Adios đã sớm biết cái kết quả này nhưng vẫn muốn rõ con trai mình.
"Có thể, nhưng mà...".
Sandra chỉ cần câu đầu, câu sau lập tức ngắt lời cha mình "Chẳng phải năm xưa khi ba làm thượng tướng thì chú Quang vẫn luôn là bác sĩ riêng hỗ trợ cho ba hay sao? Hàn Vũ cũng là một bác sĩ giỏi, bên cạnh con cần một người có khả năng như cậu ấy".
"Lỡ như thằng bé đó không chấp nhận thì sao?".
Sandra vẻ mặt rất tự tin, anh ta rất hiểu Tạ Hàn Vũ, cậu ấy sẽ không từ chối cơ hội này, bởi vì cậu ấy rất muốn thể hiện sự ưu tú của mình để chứng minh cho người khác thấy cậu ấy không hề thua kém anh ta.
"Sẽ không đâu, nếu cậu ấy từ chối thì con cũng có cách để cậu ấy đồng ý".
Adios nhìn vào phiên bản giống hồi trẻ của mình mà thở dài "Thôi được rồi, ba sẽ giúp con, mấy đứa đều lớn cả rồi ta sẽ không xen vào chuyện của mấy đứa nhưng con nhớ tuyệt đối không được ủy khuất thằng bé Hàn Vũ".
"Ba nói gì vậy?" Sandra nói mà ánh mắt hơi tránh đi "Con với cậu ấy chỉ là bạn bè thân thiết thôi mà, có gì mà ủy khuất với không ủy khuất chứ".
Adios muốn hỏi có bạn bè nào mà nghe tin bạn mình đi hẹn hò liền lập tức đánh bay phi thuyền của địch rồi quay về với tốc độ bàn thờ đó hay không nhưng mà thôi, người trẻ tuổi còn phải trải nghiệm nhiều nhiều.
...
Hôm nay Tạ Hàn Vũ lại theo thường lệ tới viện nghiên cứu để làm việc, hiện tại anh đang là một tiến sĩ nhưng ở đây anh vẫn chỉ là một nhân viên quèn mà thôi.
Mặc cho có ba lớn là viện trưởng, có ông ngoại là viện phó và ba nhỏ làm quản lý ở bộ phận nghiên cứu bí mật của đế quốc thì anh vẫn phải đi lên từ vị trí dưới cùng như bao người khác.
Mười sáu tuổi tốt nghiệp loại tốt trường học viện Alpha, hai mươi tuổi thi đỗ bằng nghiên cứu và được tới viện nghiên cứu làm thực tập, hai mươi hai tuổi thi đỗ bằng tiến sĩ, được trở thành nhân viên chính thức, hiện tại đã lại qua ba năm, anh đã hai mươi lăm tuổi, từ một nhân viên quèn lên tới nhân viên có nhiều thành tích tốt.
Sắp tới sẽ có đợt xét duyệt mới, nếu không có vấn đề gì anh chắc chắn sẽ được thăng cấp và có cho mình một phòng nghiên cứu riêng giống như ba mình, mặc dù từ đó tới chức quản lý như ba anh thì còn xa lắm.
Trong dãy hành lang màu trắng hiện đại, một người có ngũ quan gần giống với Tạ Hàn Vũ nhưng thấp bé hơn nhiều, đó là một Omega nhưng một bên cánh tay bị lột bỏ lớp da giả ra để lộ động cơ máy móc bên trong đầy mạnh mẽ.
Tạ Hàn Vũ vẫy vẫy tay "Ba nhỏ, con tới rồi này".
Evan khi ở trạng thái làm việc trong viện nghiên cứu trông sẽ hơi bị nghiêm túc hơn bình thường "Đúng lúc lắm, ba lớn con đang tìm con có việc đấy, tới văn phòng ba lớn đi".
"Vâng ạ" Tạ Hàn Vũ cho ba nhỏ một cái ôm ấm áp bao bọc của Alpha sau đó mới rời đi.
Đi qua nhiều dãy hành lang, trải qua vài lần để rô bốt quét định danh và quyền hạn rốt cuộc Tạ Hàn Vũ cũng tới trước cửa phòng làm việc của ba lớn.
*Cốc cốc cốc*
"Vào đi".
Tạ Hàn Vũ mở cửa tiến vào.
Tạ Dư Quang đeo mắt kính cặm cụi xử lý công việc, từ lúc lên chức viện trưởng viện nghiên cứu là công việc không những không thuyên giảm mà còn nhiều hơn trước, ngẩng đầu lên thấy Tạ Hàn Vũ tới thì liền mở ngăn kéo lấy ra một tấm thiệp mời đưa cho con trai mình.
"Ngày mai nhà nam tước Flinz tổ chức tiệc mừng thọ, con thay ta tới đó tham gia đi, gần đây viện nghiên cứu có quá nhiều việc phải xử lý, ta không thể đi được".
Tạ Hàn Vũ hơi nhíu mày, Flinz chẳng phải là họ của Omega hôm qua anh gặp hay sao? Morca Flinz, thật đúng là trùng hợp.
Tạ Hàn Vũ muốn từ chối nhưng sợ việc hôm qua bản thân hẹn hò với con trai nhà người ta còn bị nhét một cục tức rồi mắng người ta mấy câu bị ba biết được nên chỉ đành nhịn lại, dù sao anh cũng là Alpha, nếu để người khác biết anh so đo với cả một Omega yếu đuối thì mất mặt chết.
"Con sẽ đi hộ ba, nhưng có một điều kiện".
"Hửm, còn biết bàn điều kiện với ba rồi cơ à? Mau nói xem".
Tạ Hàn Vũ cười nhe nhởn "Con muốn ăn bánh ngọt ba nhỏ làm".
Tạ Dư Quang dừng công việc trong tay lại "Đừng hòng".
"Con biết ngày nào ba nhỏ cũng làm bánh ngọt cho ba, cũng đâu phải chỉ có một cái, chia cho con một chút thì có làm sao?".
"Không được, tự đi mà kiếm người yêu làm cho mà ăn".
Tạ Hàn Vũ khoanh tay trước ngực, vậy thì chỉ đành dùng tới con át chủ bài thôi "Ba, cái bình hoa cổ đặt ở trên kệ trong nhà mình...bên trong hình như có quỹ đen của ba nhỉ?".
Tạ Dư Quang vội vàng bịt miệng con trai mình lại "Nhóc quỷ này, làm sao con biết, không được nói với ba nhỏ của con".
Tạ Hàn Vũ cười hì hì xòe tay ra, Tạ Dư Quang chỉ đành lấy từ trong hộp đồ ăn ra một cái bánh nhỏ xinh ngon miệng, vẫn là không nỡ cho nhưng Tạ Hàn Vũ nhanh tay cướp lấy.
"Con xin nhé, ba ba làm việc cố gắng nha".
Nói rồi anh chạy nhanh ra khỏi phòng để lại Tạ Dư Quang phụng phịu không vui.
Một lúc sau Evan đi vào, Quang "công chúa" lập tức lao vào lòng vợ khóc òa "Vợ ơi, con trai em bắt nạt anh".
"Lớn đầu rồi còn không đứng đắn" Evan nhéo tai chồng mình "Không phải chỉ là một cái bánh sao? Ngày mai làm nhiều hơn cho anh một cái là được chứ gì".
Quang "công chúa" chu mỏ hôn vợ mình một cái "Yêu vợ nhất".
"Em đã nhảy được nửa tiếng rồi đó, nên nghỉ thôi, rửa tay chuẩn bị ăn hoa quả này".
"Dạ, em tới liền đây".
Hai người họ năm nay người đã hơn sáu mươi tuổi, người thì cũng đã tới đầu năm nhưng tình cảm vẫn mặn nồng, sến sẩm còn hơn nhiều người trẻ bây giờ.
Độ tuổi trung bình của người tinh tế là khoảng một trăm năm mươi tới hai trăm tuổi nên năm mươi, sáu mươi tuổi vẫn còn khá là trẻ, chuyện tình của hai ngươi năm xưa phải gọi là vô cùng nổi tiếng không ai ở tinh tế mà không biết cả.
Thượng tướng Adios đút quả nho đã bóc vỏ cho vợ mình "Thằng nhóc Hàn Vũ vừa tới à?".
"Ừm, tâm tư của con trai anh, anh còn không biết sao?".
Adios hơi thở dài đáp "Đương nhiên là biết, nhưng đứa nhỏ Tạ Hàn Nguyên đã bị Jocasta nhà ta cuỗm mất, nếu tới cả Hàn Vũ cũng bị thằng nhóc nhà ta dụ nốt, chỉ sợ Tạ Dư Quang sẽ phát điên lên mất".
Tạ Dư Quang chính là bạn thân tri kỷ của ông ấy, ba lớn của Tạ Hàn Vũ, cũng chính là viện trưởng viện nghiên cứu hiện tại.
Ngày hôm sau...
Sandra lên phi cơ bay tới quân bộ cùng cha mình, trong phòng làm việc Adios lên tiếng hỏi.
"Vài hôm nữa con sẽ chính thức trở thành tân thượng tướng của đế quốc, theo truyền thống con phải lựa chọn ra ít nhất một trợ thủ ở bên hỗ trợ cùng con đi làm nhiệm vụ khi cần thiết".
Sandra không chút do dự hỏi "Con có thể chọn Hàn Vũ không?".
Adios đã sớm biết cái kết quả này nhưng vẫn muốn rõ con trai mình.
"Có thể, nhưng mà...".
Sandra chỉ cần câu đầu, câu sau lập tức ngắt lời cha mình "Chẳng phải năm xưa khi ba làm thượng tướng thì chú Quang vẫn luôn là bác sĩ riêng hỗ trợ cho ba hay sao? Hàn Vũ cũng là một bác sĩ giỏi, bên cạnh con cần một người có khả năng như cậu ấy".
"Lỡ như thằng bé đó không chấp nhận thì sao?".
Sandra vẻ mặt rất tự tin, anh ta rất hiểu Tạ Hàn Vũ, cậu ấy sẽ không từ chối cơ hội này, bởi vì cậu ấy rất muốn thể hiện sự ưu tú của mình để chứng minh cho người khác thấy cậu ấy không hề thua kém anh ta.
"Sẽ không đâu, nếu cậu ấy từ chối thì con cũng có cách để cậu ấy đồng ý".
Adios nhìn vào phiên bản giống hồi trẻ của mình mà thở dài "Thôi được rồi, ba sẽ giúp con, mấy đứa đều lớn cả rồi ta sẽ không xen vào chuyện của mấy đứa nhưng con nhớ tuyệt đối không được ủy khuất thằng bé Hàn Vũ".
"Ba nói gì vậy?" Sandra nói mà ánh mắt hơi tránh đi "Con với cậu ấy chỉ là bạn bè thân thiết thôi mà, có gì mà ủy khuất với không ủy khuất chứ".
Adios muốn hỏi có bạn bè nào mà nghe tin bạn mình đi hẹn hò liền lập tức đánh bay phi thuyền của địch rồi quay về với tốc độ bàn thờ đó hay không nhưng mà thôi, người trẻ tuổi còn phải trải nghiệm nhiều nhiều.
...
Hôm nay Tạ Hàn Vũ lại theo thường lệ tới viện nghiên cứu để làm việc, hiện tại anh đang là một tiến sĩ nhưng ở đây anh vẫn chỉ là một nhân viên quèn mà thôi.
Mặc cho có ba lớn là viện trưởng, có ông ngoại là viện phó và ba nhỏ làm quản lý ở bộ phận nghiên cứu bí mật của đế quốc thì anh vẫn phải đi lên từ vị trí dưới cùng như bao người khác.
Mười sáu tuổi tốt nghiệp loại tốt trường học viện Alpha, hai mươi tuổi thi đỗ bằng nghiên cứu và được tới viện nghiên cứu làm thực tập, hai mươi hai tuổi thi đỗ bằng tiến sĩ, được trở thành nhân viên chính thức, hiện tại đã lại qua ba năm, anh đã hai mươi lăm tuổi, từ một nhân viên quèn lên tới nhân viên có nhiều thành tích tốt.
Sắp tới sẽ có đợt xét duyệt mới, nếu không có vấn đề gì anh chắc chắn sẽ được thăng cấp và có cho mình một phòng nghiên cứu riêng giống như ba mình, mặc dù từ đó tới chức quản lý như ba anh thì còn xa lắm.
Trong dãy hành lang màu trắng hiện đại, một người có ngũ quan gần giống với Tạ Hàn Vũ nhưng thấp bé hơn nhiều, đó là một Omega nhưng một bên cánh tay bị lột bỏ lớp da giả ra để lộ động cơ máy móc bên trong đầy mạnh mẽ.
Tạ Hàn Vũ vẫy vẫy tay "Ba nhỏ, con tới rồi này".
Evan khi ở trạng thái làm việc trong viện nghiên cứu trông sẽ hơi bị nghiêm túc hơn bình thường "Đúng lúc lắm, ba lớn con đang tìm con có việc đấy, tới văn phòng ba lớn đi".
"Vâng ạ" Tạ Hàn Vũ cho ba nhỏ một cái ôm ấm áp bao bọc của Alpha sau đó mới rời đi.
Đi qua nhiều dãy hành lang, trải qua vài lần để rô bốt quét định danh và quyền hạn rốt cuộc Tạ Hàn Vũ cũng tới trước cửa phòng làm việc của ba lớn.
*Cốc cốc cốc*
"Vào đi".
Tạ Hàn Vũ mở cửa tiến vào.
Tạ Dư Quang đeo mắt kính cặm cụi xử lý công việc, từ lúc lên chức viện trưởng viện nghiên cứu là công việc không những không thuyên giảm mà còn nhiều hơn trước, ngẩng đầu lên thấy Tạ Hàn Vũ tới thì liền mở ngăn kéo lấy ra một tấm thiệp mời đưa cho con trai mình.
"Ngày mai nhà nam tước Flinz tổ chức tiệc mừng thọ, con thay ta tới đó tham gia đi, gần đây viện nghiên cứu có quá nhiều việc phải xử lý, ta không thể đi được".
Tạ Hàn Vũ hơi nhíu mày, Flinz chẳng phải là họ của Omega hôm qua anh gặp hay sao? Morca Flinz, thật đúng là trùng hợp.
Tạ Hàn Vũ muốn từ chối nhưng sợ việc hôm qua bản thân hẹn hò với con trai nhà người ta còn bị nhét một cục tức rồi mắng người ta mấy câu bị ba biết được nên chỉ đành nhịn lại, dù sao anh cũng là Alpha, nếu để người khác biết anh so đo với cả một Omega yếu đuối thì mất mặt chết.
"Con sẽ đi hộ ba, nhưng có một điều kiện".
"Hửm, còn biết bàn điều kiện với ba rồi cơ à? Mau nói xem".
Tạ Hàn Vũ cười nhe nhởn "Con muốn ăn bánh ngọt ba nhỏ làm".
Tạ Dư Quang dừng công việc trong tay lại "Đừng hòng".
"Con biết ngày nào ba nhỏ cũng làm bánh ngọt cho ba, cũng đâu phải chỉ có một cái, chia cho con một chút thì có làm sao?".
"Không được, tự đi mà kiếm người yêu làm cho mà ăn".
Tạ Hàn Vũ khoanh tay trước ngực, vậy thì chỉ đành dùng tới con át chủ bài thôi "Ba, cái bình hoa cổ đặt ở trên kệ trong nhà mình...bên trong hình như có quỹ đen của ba nhỉ?".
Tạ Dư Quang vội vàng bịt miệng con trai mình lại "Nhóc quỷ này, làm sao con biết, không được nói với ba nhỏ của con".
Tạ Hàn Vũ cười hì hì xòe tay ra, Tạ Dư Quang chỉ đành lấy từ trong hộp đồ ăn ra một cái bánh nhỏ xinh ngon miệng, vẫn là không nỡ cho nhưng Tạ Hàn Vũ nhanh tay cướp lấy.
"Con xin nhé, ba ba làm việc cố gắng nha".
Nói rồi anh chạy nhanh ra khỏi phòng để lại Tạ Dư Quang phụng phịu không vui.
Một lúc sau Evan đi vào, Quang "công chúa" lập tức lao vào lòng vợ khóc òa "Vợ ơi, con trai em bắt nạt anh".
"Lớn đầu rồi còn không đứng đắn" Evan nhéo tai chồng mình "Không phải chỉ là một cái bánh sao? Ngày mai làm nhiều hơn cho anh một cái là được chứ gì".
Quang "công chúa" chu mỏ hôn vợ mình một cái "Yêu vợ nhất".
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro