Ấn Ký Thuộc Về Em

Ấn Ký Thuộc Về...

2024-09-24 13:09:03

Sau tai và cổ Hạ Chi thoang thoảng mùi bạc hà the mát.

Anh khàn giọng hỏi: "Chị tắm rồi à?"

"Đúng rồi, ai mà biết được nhờ phúc của em mà chị còn phải nấu ăn, lại còn phải dính đầy mùi dầu mỡ, tối còn phải tắm lại một lần nữa."

Cô phàn nàn nhưng giọng điệu giống như đang làm nũng, cổ họng anh siết chặt, yết hầu trượt lên xuống, mùi bạc hà đó rõ ràng là mát lạnh nhưng khi hít vào lồng ngực anh lại trở nên nóng bỏng.

"Xong chưa? Dầu đã nóng rồi."

Hạ Chi thúc giục, không biết tại sao mặc một chiếc tạp dề lại lâu như vậy, bảo anh giúp là để tiện, kết quả lại còn tốn thời gian hơn cả cô tự làm.

"Xong rồi."

Anh không nỡ buông cô ra, vẫn là bóng lưng đó, cùng một góc độ đó, hình ảnh anh giúp cô cởi đồ trong phòng thử đồ vào buổi chiều lại ùa về trong đầu.

Lưng của Hạ Chi, ngực của Hạ Chi, Hạ Chi... Không được rồi.

"Em đi tắm đây."

"Ừ, em ra thì đúng lúc ăn luôn đấy."

Nhà họ Ngôn có bốn phòng ngủ, bao gồm một phòng ngủ dành cho khách, mỗi phòng ngủ đều có nhà vệ sinh riêng, vì vậy ngay cả khi Ngôn Kha đang tắm mà nghĩ đến Hạ Chi để giải tỏa ham muốn thì cũng không ai phát hiện ra.

Chỉ là anh không ngờ Hạ Chi đợi không nổi, lại chạy đến phòng anh gõ cửa phòng tắm của anh.

Ngôn Kha dựa vào tường, dương vật to dài giữa hai chân đã căng cứng rất đau, tay phải liên tục vuốt ve nhưng vẫn cảm thấy không giải tỏa được cơn ngứa ngáy, anh luôn cảm thấy thiếu thứ gì đó.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Anh nghĩ đến Hạ Chi như thể nhìn thấy đối phương đỏ mặt rên rỉ trước mặt anh, anh nhắm mắt cắn chặt môi dưới, thân dưới siết chặt lấy dương vật của anh.

Anh thúc mạnh vào cô, liếm môi cô, cuộn lấy lưỡi cô, đôi gò bồng đào trắng nõn của cô bị anh thúc vào nên rung lên dữ dội, Hạ Chi, chị...

"Ngôn Kha?"

Cô đang gọi anh! Giọng cô đang gọi tên anh.

Cảm giác kích thích trong khoảnh khắc này vô cùng mãnh liệt.

Mặt Ngôn Kha đỏ bừng, tốc độ dưới tay càng nhanh hơn, tiếng nước chảy ào ào khiến giọng cô hơi trầm, vừa khéo anh có thể giả vờ không nghe thấy.

"Ngôn Kha à, em còn tắm bao lâu nữa? Ngôn Kha~"

Hạ Chi, Hạ Chi! Gọi tên em đi, nhanh lên, nhiều hơn nữa đi.

Anh nhắm mắt lại, trong đầu, giọng nói đó là do Hạ Chi sướng đến mất hồn, tiếng rên rỉ không tự chủ tuôn ra từ đôi môi anh đào nhỏ nhắn của cô.

Làn da trắng như tuyết của cô nhuộm một màu đỏ ửng vì xấu hổ, hai cánh tay ôm chặt lấy cổ anh, tiểu huyệt đói khát siết chặt lấy dương vật của anh, cùng anh leo lên đỉnh cực lạc.

Cô đợi thêm mười phút, cuối cùng Ngôn Kha cũng thay quần áo xong đi ra, anh mặc một chiếc áo ngắn tay màu xanh nhạt, mái tóc đen tuyền hơi che lông mày, trông cả người yên tĩnh và ôn hòa.

Một nam sinh trung học đẹp trai.

Hạ Chi buồn chán ngồi trên bàn ăn gõ bát, thấy anh cô không nhịn được phàn nàn: "Vừa nãy chị đi tìm em, em có nghe thấy không?"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ấn Ký Thuộc Về Em

Số ký tự: 0