Ẩn Hôn Mật Ái: Ông Xã Chủ Tịch Càn Rỡ Cưng Chiều
Mua say trong q...
Ngân Trang Tố Khỏa
2024-09-09 09:51:31
Nhóm dịch: Mèo Đen
10 giờ đêm, dưới ánh trăng ghẹo người.
Trong quán bar Tước Thế ở Cảnh Thành, không khí đúng là rất rộn rã, những tiếng DJ kim loại nặng cao vút sôi sục đinh tai nhức óc, đủ loại nam nữ ăn mặc mát mẻ đang lắc lư nhảy ở trên sân khấu, một cảnh tượng say mê chết người.
Kiều Cảnh Hi một tay cầm chai rượu, một tay nắm chén rượu, đang lắc lư đi tới trước mặt Tô Nhan, bước đi loạng choạng, tựa như giây tiếp theo sẽ lập tức té ngã.
Cô đã say, hai má đỏ hồng, miệng lẩm bẩm: “Tô Nhan, mình muốn nói cho cậu một tin kinh thiên động địa, mình phải kết hôn, bị mợ mình lấy một trăm vạn bán cho một ông già, ha ha, mình phải kết hôn đấy! Cậu biết không? Mình không nghĩ sẽ gả đâu, nhưng mà vì em trai mình, mình không thể không gả, nếu không tiền thuốc men của nó sẽ không có...”
“Mình biết, mình biết, cậu đừng uống nữa được không?” Tô Nhan ở một bên quan tâm khuyên giải an ủi.
Nhưng Kiều Cảnh Hi không nghe lọt tai, đột nhiên uống rượu, vị cồn cay xè lướt qua yết hầu, đâm vào thần kinh khiến cô đau đớn, trước mắt lờ mờ: “Gì vậy? Tô Nhan, sao mình lại thấy có tới hai cậu, thì ra cậu còn có chị em?”
“Cảnh Hi, cậu say rồi, nào, mình đưa cậu về nhà, được không?”
Tô Nhan thấy Kiều Cảnh Hi đã say đến không phân biệt được đông nam tây bắc, còn nói bậy nói bạ, đi lên giành lấy chai rượu và chén rượu, muốn đỡ cô đi ra ngoài.
“Không say, mình muốn uống, tiếp tục uống!”
“Được, chúng ta về nhà rồi tiếp tục uống được không.” Tô Nhan dịu dàng dỗ dành Kiều Cảnh Hi.
“Không được...” Kiều Cảnh Hi ợ một hơi, đôi mắt say lờ đờ mê ly nói: “Mình muốn đi toilet trước một chút... Ồ, cậu ở đây chờ mình... Mình sẽ quay lại ngay.”
Tô Nhan thấy Kiều Cảnh Hi như vậy, thật sợ cô sẽ say mà ngã ở WC, nên muốn cùng đi, nhưng mà, Kiều Cảnh Hi lại không vui: “Mình nói mình không say, không được đi theo mình.”
Tô Nhan bất đắc dĩ, chỉ có thể ngồi ở chỗ kia, nhìn Kiều Cảnh Hi đi từng bước chếch choáng về phía nhà vệ sinh, cô ấy thật sự không ngờ, lần đầu tiên Kiều Cảnh Hi uống say, điên cuồng uống rượu, lại dọa người như vậy.
Kiều Cảnh Hi nửa mở nửa khép mắt, như là bám vào tường, đi vào nhà vệ sinh cửa.
Lúc này, ánh mắt cô cực kỳ mơ màng, thấy mọi thứ đều chồng lên nhau, biển báo nam nữ trên cửa phòng vệ sinh, đang không ngừng thay đổi ở trong mắt cô...
Một lúc lâu sau, cô chọn phòng bên trái, tùy tiện đi vào, không chút chú ý đây là WC nam...
Lúc này, trong phòng vệ sinh nam, có một bóng người cao gầy, đang đứng ở trước bồn nước tiểu ‘xả nước’.
Đột nhiên nghe thấy âm thanh cửa phòng vệ sinh bị mở ra, quay đầu lại nhìn thoáng qua theo bản năng.
Khi nhìn lên, đôi mắt lập tức híp lại.
Bởi vì anh phát hiện, người đi vào lại là một cô gái!
Gương mặt cô gái kia đỏ bừng, bước chân loạng choạng, vừa nhìn là biết đã uống say.
Khuôn mặt lạnh lùng của người đàn ông hơi hơi giật mình, ánh mắt nhíu lại, vừa định mở miệng quát lớn, Kiều Cảnh Hi lại không đứng vững, ‘bộp’ một chút, trực tiếp ngã ở bên cạnh anh, đôi tay còn túm lấy đôi chân dài của anh.
Người đàn ông: “...”
‘Tiếng nước’ vẫn tiếp tục như cũ, sắc mặt người đàn ông hoàn toàn đen kịt lại, Kiều Cảnh Hi lại mơ mơ màng màng ngẩng đầu nhìn anh...
Có lẽ bởi vì uống quá say, cô không thấy rõ trước mặt là người nào, hay là nam là nữ.
Nhưng khi người đàn ông nhìn thấy thấy mặt cô, lại ngẩn ra, lông mày anh chợt nhếch nhếch lên, sắc mặt vốn âm trầm, lập tức hòa hoãn không ít.
10 giờ đêm, dưới ánh trăng ghẹo người.
Trong quán bar Tước Thế ở Cảnh Thành, không khí đúng là rất rộn rã, những tiếng DJ kim loại nặng cao vút sôi sục đinh tai nhức óc, đủ loại nam nữ ăn mặc mát mẻ đang lắc lư nhảy ở trên sân khấu, một cảnh tượng say mê chết người.
Kiều Cảnh Hi một tay cầm chai rượu, một tay nắm chén rượu, đang lắc lư đi tới trước mặt Tô Nhan, bước đi loạng choạng, tựa như giây tiếp theo sẽ lập tức té ngã.
Cô đã say, hai má đỏ hồng, miệng lẩm bẩm: “Tô Nhan, mình muốn nói cho cậu một tin kinh thiên động địa, mình phải kết hôn, bị mợ mình lấy một trăm vạn bán cho một ông già, ha ha, mình phải kết hôn đấy! Cậu biết không? Mình không nghĩ sẽ gả đâu, nhưng mà vì em trai mình, mình không thể không gả, nếu không tiền thuốc men của nó sẽ không có...”
“Mình biết, mình biết, cậu đừng uống nữa được không?” Tô Nhan ở một bên quan tâm khuyên giải an ủi.
Nhưng Kiều Cảnh Hi không nghe lọt tai, đột nhiên uống rượu, vị cồn cay xè lướt qua yết hầu, đâm vào thần kinh khiến cô đau đớn, trước mắt lờ mờ: “Gì vậy? Tô Nhan, sao mình lại thấy có tới hai cậu, thì ra cậu còn có chị em?”
“Cảnh Hi, cậu say rồi, nào, mình đưa cậu về nhà, được không?”
Tô Nhan thấy Kiều Cảnh Hi đã say đến không phân biệt được đông nam tây bắc, còn nói bậy nói bạ, đi lên giành lấy chai rượu và chén rượu, muốn đỡ cô đi ra ngoài.
“Không say, mình muốn uống, tiếp tục uống!”
“Được, chúng ta về nhà rồi tiếp tục uống được không.” Tô Nhan dịu dàng dỗ dành Kiều Cảnh Hi.
“Không được...” Kiều Cảnh Hi ợ một hơi, đôi mắt say lờ đờ mê ly nói: “Mình muốn đi toilet trước một chút... Ồ, cậu ở đây chờ mình... Mình sẽ quay lại ngay.”
Tô Nhan thấy Kiều Cảnh Hi như vậy, thật sợ cô sẽ say mà ngã ở WC, nên muốn cùng đi, nhưng mà, Kiều Cảnh Hi lại không vui: “Mình nói mình không say, không được đi theo mình.”
Tô Nhan bất đắc dĩ, chỉ có thể ngồi ở chỗ kia, nhìn Kiều Cảnh Hi đi từng bước chếch choáng về phía nhà vệ sinh, cô ấy thật sự không ngờ, lần đầu tiên Kiều Cảnh Hi uống say, điên cuồng uống rượu, lại dọa người như vậy.
Kiều Cảnh Hi nửa mở nửa khép mắt, như là bám vào tường, đi vào nhà vệ sinh cửa.
Lúc này, ánh mắt cô cực kỳ mơ màng, thấy mọi thứ đều chồng lên nhau, biển báo nam nữ trên cửa phòng vệ sinh, đang không ngừng thay đổi ở trong mắt cô...
Một lúc lâu sau, cô chọn phòng bên trái, tùy tiện đi vào, không chút chú ý đây là WC nam...
Lúc này, trong phòng vệ sinh nam, có một bóng người cao gầy, đang đứng ở trước bồn nước tiểu ‘xả nước’.
Đột nhiên nghe thấy âm thanh cửa phòng vệ sinh bị mở ra, quay đầu lại nhìn thoáng qua theo bản năng.
Khi nhìn lên, đôi mắt lập tức híp lại.
Bởi vì anh phát hiện, người đi vào lại là một cô gái!
Gương mặt cô gái kia đỏ bừng, bước chân loạng choạng, vừa nhìn là biết đã uống say.
Khuôn mặt lạnh lùng của người đàn ông hơi hơi giật mình, ánh mắt nhíu lại, vừa định mở miệng quát lớn, Kiều Cảnh Hi lại không đứng vững, ‘bộp’ một chút, trực tiếp ngã ở bên cạnh anh, đôi tay còn túm lấy đôi chân dài của anh.
Người đàn ông: “...”
‘Tiếng nước’ vẫn tiếp tục như cũ, sắc mặt người đàn ông hoàn toàn đen kịt lại, Kiều Cảnh Hi lại mơ mơ màng màng ngẩng đầu nhìn anh...
Có lẽ bởi vì uống quá say, cô không thấy rõ trước mặt là người nào, hay là nam là nữ.
Nhưng khi người đàn ông nhìn thấy thấy mặt cô, lại ngẩn ra, lông mày anh chợt nhếch nhếch lên, sắc mặt vốn âm trầm, lập tức hòa hoãn không ít.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro