Anh Là Ánh Trăng Nhưng Cũng Là Không Phải
Chương 45
2024-10-18 14:40:23
Bên trong biệt thự của Trạch Hàn rất nhộn nhịp và biệt thự của của nhà họ Trần cũng thế, hôm nay là ngày mà Trạch Hàn và Nguyệt Thủy về chung với nhau, vừa biết Nguyệt Thủy có thai được 1 tuần là Trạch Hàn đã liên hệ cho người tổ chức lễ cưới phải diễn ra trong tháng này.
"này tôi còn chưa quên vụ cậu bắn bị thương vợ tôi đâu"
"còn cho vợ tôi uống thuốc nữa"
Hai anh em nhà họ Trần đứng trong phòng nhìn Trach6 Hàn đang ngồi trên ghế sopha ngấm nhìn chiếc nhẫn kim cương mà anh đã cho người thiết kế riêng cho cô, anh ngước lên nhìn hai người đàn ông nhoẻn miệng cười " rồi hai người hôm nay tới đây định dùng súng bắn lại tôi và cho tôi uống thuốc à, tôi nói trước là hai người làm gì mà khiến tôi bị thương là cũng không yên thân đâu, còn cậu" Trạch Hàn chỉ tay về hướng Thiếu Thành "đang là em rể của tôi" câu nói của Trạch Hàn làm cho hai người kia cứng họng.
"sao hiểu cảm giác của tôi lúc đó chưa" Tử Nguyệt và Doãn Tuyết bầu đã được tới tháng thứ 5 nhưng vóc dáng cũng không thay đổi nhiều.
"Nguyệt Thủy cảm ơn" Doãn Tuyết nắm lấy tay Nguyệt Thủy mỉm cười "cảm ơn đã đến và ở bên anh của chị"
"chị đừng nói thế, em nghĩ đó là định mệnh em yêu Trạch Hàn muốn ở bên anh ấy, nếu không phải là anh ấy em sẽ không cưới"
"thật không" giọng Trạch Hàn phát ra từ phía cửa phòng, anh đứng đó tay cầm hoa cưới trong bộ vest màu đen mỉm cười nhìn Nguyệt Thủy
"thật" Nguyệt Thủy đứng lên đi về hướng Trạch Hàn đứng đối diện anh mỉm cười.
"này đứng đó tình cảm gì chứ mau đi làm lễ thôi" Thiếu Diễn đứng phái sau liếc nhẹ nhắc nhở đi lại ôm eo vợ mình bị Tử Nguyệt đánh một cái vào ngực "anh lúc nào cũng làm cho không khí bị mất vui"
"anh có làm gì đâu"
"im lặng là tốt nhất"
Không khí tiệc cưới diễn ra vô cùng thuận lợi buổi tối Nguyệt Thủy ngồi trong phòng đang lay hoay mở khóa váy cưới một cánh tay đã chòm tới giúp cô "mệt không" Trạch Hàn ôm cô từ phía sau hôn lên cổ trắng nỏn của cô "anh giúp em pha nước ấm tắm" anh kéo khóa váy cưới cho cô rồi quay lưng đi nhưng bị cô kéo lại "anh còn chưa cởi ra giúp em" cô nhìn anh ánh mắt say đắm do khi nảy cô đã uống một chút nước trái cây có nồng độ cồn không quá cao.
"em có biết mình bây giờ đang quyến rũ anh không"
Nguyệt Thủy choàng tay qua cổ anh tiến sát lại khuôn mặt anh giọng nói quyến rũ "anh là chồng em, em có quyền"
Nghe được cô gọi mình là chồng cơ thể anh như mất khống chế "gọi lại lần nữa"
"chồng" cô được anh bế ngang eo đưa ra giường ngủ, anh hôn cô say đắm làm bùng lên ngọn lửa của hai người, một buổi tối của đêm tân hôn thật trọn vẹn.
Năm năm sau trên hòn đảo nhỏ có 3 gia đình đang dẫn con mình đi chơi nhìn mặt của 3 cậu nhóc nhỏ y từ tính tình tới sắc thái là biết bản sao của ai. ba ông chồng thì nằm trên ghế tay cầm ly rượu nhìn về phía của vợ mình và con mình cảnh tượng rất hạnh phúc.
"này tôi còn chưa quên vụ cậu bắn bị thương vợ tôi đâu"
"còn cho vợ tôi uống thuốc nữa"
Hai anh em nhà họ Trần đứng trong phòng nhìn Trach6 Hàn đang ngồi trên ghế sopha ngấm nhìn chiếc nhẫn kim cương mà anh đã cho người thiết kế riêng cho cô, anh ngước lên nhìn hai người đàn ông nhoẻn miệng cười " rồi hai người hôm nay tới đây định dùng súng bắn lại tôi và cho tôi uống thuốc à, tôi nói trước là hai người làm gì mà khiến tôi bị thương là cũng không yên thân đâu, còn cậu" Trạch Hàn chỉ tay về hướng Thiếu Thành "đang là em rể của tôi" câu nói của Trạch Hàn làm cho hai người kia cứng họng.
"sao hiểu cảm giác của tôi lúc đó chưa" Tử Nguyệt và Doãn Tuyết bầu đã được tới tháng thứ 5 nhưng vóc dáng cũng không thay đổi nhiều.
"Nguyệt Thủy cảm ơn" Doãn Tuyết nắm lấy tay Nguyệt Thủy mỉm cười "cảm ơn đã đến và ở bên anh của chị"
"chị đừng nói thế, em nghĩ đó là định mệnh em yêu Trạch Hàn muốn ở bên anh ấy, nếu không phải là anh ấy em sẽ không cưới"
"thật không" giọng Trạch Hàn phát ra từ phía cửa phòng, anh đứng đó tay cầm hoa cưới trong bộ vest màu đen mỉm cười nhìn Nguyệt Thủy
"thật" Nguyệt Thủy đứng lên đi về hướng Trạch Hàn đứng đối diện anh mỉm cười.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"này đứng đó tình cảm gì chứ mau đi làm lễ thôi" Thiếu Diễn đứng phái sau liếc nhẹ nhắc nhở đi lại ôm eo vợ mình bị Tử Nguyệt đánh một cái vào ngực "anh lúc nào cũng làm cho không khí bị mất vui"
"anh có làm gì đâu"
"im lặng là tốt nhất"
Không khí tiệc cưới diễn ra vô cùng thuận lợi buổi tối Nguyệt Thủy ngồi trong phòng đang lay hoay mở khóa váy cưới một cánh tay đã chòm tới giúp cô "mệt không" Trạch Hàn ôm cô từ phía sau hôn lên cổ trắng nỏn của cô "anh giúp em pha nước ấm tắm" anh kéo khóa váy cưới cho cô rồi quay lưng đi nhưng bị cô kéo lại "anh còn chưa cởi ra giúp em" cô nhìn anh ánh mắt say đắm do khi nảy cô đã uống một chút nước trái cây có nồng độ cồn không quá cao.
"em có biết mình bây giờ đang quyến rũ anh không"
Nguyệt Thủy choàng tay qua cổ anh tiến sát lại khuôn mặt anh giọng nói quyến rũ "anh là chồng em, em có quyền"
Nghe được cô gọi mình là chồng cơ thể anh như mất khống chế "gọi lại lần nữa"
"chồng" cô được anh bế ngang eo đưa ra giường ngủ, anh hôn cô say đắm làm bùng lên ngọn lửa của hai người, một buổi tối của đêm tân hôn thật trọn vẹn.
Năm năm sau trên hòn đảo nhỏ có 3 gia đình đang dẫn con mình đi chơi nhìn mặt của 3 cậu nhóc nhỏ y từ tính tình tới sắc thái là biết bản sao của ai. ba ông chồng thì nằm trên ghế tay cầm ly rượu nhìn về phía của vợ mình và con mình cảnh tượng rất hạnh phúc.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro