Anh Ôm Em Một Chút
Đánh giá:
0.0
/10 từ 0 lượt
Tạ Gia Nhiên bị mắc chứng cơ khát làn da mức độ nhẹ, lại thích sạch sẽ quá mức, ngay cả khi bắt tay với người khác cũng phải nghĩ xem bản thân có mang khăn ướt trong người không.
Cứ thế mỗi khi chứng cơ khát làn da phát tác, cậu chỉ có thể dùng giấc ngủ khiến bản thân quên đi, may mà tình trạng bệnh vẫn nhẹ, không quá đau đớn.
Nhưng sau khi Lương Túc Niên dọn vào ký túc xá đã bị vô tình phá vỡ.
Cậu không hề khó chịu khi người này tới gần. Ngay cả khi Lương Túc Niên đánh xong bóng rổ vén quần áo lên uống nước, cậu vẫn không thể ức chế mà sinh ra cảm giác mãnh liệt, muốn bị hắn dùng sức ôm chặt vào trong ngực. Phương pháp trị liệu bằng giấc ngủ tuyên bố thất bại, chứng cơ khát làn da của cậu tăng thêm.
*****
Đêm khuya một ngày, do nóng mà rời giường hóng mát Lương Túc Niên ở ngoài ban công mắt to trừng mắt nhỏ với Tạ Gia Nhiên. “Cái gì?” Lương Túc Niên cảm thấy bản thân đã nóng đến mức xuất hiện ảo giác. Bạn cùng phòng trước nay có tiếng không dính khói lửa nhân gian, liếc cho hắn ánh mắt cũng như bố thí, tại sao lại nói ra những lời này với hắn? Tạ Gia Nhiên im lặng trong chốc lát. Cậu dùng tiếng nói trong trẻo lạnh lùng nói lại lời vừa nãy, cố gắng tỏ ra bình tĩnh, nhưng vẫn mang theo hai phần thấy chết không sờn: “Lương Túc Niên, cậu có thể ôm tôi một chút không?”
Cứ thế mỗi khi chứng cơ khát làn da phát tác, cậu chỉ có thể dùng giấc ngủ khiến bản thân quên đi, may mà tình trạng bệnh vẫn nhẹ, không quá đau đớn.
Nhưng sau khi Lương Túc Niên dọn vào ký túc xá đã bị vô tình phá vỡ.
Cậu không hề khó chịu khi người này tới gần. Ngay cả khi Lương Túc Niên đánh xong bóng rổ vén quần áo lên uống nước, cậu vẫn không thể ức chế mà sinh ra cảm giác mãnh liệt, muốn bị hắn dùng sức ôm chặt vào trong ngực. Phương pháp trị liệu bằng giấc ngủ tuyên bố thất bại, chứng cơ khát làn da của cậu tăng thêm.
*****
Đêm khuya một ngày, do nóng mà rời giường hóng mát Lương Túc Niên ở ngoài ban công mắt to trừng mắt nhỏ với Tạ Gia Nhiên. “Cái gì?” Lương Túc Niên cảm thấy bản thân đã nóng đến mức xuất hiện ảo giác. Bạn cùng phòng trước nay có tiếng không dính khói lửa nhân gian, liếc cho hắn ánh mắt cũng như bố thí, tại sao lại nói ra những lời này với hắn? Tạ Gia Nhiên im lặng trong chốc lát. Cậu dùng tiếng nói trong trẻo lạnh lùng nói lại lời vừa nãy, cố gắng tỏ ra bình tĩnh, nhưng vẫn mang theo hai phần thấy chết không sờn: “Lương Túc Niên, cậu có thể ôm tôi một chút không?”