Cáp Mô Vương
Tiểu Thúc Thao Thiên
2024-11-12 22:49:23
Sau một hồi thì chúng tôi quyết định âm thầm xâm nhập sâu vào trong hậu phương địch nhằm tiêu diệt máy tính điều khiển con chip.
Nó giống như phá hủy đường truyền liên lạc trong thời công nghệ cao vậy.
Với mô hình quân phiệt của Cáp Mô Vương thì đó sẽ là đòn chí mạng.
Bỏ qua khu vực tiền tuyến, nửa tháng sau, chúng tôi đã đi tới một tòa thành nơi tình báo xác định là căn cứ quân địch.
Theo quan sát thì nơi nơi đều có thiết bị quan sát công nghệ cao.
Chỉ cần chúng tôi tiến vào sẽ lập tức bị phát hiện ngay.
Tôi thấy có mấy tên người nhân tạo vẫn ra vào bình thường chợt nảy ra ý tưởng.
Tôi nói với đám người Phi Phong.
"Bây giờ tôi giết thử một tên địch rồi lấy con chip của hắn thử tiến vào.
Nếu thành công chúng ta có thể âm thầm xâm nhập.
Nếu thất bại thì chúng ta sẽ dùng phương án B.
Các người thu hút sự chú ý còn xâm nhập sẽ do tôi thực hiện."
Phi Phong nghe vậy thi lo lắng vô cùng.
Cô vôi ngăn cản.
"Không được.
Như vậy quá nguy hiểm.
Chỉ cần bị phát hiện sẽ chết đó."
Tôi mỉm cười, trấn an nói.
"Đừng có lo.
Kì thực tôi đã tiêm gen cải tạo nên hiện giờ tôi rất mạnh."
Nói rồi tôi lấy một con dao ra cứa vào tay để chứng minh.
Mặc dù dao sắc vô cùng nhưng chỉ để lại một về xước.
Nhưng Phi Phong vẫn không hết lo.
"Nhưng mà...."
"Không có nhưng gì hết.
Bây giờ trong chúng ta đều sẽ cần một người phải hi sinh.
Tôi lại có Cự Phách phòng ngự cường đại.
Nếu gặp bất chắc tôi sẽ lập tức chạy trốn ngay."
Hồng Liên lúc này mới đứng ra quyết định.
"Thôi được rồi.
Cứ quyết định vậy đi.
Tất cả chuẩn bị hành động."
Phi Phong định tiếp tục khuyên tôi thì Hồng Liên lập tức ngăn cản.
Giờ chúng tôi nhận nhiệm vụ này thì đồng nghĩa với việc phải sẵn sàng hi sinh bất cứ lúc nào.
Vậy là tôi âm thâm tiến nhập quân doanh của địch.
Sau khi tôi giết chết một kẻ người nhân tạo.
Tôi móc con chip ra, gắn nó lên người.
Sau đó tiến vào nhưng lập tức bị tấn công.
Thôi chửi thầm.
"Con mẹ nó, chuyện gì đây?"
Sau một hồi suy nghĩ thì tôi đã biết vấn đề.
Thì ra con chip ngoài những chức năng cơ bản còn có thể xác minh danh tính dựa trên adn.
Một thông báo hiện lên trên cổng.
"Phát hiện adn không phù hợp.
Sẵn sàng tiêu diệt."
Rồi một loạt đạn bắn về phía tôi.
Tôi nhanh chóng dùng thân pháp lao vào trong một chỗ ẩn nấp.
"Con mẹ nó, làm sao phải làm sao bây giờ."
Ở ngoài, thấy những gì tôi gặp phải thì đám Hồng Liên biết tình hình không ổn.
Họ lập tức phát động công kích để câu dẫn sự chú ý của đám người nhân tạo.
Rất nhiều kẻ nhân tạo lao ra ngoài tấn công đám Hồng Liên.
Có một tên tiến lại gần chỗ tôi kiểm tra.
Tôi lập tức bắt lấy hắn để tiến hành phân tích adn.
Sau khi xong, tôi dùng kiến thức đi qua mấy quốc gia và năng lực người dung hợp gen mà biến đổi adn sao cho giống tên bị giết.
Quả nhiên sau đó tôi không còn bị hệ thống giám sát tấn công nữa.
Tôi dùng thần thức quan sát rồi tiến sâu vào bên trong căn cứ.
Với thần thức khổng lồ tôi nhanh chóng phát hiện một cái máy to lớn ở trung tâm với một cái cột sóng cao tới cả nghìn mét.
Tôi nhanh chóng dùng thân pháp tiến nhanh tới cái máy.
Trên đường gặp rất nhiều người nhân tạo nhưng họ chẳng quan tâm.
Có khi họ còn chẳng biết tên nhau luôn.
Người vô tình thật đáng sợ.
Cũng chí vì vậy mà tôi đi đường rất thuận lợi .
Sau khi tiến vào chỗ siêu máy tính thì tôi không trần chừ mà dùng boom kích nổ.
“Ầm” Một tiếng nổ lớn vang vọng tứ phía.
Lúc này cả căn cứ đèn báo động sáng rực.
AI lập tức xác định nguyên nhân là tôi mà bắt đầu tấn công.
Nhưng máy móc là máy móc.
Tôi tìm một chỗ góc chết rồi biến hóa thành dáng vẻ khác.
Quả nhiên AI sau đó không sao tra ra được.
Dù sao năng lực này cũng vượt quá quy tắc và hiểu biết của đất nước này.
Sau đó, Tôi lập tức nhanh chóng đi ra ngoài căn cứ.
Đập vào mắt tôi là cảnh tượng đám Hồng Liên đang bị hai chục chiến xa vây công ở đằng xa.
Tình thế vô cùng nguy cấp.
Thấy vậy tôi cũng vội điều khiển Cự Phách lao qua hỗ trợ.
Trong lúc đó Hồng Liên túm lấy một chiến xa địch mà phun nhiệt khiến chiến xa đó bị nóng chảy.
Phi Phong thì không ngừng xạ kích tứ phía.
Lỗ Thần thì bảo về Tử Nguyệt cho cô ấy bắn.
Tuy nhiên lại không hề có cơ hội để rút lui.
Liên tục tiêu hao, rất nhanh chiến xa của Hồng Liên bị một chiến xa địch chém cụt một tay.
Thấy vậy Phi Phong lao tới yểm trợ nhưng hỏa lực cũng nhanh chóng cạn kiệt.
Tử Nguyệt cố gắng xạ kích tiêu diệt được vài chiến xa thì cũng bị những chiến xa bọc thép vây lại không thể có không gian thi triển.
Lỗ Thần cũng rất nhanh bị một chiến xa xạ kích vào ngực dẫn tới hư hại nghiêm trọng.
Hiện giờ ai cũng cảm thấy tuyệt vọng.
Ước gì có Mật Danh ở đây để cậu ấy sắp xếp một tuyến lui quân hợp lí.
Mọi người rất nhanh tụ tập lại một chỗ.
Một con chiến xa hình cóc lớn nhảy ra từ căn cứ quân địch mà cất tiếng.
"Một đám chuột nhắt, lại dám tới đây làm loạn."
Thân hình con cóc này vô cùng đặc biệt.
Hai tay trước được gắn đao.
Có một cái lưỡi đầy gai nhọn để bắt địch.
Khắp người đều là khoang chứa đạn đạo.
Có cảm giác chỉ cần bị cái lưỡi kia bắt được sẽ bị những tên lửa sau lưng con cóc cho nổ túng ngay lập tức.
Thấy con cóc đó xuất hiện thì Hồng Liên cười lớn.
"Ha ha, dù sao thì kế hoạch của chúng ta đã thành công.
Chỉ cần quân đội con người tới đây các người đều phải chết."
Con cóc biểu cảm coi thường.
"Lực cười, chỉ vào mấy tên vô dụng các ngươi mà muốn thắng ta sao?"
Tử Nguyệt lúc này cất tiếng trách móc.
"Vì sao ngươi lại muốn phá hủy đất nước tươi đẹp này chứ.
Ngươi đầu quân cho người robot ư?"
Con cóc liếm mép nói.
"Đầu quân cái gì.
Đám robot đó không xứng.
Thứ ta muốn là quyền lực, là sự thống trị, là sự phục tùng.
Từ khi đất nước đi theo cái chủ nghĩa ngu si kia thì những kẻ như ta không có đất dụng võ.
Chúng ta chỉ có thể làm công ăn lương hoặc sống cuộc sống tầm thường.
Ai quan tâm cuốc sống đó chứ.
Ta muốn lưu danh sử sách.
Sau này, ta và các con của ta sẽ thống nhất tất cả."
Hồng Liên tức giận.
Tư duy quyền lực của con cóc đã phản lại với chủ nghĩa bình đẳng vốn có của đất nước này.
Vì thế Hồng Liên không chịu được mà mắc chửi.
"Si tâm vọng tưởng.
Chỉ ngươi mà cũng xứng lập lại trật tự đất nước bình yên này sao?"
Con cóc có vẻ chẳng thèm quan tâm mà nói.
"Không cần phải nhiều lời nữa.
Các ngươi có thể chết được rồi."
Nói xong thì hắn kích hoạt một loạt tên lửa sau lưng.
Từng quả tên lửa bay ra từ lưng con cóc nhắm tới đám Hồng Liên.
Năng lượng của họ giờ không còn nhiều nên chắc chắn không thể phòng ngự được.
Nó giống như phá hủy đường truyền liên lạc trong thời công nghệ cao vậy.
Với mô hình quân phiệt của Cáp Mô Vương thì đó sẽ là đòn chí mạng.
Bỏ qua khu vực tiền tuyến, nửa tháng sau, chúng tôi đã đi tới một tòa thành nơi tình báo xác định là căn cứ quân địch.
Theo quan sát thì nơi nơi đều có thiết bị quan sát công nghệ cao.
Chỉ cần chúng tôi tiến vào sẽ lập tức bị phát hiện ngay.
Tôi thấy có mấy tên người nhân tạo vẫn ra vào bình thường chợt nảy ra ý tưởng.
Tôi nói với đám người Phi Phong.
"Bây giờ tôi giết thử một tên địch rồi lấy con chip của hắn thử tiến vào.
Nếu thành công chúng ta có thể âm thầm xâm nhập.
Nếu thất bại thì chúng ta sẽ dùng phương án B.
Các người thu hút sự chú ý còn xâm nhập sẽ do tôi thực hiện."
Phi Phong nghe vậy thi lo lắng vô cùng.
Cô vôi ngăn cản.
"Không được.
Như vậy quá nguy hiểm.
Chỉ cần bị phát hiện sẽ chết đó."
Tôi mỉm cười, trấn an nói.
"Đừng có lo.
Kì thực tôi đã tiêm gen cải tạo nên hiện giờ tôi rất mạnh."
Nói rồi tôi lấy một con dao ra cứa vào tay để chứng minh.
Mặc dù dao sắc vô cùng nhưng chỉ để lại một về xước.
Nhưng Phi Phong vẫn không hết lo.
"Nhưng mà...."
"Không có nhưng gì hết.
Bây giờ trong chúng ta đều sẽ cần một người phải hi sinh.
Tôi lại có Cự Phách phòng ngự cường đại.
Nếu gặp bất chắc tôi sẽ lập tức chạy trốn ngay."
Hồng Liên lúc này mới đứng ra quyết định.
"Thôi được rồi.
Cứ quyết định vậy đi.
Tất cả chuẩn bị hành động."
Phi Phong định tiếp tục khuyên tôi thì Hồng Liên lập tức ngăn cản.
Giờ chúng tôi nhận nhiệm vụ này thì đồng nghĩa với việc phải sẵn sàng hi sinh bất cứ lúc nào.
Vậy là tôi âm thâm tiến nhập quân doanh của địch.
Sau khi tôi giết chết một kẻ người nhân tạo.
Tôi móc con chip ra, gắn nó lên người.
Sau đó tiến vào nhưng lập tức bị tấn công.
Thôi chửi thầm.
"Con mẹ nó, chuyện gì đây?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau một hồi suy nghĩ thì tôi đã biết vấn đề.
Thì ra con chip ngoài những chức năng cơ bản còn có thể xác minh danh tính dựa trên adn.
Một thông báo hiện lên trên cổng.
"Phát hiện adn không phù hợp.
Sẵn sàng tiêu diệt."
Rồi một loạt đạn bắn về phía tôi.
Tôi nhanh chóng dùng thân pháp lao vào trong một chỗ ẩn nấp.
"Con mẹ nó, làm sao phải làm sao bây giờ."
Ở ngoài, thấy những gì tôi gặp phải thì đám Hồng Liên biết tình hình không ổn.
Họ lập tức phát động công kích để câu dẫn sự chú ý của đám người nhân tạo.
Rất nhiều kẻ nhân tạo lao ra ngoài tấn công đám Hồng Liên.
Có một tên tiến lại gần chỗ tôi kiểm tra.
Tôi lập tức bắt lấy hắn để tiến hành phân tích adn.
Sau khi xong, tôi dùng kiến thức đi qua mấy quốc gia và năng lực người dung hợp gen mà biến đổi adn sao cho giống tên bị giết.
Quả nhiên sau đó tôi không còn bị hệ thống giám sát tấn công nữa.
Tôi dùng thần thức quan sát rồi tiến sâu vào bên trong căn cứ.
Với thần thức khổng lồ tôi nhanh chóng phát hiện một cái máy to lớn ở trung tâm với một cái cột sóng cao tới cả nghìn mét.
Tôi nhanh chóng dùng thân pháp tiến nhanh tới cái máy.
Trên đường gặp rất nhiều người nhân tạo nhưng họ chẳng quan tâm.
Có khi họ còn chẳng biết tên nhau luôn.
Người vô tình thật đáng sợ.
Cũng chí vì vậy mà tôi đi đường rất thuận lợi .
Sau khi tiến vào chỗ siêu máy tính thì tôi không trần chừ mà dùng boom kích nổ.
“Ầm” Một tiếng nổ lớn vang vọng tứ phía.
Lúc này cả căn cứ đèn báo động sáng rực.
AI lập tức xác định nguyên nhân là tôi mà bắt đầu tấn công.
Nhưng máy móc là máy móc.
Tôi tìm một chỗ góc chết rồi biến hóa thành dáng vẻ khác.
Quả nhiên AI sau đó không sao tra ra được.
Dù sao năng lực này cũng vượt quá quy tắc và hiểu biết của đất nước này.
Sau đó, Tôi lập tức nhanh chóng đi ra ngoài căn cứ.
Đập vào mắt tôi là cảnh tượng đám Hồng Liên đang bị hai chục chiến xa vây công ở đằng xa.
Tình thế vô cùng nguy cấp.
Thấy vậy tôi cũng vội điều khiển Cự Phách lao qua hỗ trợ.
Trong lúc đó Hồng Liên túm lấy một chiến xa địch mà phun nhiệt khiến chiến xa đó bị nóng chảy.
Phi Phong thì không ngừng xạ kích tứ phía.
Lỗ Thần thì bảo về Tử Nguyệt cho cô ấy bắn.
Tuy nhiên lại không hề có cơ hội để rút lui.
Liên tục tiêu hao, rất nhanh chiến xa của Hồng Liên bị một chiến xa địch chém cụt một tay.
Thấy vậy Phi Phong lao tới yểm trợ nhưng hỏa lực cũng nhanh chóng cạn kiệt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tử Nguyệt cố gắng xạ kích tiêu diệt được vài chiến xa thì cũng bị những chiến xa bọc thép vây lại không thể có không gian thi triển.
Lỗ Thần cũng rất nhanh bị một chiến xa xạ kích vào ngực dẫn tới hư hại nghiêm trọng.
Hiện giờ ai cũng cảm thấy tuyệt vọng.
Ước gì có Mật Danh ở đây để cậu ấy sắp xếp một tuyến lui quân hợp lí.
Mọi người rất nhanh tụ tập lại một chỗ.
Một con chiến xa hình cóc lớn nhảy ra từ căn cứ quân địch mà cất tiếng.
"Một đám chuột nhắt, lại dám tới đây làm loạn."
Thân hình con cóc này vô cùng đặc biệt.
Hai tay trước được gắn đao.
Có một cái lưỡi đầy gai nhọn để bắt địch.
Khắp người đều là khoang chứa đạn đạo.
Có cảm giác chỉ cần bị cái lưỡi kia bắt được sẽ bị những tên lửa sau lưng con cóc cho nổ túng ngay lập tức.
Thấy con cóc đó xuất hiện thì Hồng Liên cười lớn.
"Ha ha, dù sao thì kế hoạch của chúng ta đã thành công.
Chỉ cần quân đội con người tới đây các người đều phải chết."
Con cóc biểu cảm coi thường.
"Lực cười, chỉ vào mấy tên vô dụng các ngươi mà muốn thắng ta sao?"
Tử Nguyệt lúc này cất tiếng trách móc.
"Vì sao ngươi lại muốn phá hủy đất nước tươi đẹp này chứ.
Ngươi đầu quân cho người robot ư?"
Con cóc liếm mép nói.
"Đầu quân cái gì.
Đám robot đó không xứng.
Thứ ta muốn là quyền lực, là sự thống trị, là sự phục tùng.
Từ khi đất nước đi theo cái chủ nghĩa ngu si kia thì những kẻ như ta không có đất dụng võ.
Chúng ta chỉ có thể làm công ăn lương hoặc sống cuộc sống tầm thường.
Ai quan tâm cuốc sống đó chứ.
Ta muốn lưu danh sử sách.
Sau này, ta và các con của ta sẽ thống nhất tất cả."
Hồng Liên tức giận.
Tư duy quyền lực của con cóc đã phản lại với chủ nghĩa bình đẳng vốn có của đất nước này.
Vì thế Hồng Liên không chịu được mà mắc chửi.
"Si tâm vọng tưởng.
Chỉ ngươi mà cũng xứng lập lại trật tự đất nước bình yên này sao?"
Con cóc có vẻ chẳng thèm quan tâm mà nói.
"Không cần phải nhiều lời nữa.
Các ngươi có thể chết được rồi."
Nói xong thì hắn kích hoạt một loạt tên lửa sau lưng.
Từng quả tên lửa bay ra từ lưng con cóc nhắm tới đám Hồng Liên.
Năng lượng của họ giờ không còn nhiều nên chắc chắn không thể phòng ngự được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro