Ấn Ký Thuộc Về...
2024-09-24 13:09:03
Giang Linh tỏ tình thất bại nên bầu không khí trong phòng KTV rất gượng gạo, sau đó không ai nhắc đến chuyện ăn tối cùng nhau nữa.
Ngôn Kha hỏi Hạ Chi muốn ăn gì, tầng hầm của trung tâm thương mại có siêu thị thực phẩm tươi sống nên bọn họ có thể mua nguyên liệu về nhà tự nấu.
Hạ Chi nghe Ngôn Kha nói muốn nấu ăn, yêu cầu của cô rất đơn giản, không phải vì để anh thoải mái, mà là vì chính cô.
"Thịt thái sợi xào ớt chuông và trứng cà chua, được không? Đủ bình dân chứ."
"Được."
Chỉ cần cô muốn ăn thì không có gì là không được, dù sao anh cũng chỉ xem công thức nấu ăn mà làm thôi.
Hạ Chi về nhà tắm rửa trước, việc đầu tiên sau khi ra ngoài là lên Wechat báo cáo với mẹ hôm nay cô và Ngôn Kha đã trải qua như thế nào.
Vài phút sau Ngôn Kha gọi cô ăn cơm, cô nghĩ vừa khéo có thể chụp tay nghề của Ngôn Kha rồi gửi cho bố mẹ xem.
Có điều món này... Thịt thái sợi đen thui và cà chua to đùng chưa gọt vỏ.
Nếu để bố mẹ nhìn thấy thì bọn họ sẽ lo lắng cho chế độ ăn của cô mất.
Hạ Chi dũng cảm gắp một miếng thịt thái sợi cho vào miệng, sau bữa cơm này, nhà cô còn nước tương không?
E là cậu ấy đổ nửa chai vào rồi.
Thôi chết em trai ơi, muối, mặn quá!
Hạ Chi lắc đầu: "Con trai mà không biết nấu ăn thì lấy vợ thế nào đây?"
Ngôn Kha nhíu mày, anh cũng gắp một miếng trứng cà chua, cà chua không xào ra vị chua, không ra trứng cà chua, mà là cà chua và trứng xào, là kiểu kết hợp không mấy ăn ý.
"Bbỗng nhiên chị lo cho em dâu tương lai quá, không biết sau này có phải ăn những thứ này không."
"Không đâu, lần sau em nhất định sẽ nấu ngon hơn thế này."
Ngôn Kha nhìn hai đĩa thức ăn mà anh đã mất gần một tiếng mới làm xong, mặt lạnh bưng vào bếp, định ném chúng vào thùng rác thì lập tức bị Hạ Chi ngăn lại.
"Đừng lãng phí, vẫn có thể cứu vãn được!"
Cô bảo Ngôn Kha đừng kích động, đặt hai đĩa thức ăn xuống rồi đuổi anh ra khỏi bếp: "Chị sẽ sửa lại, em đi nghỉ ngơi đi."
Con cái trong gia đình đơn thân, chỉ cần không phải nhà đại gia có thể thuê được bảo mẫu người giúp việc như Ngôn Kha chẳng hạn.
Thường thì khả năng tự chăm sóc bản thân đều khá tốt, biết nấu ăn, biết làm việc nhà như Hạ Chi chẳng hạn.
Thịt thái sợi mặn thì luộc lên.
Cà chua không xào ra vị thì thêm tương cà.
Hạ Chi rửa nồi, bật bếp, đổ dầu, định chế biến lại trứng cà chua thì đột nhiên hét về phía cửa bếp: "Ngôn Kha! Tạp dề đâu?"
Ngôn Kha quay lại đưa cho cô chiếc tạp dề vừa cởi ra trên bàn ăn, tay Hạ Chi dính dầu, cô hất cằm về phía anh: "Em mặc giúp chị, nhanh lên."
...
Ngôn Kha đeo tạp dề lên cổ cô, cúi đầu thắt nơ bướm sau lưng cho cô, nơ bướm thắt ở eo thì phải thắt chặt một chút, có như vậy thì dáng người nở nảng của cô khiến tim anh ngứa ngáy.
Ngôn Kha hỏi Hạ Chi muốn ăn gì, tầng hầm của trung tâm thương mại có siêu thị thực phẩm tươi sống nên bọn họ có thể mua nguyên liệu về nhà tự nấu.
Hạ Chi nghe Ngôn Kha nói muốn nấu ăn, yêu cầu của cô rất đơn giản, không phải vì để anh thoải mái, mà là vì chính cô.
"Thịt thái sợi xào ớt chuông và trứng cà chua, được không? Đủ bình dân chứ."
"Được."
Chỉ cần cô muốn ăn thì không có gì là không được, dù sao anh cũng chỉ xem công thức nấu ăn mà làm thôi.
Hạ Chi về nhà tắm rửa trước, việc đầu tiên sau khi ra ngoài là lên Wechat báo cáo với mẹ hôm nay cô và Ngôn Kha đã trải qua như thế nào.
Vài phút sau Ngôn Kha gọi cô ăn cơm, cô nghĩ vừa khéo có thể chụp tay nghề của Ngôn Kha rồi gửi cho bố mẹ xem.
Có điều món này... Thịt thái sợi đen thui và cà chua to đùng chưa gọt vỏ.
Nếu để bố mẹ nhìn thấy thì bọn họ sẽ lo lắng cho chế độ ăn của cô mất.
Hạ Chi dũng cảm gắp một miếng thịt thái sợi cho vào miệng, sau bữa cơm này, nhà cô còn nước tương không?
E là cậu ấy đổ nửa chai vào rồi.
Thôi chết em trai ơi, muối, mặn quá!
Hạ Chi lắc đầu: "Con trai mà không biết nấu ăn thì lấy vợ thế nào đây?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngôn Kha nhíu mày, anh cũng gắp một miếng trứng cà chua, cà chua không xào ra vị chua, không ra trứng cà chua, mà là cà chua và trứng xào, là kiểu kết hợp không mấy ăn ý.
"Bbỗng nhiên chị lo cho em dâu tương lai quá, không biết sau này có phải ăn những thứ này không."
"Không đâu, lần sau em nhất định sẽ nấu ngon hơn thế này."
Ngôn Kha nhìn hai đĩa thức ăn mà anh đã mất gần một tiếng mới làm xong, mặt lạnh bưng vào bếp, định ném chúng vào thùng rác thì lập tức bị Hạ Chi ngăn lại.
"Đừng lãng phí, vẫn có thể cứu vãn được!"
Cô bảo Ngôn Kha đừng kích động, đặt hai đĩa thức ăn xuống rồi đuổi anh ra khỏi bếp: "Chị sẽ sửa lại, em đi nghỉ ngơi đi."
Con cái trong gia đình đơn thân, chỉ cần không phải nhà đại gia có thể thuê được bảo mẫu người giúp việc như Ngôn Kha chẳng hạn.
Thường thì khả năng tự chăm sóc bản thân đều khá tốt, biết nấu ăn, biết làm việc nhà như Hạ Chi chẳng hạn.
Thịt thái sợi mặn thì luộc lên.
Cà chua không xào ra vị thì thêm tương cà.
Hạ Chi rửa nồi, bật bếp, đổ dầu, định chế biến lại trứng cà chua thì đột nhiên hét về phía cửa bếp: "Ngôn Kha! Tạp dề đâu?"
Ngôn Kha quay lại đưa cho cô chiếc tạp dề vừa cởi ra trên bàn ăn, tay Hạ Chi dính dầu, cô hất cằm về phía anh: "Em mặc giúp chị, nhanh lên."
...
Ngôn Kha đeo tạp dề lên cổ cô, cúi đầu thắt nơ bướm sau lưng cho cô, nơ bướm thắt ở eo thì phải thắt chặt một chút, có như vậy thì dáng người nở nảng của cô khiến tim anh ngứa ngáy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro