Động Phòng (2)
2024-11-21 00:08:34
Nam nhân phía trên tựa như vừa trải qua hàng trăm hiệp đấu kiếm, nằm trên người nàng, hơi thở dồn dập phả vào bên tai.
Thanh Cát cảm thấy hơi thở của y nóng rực, tưởng chừng như muốn làm tan chảy nàng. Nàng muốn tránh đi, nhưng y đang đè lên nàng, khiến nàng không thể cử động.
Một lát sau, y chống hai tay xuống hai bên, hơi nâng người lên.
Thanh Cát hiểu y đang ở ngay trên mình, nàng nhắm mắt, không nhìn y.
Nàng không dám tưởng tượng đây là Ninh Vương mà trước đây nàng luôn tuân theo mệnh lệnh, chỉ có thể tạm nghĩ y là ai đó khác, Trương Tam, Lý Tứ gì đó, như vậy sẽ giúp nàng thấy thoải mái hơn đôi chút.
May mắn là y cuối cùng cũng đứng dậy.
Thanh Cát cũng ngồi dậy theo, hỏi: “Điện hạ, có muốn tắm lại không?”
Khi nàng vừa hỏi, nam nhân bên cạnh lại nhìn nàng một cái, là một cái nhìn rất lâu.
Thanh Cát cảm thấy ánh mắt của y thật phức tạp, dường như có chút không vui, hoặc giống như cảm giác thất bại nào đó không thể diễn tả.
Nàng thấy khó hiểu, không hiểu y bị làm sao, chưa bao giờ nàng nhìn thấy y có ánh mắt như vậy.
Ai ngờ ngay lúc đó, Ninh Vương đột nhiên đứng dậy xuống giường, khoác chiếc trường bào trắng bên cạnh lên người rồi bước vào phòng tắm.
Thanh Cát nhìn bóng lưng cao lớn, lạnh lùng của y, cảm thấy khó hiểu.
Đây là ý gì? Viên phòng không thoải mái sao?
Nhưng mặc kệ y, điều quan trọng là nàng đã hoàn thành chuyện viên phòng.
Ba vạn lượng bạc của nàng...
Lúc này, Ninh Vương tắm xong, từ phòng tắm bước ra, y đã thay một chiếc trường bào trắng tinh, không hề có hoa văn, thuần khiết mềm mại, nhìn qua rất thoải mái.
Thân hình cứng cáp, rắn rỏi của y được trường bào mềm mại bao bọc, trông có vẻ thoải mái hơn thường ngày.
Thanh Cát đứng dậy, khẽ nói: “Điện hạ, thiếp cũng muốn đi tắm.”
Ninh Vương không đáp, tự mình trở về giường.
Thanh Cát lướt qua bên người y, vội vã đi vào phòng tắm.
Vào trong phòng tắm, nàng nhanh chóng tẩy rửa qua, sau đó nhớ lại những chuyện vừa rồi.
Đối với chuyện nam nữ, nàng không phải hoàn toàn mù mờ, Hạ Hầu gia đã phái người dạy nàng, chưa kể khi ở Thiên Ảnh Các, chuyện âm dương điều hòa nàng cũng đã hiểu rõ.
Thanh Cát nghĩ mình cần tìm cách để đẩy hết những gì Ninh Vương để lại ra ngoài, không thể để những thứ ấy lưu lại trong người, nếu không rất có thể sẽ có con.
Nghĩ vậy, nàng ngồi trong thùng tắm, vận công điều khí, cảm giác dòng khí trong cơ thể đang tuần hoàn qua các huyệt đạo, ý định dùng nội khí đẩy ra những thứ còn sót lại.
Nhưng tiếc thay, vì cơ thể có độc, nội lực của nàng lại vận hành không thuận lợi, nếu cố gắng quá sẽ gây cảm giác đau đớn và căng tức.
Thanh Cát cảm thấy hơi thở của y nóng rực, tưởng chừng như muốn làm tan chảy nàng. Nàng muốn tránh đi, nhưng y đang đè lên nàng, khiến nàng không thể cử động.
Một lát sau, y chống hai tay xuống hai bên, hơi nâng người lên.
Thanh Cát hiểu y đang ở ngay trên mình, nàng nhắm mắt, không nhìn y.
Nàng không dám tưởng tượng đây là Ninh Vương mà trước đây nàng luôn tuân theo mệnh lệnh, chỉ có thể tạm nghĩ y là ai đó khác, Trương Tam, Lý Tứ gì đó, như vậy sẽ giúp nàng thấy thoải mái hơn đôi chút.
May mắn là y cuối cùng cũng đứng dậy.
Thanh Cát cũng ngồi dậy theo, hỏi: “Điện hạ, có muốn tắm lại không?”
Khi nàng vừa hỏi, nam nhân bên cạnh lại nhìn nàng một cái, là một cái nhìn rất lâu.
Thanh Cát cảm thấy ánh mắt của y thật phức tạp, dường như có chút không vui, hoặc giống như cảm giác thất bại nào đó không thể diễn tả.
Nàng thấy khó hiểu, không hiểu y bị làm sao, chưa bao giờ nàng nhìn thấy y có ánh mắt như vậy.
Ai ngờ ngay lúc đó, Ninh Vương đột nhiên đứng dậy xuống giường, khoác chiếc trường bào trắng bên cạnh lên người rồi bước vào phòng tắm.
Thanh Cát nhìn bóng lưng cao lớn, lạnh lùng của y, cảm thấy khó hiểu.
Đây là ý gì? Viên phòng không thoải mái sao?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng mặc kệ y, điều quan trọng là nàng đã hoàn thành chuyện viên phòng.
Ba vạn lượng bạc của nàng...
Lúc này, Ninh Vương tắm xong, từ phòng tắm bước ra, y đã thay một chiếc trường bào trắng tinh, không hề có hoa văn, thuần khiết mềm mại, nhìn qua rất thoải mái.
Thân hình cứng cáp, rắn rỏi của y được trường bào mềm mại bao bọc, trông có vẻ thoải mái hơn thường ngày.
Thanh Cát đứng dậy, khẽ nói: “Điện hạ, thiếp cũng muốn đi tắm.”
Ninh Vương không đáp, tự mình trở về giường.
Thanh Cát lướt qua bên người y, vội vã đi vào phòng tắm.
Vào trong phòng tắm, nàng nhanh chóng tẩy rửa qua, sau đó nhớ lại những chuyện vừa rồi.
Đối với chuyện nam nữ, nàng không phải hoàn toàn mù mờ, Hạ Hầu gia đã phái người dạy nàng, chưa kể khi ở Thiên Ảnh Các, chuyện âm dương điều hòa nàng cũng đã hiểu rõ.
Thanh Cát nghĩ mình cần tìm cách để đẩy hết những gì Ninh Vương để lại ra ngoài, không thể để những thứ ấy lưu lại trong người, nếu không rất có thể sẽ có con.
Nghĩ vậy, nàng ngồi trong thùng tắm, vận công điều khí, cảm giác dòng khí trong cơ thể đang tuần hoàn qua các huyệt đạo, ý định dùng nội khí đẩy ra những thứ còn sót lại.
Nhưng tiếc thay, vì cơ thể có độc, nội lực của nàng lại vận hành không thuận lợi, nếu cố gắng quá sẽ gây cảm giác đau đớn và căng tức.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro