Anh Trai Nhà Bên Tán Tỉnh Tôi

Anh Trai Nhà Bê...

2024-10-26 05:03:08

“Món điểm tâm ngọt” sau giờ học của anh ở đâu?

Không có bánh kem cũng nên cho anh viên kẹo chứ!

“Người ta…… Sao người ta không biết có thể xấu hổ trực tiếp nói cho anh biết điểm kiểm tra của người ta rất thấp chứ……” Kiều Đình thẹn thùng đan hai bàn tay vào nhau.

Cho nên cô mới lấy điểm gốc của mình, nhân lên cho 10, rồi xem đó là điểm số của mình

Hu hu hu…… học sinh hạng bét cũng cần chút mặt mũi chứ!

Đối với một đứa dốt toán như cô, có thể nghĩ ra cách nâng điểm như vậy, cô rất ngưỡng mộ chính mình.

Bá Vân nheo mắt lại, nghiêm khắc.

Hu hu hu…… Ánh mắt Bá Vân thật là khủng khiếp!

Hu hu hu…… Anh thở dài kìa, có phải anh đang cảm thấy cô là đồ ngu ngốc hết thuốc chữa hay không?

Bá Vân cúi đầu, nhìn cặp đùi trắng nõn của Kiều Đình, thật sự rất khó để không thở dài.

Chết tiệt!! Anh rất muốn sờ nó!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sao lại có thể sinh ra một đôi chân đẹp như vậy, cân đối như thế, lại gần ngay trước mắt, nhưng lại không thể sờ lên hai đùi cô, làm tay anh không được thỏa mãn mà!

Nhưng điều quan trọng bây giờ là phải cứu vớt thành tích học tập của Kiều Đình, dù sao cũng chỉ còn nửa năm!

Anh rất muốn xông đến cửa sổ, mở toang ra rồi hét to: “Tôi đang rất dục cầu bất mãn* đây!”

*là không được thỏa mãn dục vọng

“Những gì cần ghi nhớ em phải học thuộc hết cho anh, anh sẽ viết ra những điểm quan trọng cho em, ngoài những điểm anh chỉ, những cái khác không cần thuộc lòng.” Bá Vân căn dặn kĩ lưỡng.

Dù sao cô cũng không còn nhiều thời gian.

“Được, cảm ơn thầy.” Hai tròng mắt Kiều Đình sáng lấp lánh như phát ra ánh sáng vẻ tôn thờ.

Anh thiệt muốn mắng một câu thầy cái đầu em!

“Điểm kém như thế này.” Anh một tay ôm trán, lật qua lật lại những trang gạch đỏ như sông. “Cuối tuần cũng phải học.”

“Cái gì?” Đôi mắt xinh đẹp của Kiều Đình trừng lớn, “Cuối tuần làm gì?”

“Học kèm.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Cũng học từ bảy giờ tối đến mười giờ sao?” Cô ôm một chút hy vọng hỏi.

“Từ bảy giờ sáng đến mười giờ tối!” Bá Vân lạnh lùng đáp lại.

“Em sẽ chết mất!” Kiều Đình nhịn không được lớn tiếng phản đối.

Cô đâu phải công nhân bán mạng làm việc, tuổi còn trẻ đã phải bán rẻ sức khỏe mình?

“Với thành tích này của em, thi chuyển cấp chắc chắn sẽ rớt!” Anh đau đầu quá!

Anh còn phải nghĩ cách để giúp cô tiếp thu bài một cách nhanh nhất.

Nếu đầu của Kiều Đình giống ngực của cô, trải qua cố gắng sẽ dần nở ra thì tốt quá rồi.

Đôi mắt anh chợt rũ xuống, dời tầm nhìn từ đề bài đi tới khe hở của áo sơ mi Kiều Đình, liếc tới đôi thỏ con trắng như tuyết cùng non nớt.

Chết tiệt, thật muốn xoa bóp chúng!

Kiều Đình chu miệng nhỏ lên.

Nhìn dáng vẻ không tình nguyện của Kiều Đình, anh biết rõ cô sẽ không bao giờ để tâm đến việc học hành bằng việc tham gia các hoạt động thể dục thể thao, rất khó để Kiều Đình ngồi yên trên ghế quá một giờ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Anh Trai Nhà Bên Tán Tỉnh Tôi

Số ký tự: 0