Anh Trai Nhà Bê...
2024-10-26 05:03:08
“Yên tâm, gia sư này là miễn phí.”
“Làm sao có chuyện tốt như vậy được?” Ủa ai lại có lòng tốt như vậy nhỉ?
“Bá Vân ở nhà đối diện tình nguyện làm gia sư cho con.”
“Hả?” Kiều Đình kinh ngạc trừng mắt to, “Mẹ nói với Bá Vân thành tích kiểm tra của con rất tệ?”
“Mẹ chưa nói chuyện con thi xém nữa bị trứng ngỗng, chỉ nói thành tích của con đều là sáu mươi điểm.” Bà đã giữ mặt mũi cho Kiều Đình lắm rồi còn gì.
“Mẹ, hổ dữ không ăn thịt con đó! Sao mẹ lại kể cho Bá Vân biết thành tích con không tốt!” Kiều Đình ôm đầu đau khổ kêu la.
“……” Mẹ Lương cạn lời liếc cô một cái, “Thành ngữ cũng dùng lộn xộn, khó trách đề thi đọc cũng không hiểu!” Trình độ môn văn cơ bản của con gái bà chỉ có thể dùng từ “Hỏng bét” để hình dung!
“Đây là hai chuyện khác nhau!” Kiều Đình đúng lý hợp tình nói.
“Mẹ xem là một chuyện!” Mẹ Lương chẳng màng sự phản đối của cô nói : “Mẹ đã bàn bạc xong với Bá Vân rồi, bắt đầu từ ngày mai, ăn cơm tối xong, thằng bé sẽ qua kèm con học.”
“Bá Vân còn bài vở của anh ấy nữa chứ bộ!” Kiều Đình dậm chân.
Cô không cần Bá Vân biết thành tích học tập của cô tệ hại đến cực điểm!
Cái cô muốn là sĩ diện đó!
Mẹ Lương cảm thấy đúng là không thể hiểu nổi tâm tư của thiếu nữ nữa rồi!
“Bá Vân thông minh sáng dạ, không học bài thi cũng được một trăm điểm!” Mẹ Lương tức giận nói, “Vì sao hai cái trứng giống nhau, tại sao một cái là 100, một cái là 8 hả?”
Miệng Kiều Đình mở to đến nỗi có thể treo một miếng thịt heo!
“Đi chế biến đậu cho mẹ!” Mẹ Lương giao cho cô một túi đậu.
Kiều Đình nhăn cái mũi, đi đến phòng khách xé quả đậu.
Nhìn thấy bộ dạng uất ức và tức giận của con mình, mẹ Lương vừa bực mình vừa buồn cười.
Thật hy vọng lần này học kèm, ít nhất có thể thi được sáu mươi điểm, nếu không thì……
Tương lai thật đáng lo ngại.
Sau bữa tối, Bá Vân bắt đầu dạy kèm cho Kiều Đình, lúc mới biết bài tập cô tự làm sai rất nhiều, nhất là khi thấy bài thi môn toán chỉ có tám điểm của cô, anh lặng người, sắc mặt cũng trầm xuống.
Làm thế nào điểm kiểm tra của cô có thể “cao” như vậy được?
Anh còn tưởng rằng sau khi kèm cô một thời gian, cô sẽ nhanh chóng đạt đủ điểm vượt qua kì thi chuyển cấp, sau đó anh và cô có thể “Lửa gần rơm, lâu ngày cũng cháy”, vui vẻ lăn qua lăn lại.
Cô nhóc này đã hủy hoại “Kế hoạch lớn” mà anh ấp ủ từ lâu.
“Sao bình thường lại giấu anh?” Đôi mắt u ám của anh nhìn về phía Kiều Đình đang co vai lè lưỡi giả bộ đáng yêu.
Bình thường Kiều Đình đều nói với anh rằng, đại khái điểm của cô cũng vừa đủ đạt, chứ không hề nói cho anh biết điểm thi của cô thấp đến thảm thương thế này!
Như vậy chẳng phải chứng tỏ, anh càng phải dùng nhiều tâm sức hơn vào việc học của cô ư?
Chết tiệt! Vậy thời gian sung sướng của anh ở đâu?
“Làm sao có chuyện tốt như vậy được?” Ủa ai lại có lòng tốt như vậy nhỉ?
“Bá Vân ở nhà đối diện tình nguyện làm gia sư cho con.”
“Hả?” Kiều Đình kinh ngạc trừng mắt to, “Mẹ nói với Bá Vân thành tích kiểm tra của con rất tệ?”
“Mẹ chưa nói chuyện con thi xém nữa bị trứng ngỗng, chỉ nói thành tích của con đều là sáu mươi điểm.” Bà đã giữ mặt mũi cho Kiều Đình lắm rồi còn gì.
“Mẹ, hổ dữ không ăn thịt con đó! Sao mẹ lại kể cho Bá Vân biết thành tích con không tốt!” Kiều Đình ôm đầu đau khổ kêu la.
“……” Mẹ Lương cạn lời liếc cô một cái, “Thành ngữ cũng dùng lộn xộn, khó trách đề thi đọc cũng không hiểu!” Trình độ môn văn cơ bản của con gái bà chỉ có thể dùng từ “Hỏng bét” để hình dung!
“Đây là hai chuyện khác nhau!” Kiều Đình đúng lý hợp tình nói.
“Mẹ xem là một chuyện!” Mẹ Lương chẳng màng sự phản đối của cô nói : “Mẹ đã bàn bạc xong với Bá Vân rồi, bắt đầu từ ngày mai, ăn cơm tối xong, thằng bé sẽ qua kèm con học.”
“Bá Vân còn bài vở của anh ấy nữa chứ bộ!” Kiều Đình dậm chân.
Cô không cần Bá Vân biết thành tích học tập của cô tệ hại đến cực điểm!
Cái cô muốn là sĩ diện đó!
Mẹ Lương cảm thấy đúng là không thể hiểu nổi tâm tư của thiếu nữ nữa rồi!
“Bá Vân thông minh sáng dạ, không học bài thi cũng được một trăm điểm!” Mẹ Lương tức giận nói, “Vì sao hai cái trứng giống nhau, tại sao một cái là 100, một cái là 8 hả?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Miệng Kiều Đình mở to đến nỗi có thể treo một miếng thịt heo!
“Đi chế biến đậu cho mẹ!” Mẹ Lương giao cho cô một túi đậu.
Kiều Đình nhăn cái mũi, đi đến phòng khách xé quả đậu.
Nhìn thấy bộ dạng uất ức và tức giận của con mình, mẹ Lương vừa bực mình vừa buồn cười.
Thật hy vọng lần này học kèm, ít nhất có thể thi được sáu mươi điểm, nếu không thì……
Tương lai thật đáng lo ngại.
Sau bữa tối, Bá Vân bắt đầu dạy kèm cho Kiều Đình, lúc mới biết bài tập cô tự làm sai rất nhiều, nhất là khi thấy bài thi môn toán chỉ có tám điểm của cô, anh lặng người, sắc mặt cũng trầm xuống.
Làm thế nào điểm kiểm tra của cô có thể “cao” như vậy được?
Anh còn tưởng rằng sau khi kèm cô một thời gian, cô sẽ nhanh chóng đạt đủ điểm vượt qua kì thi chuyển cấp, sau đó anh và cô có thể “Lửa gần rơm, lâu ngày cũng cháy”, vui vẻ lăn qua lăn lại.
Cô nhóc này đã hủy hoại “Kế hoạch lớn” mà anh ấp ủ từ lâu.
“Sao bình thường lại giấu anh?” Đôi mắt u ám của anh nhìn về phía Kiều Đình đang co vai lè lưỡi giả bộ đáng yêu.
Bình thường Kiều Đình đều nói với anh rằng, đại khái điểm của cô cũng vừa đủ đạt, chứ không hề nói cho anh biết điểm thi của cô thấp đến thảm thương thế này!
Như vậy chẳng phải chứng tỏ, anh càng phải dùng nhiều tâm sức hơn vào việc học của cô ư?
Chết tiệt! Vậy thời gian sung sướng của anh ở đâu?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro