Ánh Sáng Đáy Trăng

Bình Tĩnh Trả L...

2024-11-12 15:00:18

Nghe con nói vậy hắn với cô cùng nhìn nhau cười rồi hắn đi tới chỗ đống sách lục lọi tìm kiếm mãi mà vẫn không tìm thấy cuốn truyện nào

"Ba đang tìm truyện sao ?" giọng của Nhiên Nhiên đi tới và hỏi

"Ừ có chuyện gì không con"

"Phòng ba mẹ làm gì có cuốn truyện nào đâu ạ, ba quên rồi sao từ lúc mẹ có thêm em thì mỗi tối thứ 7 con không có còn sang đây để ngủ với ba mẹ nữa nên là con có nhờ ba chuyển hết mấy cuốn truyện sang phòng con để con tự đọc còn gì"

"Ừ nhỉ ba quên mất, con cho ba mượn mấy cuốn để ba đọc cho anh chị nhé"

"Miên, Hiên hai đứa muốn đọc truyện gì" hắn nhẹ nhàng hỏi con

"Lọ Lem ạ, trước lúc con và anh hai đi xin ăn con nghe thấy 1 bạn kể rằng truyện Lọ Lem rất hay nên con muốn đọc thử ạ" Miên Miên hào hứng nói

"Thật xin lỗi chị, cuốn truyện đó em đang đọc dở ạ" Nhiên Nhiên vội nói

"Nhưng... chị rất muốn đọc nó" Miên Miên dè giọng

"Nhiên Nhiên à hay con đọc truyện khác có được không, cho chị con đọc cuốn truyện đó nhé" Uyển Vy nói

"Thưa mẹ, đó là cuốn truyện mà con rất yêu thích mong người và chị có thể thông cảm cho con ạ" Nhiên Nhiên nói xong rồi tốc biến ra khỏi phòng

Vì được nuôi dưỡng trong môi trường giàu có ,quý tộc nên Lam Nhiên con bé mới có thói gọi mẹ xưng người, Uyển Vy đã mất một thời gian để con bé đổi lại cách xưng hô với cô

"Nếu em Lam Nhiên không muốn nhường thì thôi ạ con có thể nghe cuốn khác được ạ" Miên Miên nói

Thấy Miên Miên nói vậy, hắn mới sang phòng Lam Nhiên vớ đại một cuốn rồi về lại phòng

Tối đó Hàn Hiên mà Lam Miên đã có một giấc ngủ rất ngon bên cạnh ba mẹ nhưng trái lại thì Lam Nhiên con bé lại có một đêm đầy buồn tủi

....

Cốc...cốc cốc

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mới có 6 giờ sáng thôi mà bé con Lam Nhiên đã sang phòng hắn và cô để gọi 2 người dậy rồi

"Nhiên Nhiên bây giờ vẫn còn sớm sao con không ngủ thêm chút nữa đi " Uyển Vy trong chiếc váy bầu màu hồng phấn mở cửa hỏi con

"Hôm nay là ngày con đi biểu diễn Piano ở Đại Diễn Đường hôm qua con có nhắc với ba mẹ rồi đó hai người quên rồi sao ?"

"Hôm nay ba mẹ có lịch đưa anh chị con đi khám sức khỏe tổng quát nên ba mẹ không đi xem con biểu diễn được"

"Dạ thôi ạ nếu 2 người bận thì thôi con đi cùng bảo mẫu cũng được"

"Ừ con ngoan lắm" Uyển Vy xoa đầu bé con rồi nói

Xuống sảnh con bé mới lấy điện thoại ra để nhắn tin với Hạ Thiên Như

Lam Nhiên [ Chị Thiên Như ơi cô dậy chưa ]

Hạ Thiên Như [ Nay nhóc bị làm sao vậy, gọi chị luôn cơ hết gọi là bà cô rồi à ]

Lam Nhiên [ Chị bảo là chị không thích gọi là bà cô thích gọi là chị cho trẻ còn gì]

Hạ Thiên Như [ Rồi thế nhóc nhắn cho chị có việc gì không]

Lam Nhiên [ Hôm nay em đi biểu diễn piano ở Đại Diễn Đường, đánh đúng ca khúc chị thích á chị đi cùng em nha]

Hạ Thiên Như [ Chị tưởng Hàn Đình với Uyển Vy đi cùng với nhóc mà chị đi cùng có kì quá không đấy]

Lam Nhiên [Ba mẹ em hôm nay bận đi khám sức khỏe cho 2 đứa con yêu dấu của mình rồi nên hong có đi với em]

Lam Nhiên [ Chị Như đi với em nha]

Hạ Thiên Như ở bên kia cũng khá bất ngờ khi đọc thấy cụm từ '2 đứa con yêu dấu' của Lam Nhiên nhắn

Ban đầu Thiên Như thoáng nghĩ rằng Hoắc gia ôm nhầm con nhưng rất nhanh suy nghĩ đó đã bị bác bỏ. Vì những đứa trẻ trong gai đình đó đều được sinh ra tại bệnh viện quốc tế rất lớn ngay từ khi sinh ra đã được giám sát 24/24 rồi nên không có chuyện nhầm con được nên chuyện nhầm con là rất hoang đường và vô lí

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hạ Thiên Như [ Được rồi chị đi với nhóc ]

Lam Nhiên [ Vâng ạ để xíu nữa em sang Hạ gia đón chị Như nha]

Gửi tin nhắn xong Lam Nhiên cũng đi ăn sáng và chuẩn bị để sang đón Thiên Như

Sau khi Thiên Như lên xe cô nhanh chóng hỏi về chuyện của Hoắc Gia, Lam Nhiên liền kể lại mọi chuyện bao gồm của chuyện sáng nay nữa. Vì khá thương Lam Nhiên nên sau khi buổi biểu diễn kết thúc Thiên Như quyết định rủ con bé đi trung tâm thương mại để mua sắm và vui chơi

Vì khi trung tâm thương mại HLN này thuộc về Hoắc gia tương lai thì HLN lại thuộc về cô bé Lam Nhiên nên cả hai đều được vui chơi thỏa mái mà không cần phải trả tiền chỉ cần đeo chiếc vòng cổ là lắc tay có biểu tưởng của Hoắc Gia thôi là đã đủ chứng minh quyền lực của cô bé rồi

Khi Thiên Như và Lam Nhiên đang vui chơi vui vẻ với nhau thì bỗng nhiên cô bé thấy những bóng giáng rất quen thuộc. Không sai đó chính là Hàn Đình, Uyển Vy Hàn Hiên và Lam Miên đang đi chơi với nhau

Nhìn thấy gai đình 4 người họ chơi vui vẻ như vậy Lam Nhiên nhanh chóng ra chào hỏi

''Ba mẹ, anh chị em chào mọi người ạ" Lam Nhiên tiến đến lễ phép chào hỏi

''Lam Nhiên sao con ở đây vậy, ba mẹ đang định đưa anh chị vào chơi một chút rồi đi xem con biểu diễn đây" Uyển Vy cầm tay Lam Nhiên nói

"Cảm ơn lòng tốt của ba mẹ nhưng con đã biểu diễn xong rồi" con bé đẩy tay Uyển Vy ra

"Vậy chút nữa em Lam Nhiên chịu khó bắt xe về Hoắc Gia ăn trưa nhé, mẹ đặt bàn ăn cho 4 người 2 người lớn và 2 trẻ em thôi không đủ chỗ cho em ngồi đâu" Lam Miên nói với giọng điệu kiểu như ta đây mới là người chiến thắng vậy

Cũng may là Lam Nhiên được nuôi dưỡng rất khéo nên con bé có tính chịu đựng rất cao hoàn toàn không nảy ra lòng đố kị với câu nói kia của Lam Miên

"À chị không cần lo lắng vì đằng nào em cũng không có ý định ăn cùng mọi người đâu ạ" Lam Nhiên khéo léo trả lời

"Con không ăn với ba mẹ thì con ăn với ai" Hàn Đình hơi thắc mắc nên hắn hỏi

"Con về Hạ gia ăn cơm với chị Hạ Thiên Như"

"Ồ vậy sao thế chúc em gái ăn cơm ngon miệng nhé để chị an lòng hưởng thụ tình yêu thương từ ba mẹ"

"Thế em cũng chúc chị sớm được ba mẹ cho đi học một khóa ' Khéo ăn khéo nói' nhé chị " nói rồi con bé đi mất để lại một nỗi tức tối trong lòng Lam Miên

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ánh Sáng Đáy Trăng

Số ký tự: 0