Mộng Cảnh Vãng...
Tiểu Thúc Thao Thiên
2024-11-12 22:49:23
Lúc này tiếng trống trận vang vọng khắp nơi.
Chúng tôi nhanh chóng đi tới đài diễn võ.
Các đệ tử đã tập trung đông đủ.
Tuy nhiên trên mặt họ đều đầy vẻ lo lắng.
Lực lượng môn phái giảm mạnh.
Cuộc chiến lần này e là cửu tử nhất sinh.
Đã có nhiều đệ tử âm thầm rời khỏi môn phái.
Họ muốn đợt khi ma quỷ qua đi sẽ có triển linh tới thanh tẩy rồi quay lại.
Thấy vậy Kiếm Tâm cũng không ngăn cản.
Một môn phái mạnh mẽ sẽ không cần những kẻ nhát gan như vậy.
Tiếng trống dừng.
Kiếm Tâm đứng lên phát biểu.
"Môn phái chúng ta vừa trải qua một chút chuyện khiến thực lực mười không còn một.
Nhưng còn lại ở đây là những đệ tử trung thành nhất, kiên cường nhất, tài hoa nhất.
Mặc dù ma quỷ có mạnh nhưng chúng ta không thể lùi bước.
Lùi bước chỉ chứng tỏ sự hèn kém của bản thân.
Chúng ta lùi thì dân thường lương tựa chúng ta biết phải làm sao.
Rồi tu sĩ thiên hạ sẽ nhìn chúng ta như thế nào.
Ngày hôm nay chúng ta chỉ có thể quyết tử cho tông môn quyết sinh.
Mọi người nói có đúng không?"
Chúng môn hạ đệ tử ngàn người đồng thanh như một.
"Đúng."
Kiếm Tâm nhìn một lượt các đệ tử rồi nói tiếp.
"Các ngươi yên tâm.
Chúng ta chắc chắn sẽ thắng.
Xin giới thiệu với các ngươi.
Vị này chính là Hoàng Thao khách khanh trưởng lão của chúng ta.
Ngài ấy đã là triển linh cảnh.
Chỉ cần có ngài ấy ở đây, chúng ta chắc chắn sẽ dành chiến thắng."
Kiếm tâm đưa tay về phía tôi mà giới thiệu.
Thấy vậy tôi cũng đứng dậy phát ra uy áp để giúp chúng đệ tử yên tâm.
Cuộc chiến này chắc chắn sẽ có hi sinh.
Việc cũng cố sĩ khí sẽ quyết định thành bại.
Chúng đệ tử thấy đã có cấp bậc triển linh trấn phái thì đều đồng thanh.
"Chúng ta tất thắng.
Chúng ta tất thắng.
Tất thắng."
Kiếm Tâm đưa tay để mọi người yên lặng rồi tiếp tục nói.
"Bây giờ ta phân phó như sau:
Hoàng Thao trưởng lão sẽ dẫn theo 1 vạn đệ tử chiến đấu với đại quân ma quỷ ở hướng Tây.
Thanh Tuyết trưởng lão dẫn theo 1 vạn binh trấn giữ phía nam.
Khách khanh trưởng lão Hoa Tâm xin dẫn 1 vạn quân trấn giữ phía bắc.
Còn lại chúng để tử sẽ phòng thử ở phía đông.
Quân địch mặc dù đông nhưng không mạnh.
Chỉ cần chúng ta đồng lòng chắc chắn sẽ dành chiến thắng.
Vì tông môn, vì chúng sinh thiên hạ."
Môn hạ đệ tử nhiệt huyết dâng trào..
"Vì tông môn, vì chúng sinh thiên hạ!
Vì tông môn, vì chúng sinh thiên hạ!
Vì tông môn, vì chúng sinh thiên hạ!"
Tu tiên để làm gì.
Để trường sinh bất lão ư, để cao cao tại thượng sao?
Tất cả không phải.
Tu tiên là để bảo vệ sự bình an cho thân nhân, tu tiên là để có thể cứu nhân độ thế, tu tiên là để làm những điều phàm nhân không thể.
Sau khi Kiếm Tâm phân phó thì chúng để tự lập tức được phân chia.
Phía Tây là nơi đại quân ma quỷ tấn công nên có rất nhiều cường giả trấn thủ.
Ba phía còn lại thì chỉ có số ít mà thôi.
Dù sao ngoài núi Bạch Mã còn có rất nhiều thành trì và môn phái.
Núi Bạch Mã có chăng chỉ là bức tường ngăn chặn 1 phía ma quỷ mà thôi.
Tôi nhanh chóng dẫn động đệ tử môn phái tới trước trận doanh.
Ở xa đã có thể thấy rõ hàng vạn ma quỷ chen chúc mà tới.
Ma Quỷ thực lực không mạnh nhưng số lượng và sự quỷ dị thì không thể đoán trước.
Chỉ cần sơ xẩy một chút thì nó sẽ xâm nhập trong cuộc sống con người mà ngày ngày làm loạn.
Ma quỷ rất nhanh đã đi tới trước trận doanh.
Thấy vậy tôi lập tức bay lên phát động một chiêu thức mà tôi vừa lĩnh ngộ.
Một không gian ảo cảnh chân thực cắn nuốt một lượng lớn ma quỷ.
Hư ảnh chính là một vườn đào như tranh vẽ.
Ma quỷ tiến vào đó thì chỉ còn hai màu đen trắng.
Chúng trở nên ngơ ngác rồi bất động.
Sau một lúc thì dần tan biến và phai nhạt theo thời gian.
Cho dù là ma quỷ cấp độ hóa thần cũng không sao thoát ra được.
Cũng chỉ sau một thời gian liền bị luyện hóa.
Chiêu này tôi gọi nó là "mộng cảnh vãng sinh".
Đây là chiêu thức được kết hợp giữa ảo cảnh, lực tịch diệt và áo nghĩa của phật môn.
Kẻ địch tiến vào sẽ bị vây hãm rồi bị lực lượng tịch diệt dần luyện hóa.
Những oán niệm rất nhanh sẽ bị phật pháp tịnh hóa, sẽ không thoát ra mà trở thành lực lượng cho ma quỷ khác hấp thụ.
Đây là chiêu thức cực hữu hiệu khi đấu với ma quỷ.
Đối với tu sĩ thì chỉ cần thêm thủ đoạn công kích trong ảo cảnh là được.
Đây là không gian thần thông mà sau trận chiến với Bá Thần tôi dốc sức nghiên cứu ra.
Thần thông nói thì ghê gớm nhưng bản chất là đem đạo của mình kết hợp không gian để tạo thành một đại chiêu mạnh nhất của bản thân.
Sau khi thấy tôi phát động thần thông tiêu diệt lượng lớn ma quỷ.
Đám để tử cũng trở nên kích động.
Mọi người nhanh chóng lao ra mà chém giết.
Mặc dù tôi rất mạnh, cũng có thể đánh lâu dài mà diệt sạch ma quỷ.
Nhưng ma quỷ cơ bản là sinh linh không có linh trí.
Mục tiêu của chúng là tràn vào mà giết càng nhiều người càng tốt.
Không gian tôi thi triển cũng có hạn nên phần còn lại vẫn cần để đệ tử môn phái tự mình gánh vác.
Chỉ cần có tôi áp trận, tiêu diệt ma quỷ mạnh mẽ thì sẽ không có gì đáng ngại.
Khung cảnh lúc này khiến tôi nhớ tới cảnh tượng ở thành Đại La năm đó.
Cũng vẫn là ma cây, ma da, ma thần vòng, hổ trành, đại xà, ma lang nhưng bây giờ mọi chuyện đã thay đổi.
Tôi không còn là tiểu tu sĩ mà là một cường giả triển linh cảnh.
Một cái nhấc tay là có thể diệt trăm ngàn ma quỷ.
Cái cảm giác thành tựu này khiến tôi vô cùng cảm khái.
Đã từng là tiểu tu sĩ không linh căn mà chật vật.
Đã từng vào sinh ra tử để tiêu diệt yêu ma.
Đã từng liều mạng mà tu luyện.
Đến bây giờ đã đứng ở đỉnh phong nhân sinh mà nhìn xuống.
Cảm giác này không sao mà diễn tả.
Sau nửa tháng thì ma quỷ tấn công đều đã bị tiêu diệt sạch sẽ.
Thương vong của môn phái không nhiều.
Dù gì ma quỷ tấn công, con mạnh nhất cũng chỉ có hóa thần cảnh.
Một mình tôi có thể dễ dàng mà diệt sạch.
Đám ma quỷ nhỏ yếu thì để đệ tử rèn luyện.
Đây chính là sự đáng sợ của thế giới tu chân.
Một vị cường giả có thể thay đổi toàn bộ cục diện.
Đó cũng là lí do vì sao đám Bá Thần không lo lắng gì mà khiến tông môn chia năm sẻ bảy.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại.
Ma quỷ tuy mạnh nhất chỉ là hóa thần.
Nhưng một khi chúng tiêu diệt được một tòa thành thì oán niệm sẽ đủ để tạo ra một ma quỷ cấp triển linh như Tu La.
Đến lúc đó không biết chuyện gì sẽ diễn ra.
Kể cả khi không thể tiêu diệt toà thành đó.
Chỉ cần lượng người chết đủ lớn thì ma quỷ cũng có thể đột phá tu vi mà trở nên cường đại hơn.
Mặc dù thiên địa luôn duy trì sự cân bằng nhưng phàm là vật gì cũng sẽ xoay chuyển từ âm sang dương, từ thịnh sang suy rồi ngược lại.
Nếu không cố gắng thì con người sẽ vẫn bị tiêu diệt, dành chỗ có ma quỷ sinh sôi.
Chúng tôi nhanh chóng đi tới đài diễn võ.
Các đệ tử đã tập trung đông đủ.
Tuy nhiên trên mặt họ đều đầy vẻ lo lắng.
Lực lượng môn phái giảm mạnh.
Cuộc chiến lần này e là cửu tử nhất sinh.
Đã có nhiều đệ tử âm thầm rời khỏi môn phái.
Họ muốn đợt khi ma quỷ qua đi sẽ có triển linh tới thanh tẩy rồi quay lại.
Thấy vậy Kiếm Tâm cũng không ngăn cản.
Một môn phái mạnh mẽ sẽ không cần những kẻ nhát gan như vậy.
Tiếng trống dừng.
Kiếm Tâm đứng lên phát biểu.
"Môn phái chúng ta vừa trải qua một chút chuyện khiến thực lực mười không còn một.
Nhưng còn lại ở đây là những đệ tử trung thành nhất, kiên cường nhất, tài hoa nhất.
Mặc dù ma quỷ có mạnh nhưng chúng ta không thể lùi bước.
Lùi bước chỉ chứng tỏ sự hèn kém của bản thân.
Chúng ta lùi thì dân thường lương tựa chúng ta biết phải làm sao.
Rồi tu sĩ thiên hạ sẽ nhìn chúng ta như thế nào.
Ngày hôm nay chúng ta chỉ có thể quyết tử cho tông môn quyết sinh.
Mọi người nói có đúng không?"
Chúng môn hạ đệ tử ngàn người đồng thanh như một.
"Đúng."
Kiếm Tâm nhìn một lượt các đệ tử rồi nói tiếp.
"Các ngươi yên tâm.
Chúng ta chắc chắn sẽ thắng.
Xin giới thiệu với các ngươi.
Vị này chính là Hoàng Thao khách khanh trưởng lão của chúng ta.
Ngài ấy đã là triển linh cảnh.
Chỉ cần có ngài ấy ở đây, chúng ta chắc chắn sẽ dành chiến thắng."
Kiếm tâm đưa tay về phía tôi mà giới thiệu.
Thấy vậy tôi cũng đứng dậy phát ra uy áp để giúp chúng đệ tử yên tâm.
Cuộc chiến này chắc chắn sẽ có hi sinh.
Việc cũng cố sĩ khí sẽ quyết định thành bại.
Chúng đệ tử thấy đã có cấp bậc triển linh trấn phái thì đều đồng thanh.
"Chúng ta tất thắng.
Chúng ta tất thắng.
Tất thắng."
Kiếm Tâm đưa tay để mọi người yên lặng rồi tiếp tục nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Bây giờ ta phân phó như sau:
Hoàng Thao trưởng lão sẽ dẫn theo 1 vạn đệ tử chiến đấu với đại quân ma quỷ ở hướng Tây.
Thanh Tuyết trưởng lão dẫn theo 1 vạn binh trấn giữ phía nam.
Khách khanh trưởng lão Hoa Tâm xin dẫn 1 vạn quân trấn giữ phía bắc.
Còn lại chúng để tử sẽ phòng thử ở phía đông.
Quân địch mặc dù đông nhưng không mạnh.
Chỉ cần chúng ta đồng lòng chắc chắn sẽ dành chiến thắng.
Vì tông môn, vì chúng sinh thiên hạ."
Môn hạ đệ tử nhiệt huyết dâng trào..
"Vì tông môn, vì chúng sinh thiên hạ!
Vì tông môn, vì chúng sinh thiên hạ!
Vì tông môn, vì chúng sinh thiên hạ!"
Tu tiên để làm gì.
Để trường sinh bất lão ư, để cao cao tại thượng sao?
Tất cả không phải.
Tu tiên là để bảo vệ sự bình an cho thân nhân, tu tiên là để có thể cứu nhân độ thế, tu tiên là để làm những điều phàm nhân không thể.
Sau khi Kiếm Tâm phân phó thì chúng để tự lập tức được phân chia.
Phía Tây là nơi đại quân ma quỷ tấn công nên có rất nhiều cường giả trấn thủ.
Ba phía còn lại thì chỉ có số ít mà thôi.
Dù sao ngoài núi Bạch Mã còn có rất nhiều thành trì và môn phái.
Núi Bạch Mã có chăng chỉ là bức tường ngăn chặn 1 phía ma quỷ mà thôi.
Tôi nhanh chóng dẫn động đệ tử môn phái tới trước trận doanh.
Ở xa đã có thể thấy rõ hàng vạn ma quỷ chen chúc mà tới.
Ma Quỷ thực lực không mạnh nhưng số lượng và sự quỷ dị thì không thể đoán trước.
Chỉ cần sơ xẩy một chút thì nó sẽ xâm nhập trong cuộc sống con người mà ngày ngày làm loạn.
Ma quỷ rất nhanh đã đi tới trước trận doanh.
Thấy vậy tôi lập tức bay lên phát động một chiêu thức mà tôi vừa lĩnh ngộ.
Một không gian ảo cảnh chân thực cắn nuốt một lượng lớn ma quỷ.
Hư ảnh chính là một vườn đào như tranh vẽ.
Ma quỷ tiến vào đó thì chỉ còn hai màu đen trắng.
Chúng trở nên ngơ ngác rồi bất động.
Sau một lúc thì dần tan biến và phai nhạt theo thời gian.
Cho dù là ma quỷ cấp độ hóa thần cũng không sao thoát ra được.
Cũng chỉ sau một thời gian liền bị luyện hóa.
Chiêu này tôi gọi nó là "mộng cảnh vãng sinh".
Đây là chiêu thức được kết hợp giữa ảo cảnh, lực tịch diệt và áo nghĩa của phật môn.
Kẻ địch tiến vào sẽ bị vây hãm rồi bị lực lượng tịch diệt dần luyện hóa.
Những oán niệm rất nhanh sẽ bị phật pháp tịnh hóa, sẽ không thoát ra mà trở thành lực lượng cho ma quỷ khác hấp thụ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đây là chiêu thức cực hữu hiệu khi đấu với ma quỷ.
Đối với tu sĩ thì chỉ cần thêm thủ đoạn công kích trong ảo cảnh là được.
Đây là không gian thần thông mà sau trận chiến với Bá Thần tôi dốc sức nghiên cứu ra.
Thần thông nói thì ghê gớm nhưng bản chất là đem đạo của mình kết hợp không gian để tạo thành một đại chiêu mạnh nhất của bản thân.
Sau khi thấy tôi phát động thần thông tiêu diệt lượng lớn ma quỷ.
Đám để tử cũng trở nên kích động.
Mọi người nhanh chóng lao ra mà chém giết.
Mặc dù tôi rất mạnh, cũng có thể đánh lâu dài mà diệt sạch ma quỷ.
Nhưng ma quỷ cơ bản là sinh linh không có linh trí.
Mục tiêu của chúng là tràn vào mà giết càng nhiều người càng tốt.
Không gian tôi thi triển cũng có hạn nên phần còn lại vẫn cần để đệ tử môn phái tự mình gánh vác.
Chỉ cần có tôi áp trận, tiêu diệt ma quỷ mạnh mẽ thì sẽ không có gì đáng ngại.
Khung cảnh lúc này khiến tôi nhớ tới cảnh tượng ở thành Đại La năm đó.
Cũng vẫn là ma cây, ma da, ma thần vòng, hổ trành, đại xà, ma lang nhưng bây giờ mọi chuyện đã thay đổi.
Tôi không còn là tiểu tu sĩ mà là một cường giả triển linh cảnh.
Một cái nhấc tay là có thể diệt trăm ngàn ma quỷ.
Cái cảm giác thành tựu này khiến tôi vô cùng cảm khái.
Đã từng là tiểu tu sĩ không linh căn mà chật vật.
Đã từng vào sinh ra tử để tiêu diệt yêu ma.
Đã từng liều mạng mà tu luyện.
Đến bây giờ đã đứng ở đỉnh phong nhân sinh mà nhìn xuống.
Cảm giác này không sao mà diễn tả.
Sau nửa tháng thì ma quỷ tấn công đều đã bị tiêu diệt sạch sẽ.
Thương vong của môn phái không nhiều.
Dù gì ma quỷ tấn công, con mạnh nhất cũng chỉ có hóa thần cảnh.
Một mình tôi có thể dễ dàng mà diệt sạch.
Đám ma quỷ nhỏ yếu thì để đệ tử rèn luyện.
Đây chính là sự đáng sợ của thế giới tu chân.
Một vị cường giả có thể thay đổi toàn bộ cục diện.
Đó cũng là lí do vì sao đám Bá Thần không lo lắng gì mà khiến tông môn chia năm sẻ bảy.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại.
Ma quỷ tuy mạnh nhất chỉ là hóa thần.
Nhưng một khi chúng tiêu diệt được một tòa thành thì oán niệm sẽ đủ để tạo ra một ma quỷ cấp triển linh như Tu La.
Đến lúc đó không biết chuyện gì sẽ diễn ra.
Kể cả khi không thể tiêu diệt toà thành đó.
Chỉ cần lượng người chết đủ lớn thì ma quỷ cũng có thể đột phá tu vi mà trở nên cường đại hơn.
Mặc dù thiên địa luôn duy trì sự cân bằng nhưng phàm là vật gì cũng sẽ xoay chuyển từ âm sang dương, từ thịnh sang suy rồi ngược lại.
Nếu không cố gắng thì con người sẽ vẫn bị tiêu diệt, dành chỗ có ma quỷ sinh sôi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro