Anh Trai Nhà Bê...
2024-10-26 05:03:08
Bá Vân không có trả lời câu hỏi cô, mà nhìn cô trong bộ đồ thể thao, còn đồng phục thì cô để trong túi xách trên tay. Bá Vân đưa tay cầm túi cho cô :“Đi thôi, xe buýt sắp tới rồi.”
"Um."
Trạm xe buýt rất gần nằm ngoài ngõ tiểu khu, khi bọn họ đến có hai hoặc ba học sinh đang đợi xe buýt, nhưng không phải học sinh từ trường của anh và cô, dù sao trong khu này đều học cùng với Kiều Đình, không phải ai cũng phải đến trường sớm để chạy bộ cả.
Song, điều này không có nghĩa là xe buýt vắng người.
Sau khi băng qua đường, xe buýt chầm chậm lái tới, trong xe cũng đầy hơn nửa, sau khi Kiều Đình với Bá Vân lên xe, anh để cô đứng ở cửa, còn mình tay cầm tay vịn, che chắn cho cô.
Nếu cho rằng đây là cặp vợ chồng son ngọt ngào đang đến trường, thì sai rồi, bởi vì sau khi xe khởi động, Bá Vân bắt đầu hỏi cô về công thức lý và hóa.
“Công thức tính nhiệt lượng?”
“A?” Đột nhiên bị hỏi, Kiều Đình sững sờ.
“Nhiệt lượng, công thức.” Bá Vân nói từng chữ thật rõ ràng.
“Ờ...” Kiều Đình hoảng hốt nghĩ đáp án“H...H=M.S.AT.”
Hu hu hu... Cô còn tưởng rằng Bá Vân chỉ muốn đi xe buýt với cô, không ngờ trên xe còn phải học bổ túc nữa!
“H là cái gì?”
“Nhiệt lượng hấp thu hoặc toả ra!”
“Vậy M sao?”
“Ừm...Nó là...Khối lượng?”
"S?"
Đột nhiên Kiều Đình nổi ý chơi xấu, “Cuồng ngược đãi?”
Bá Vân rũ mắt, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn đầy nghịch ngợm của cô.
“Người ta nói giỡn mà...Ai ui!”
Bỗng nhiên xe phanh lại, Kiều Đình lắc lư rất mạnh, Bá Vân nhanh chóng vòng tay ra ôm giữ eo nhỏ của cô, giữ vững cơ thể cô lại, sau đó để cô nắm tay vịn phía trước, đứng quay lưng về phía mình.
Khi xe tiếp tục di chuyển về phía trước, anh cũng không buông tay, cứ ôm eo Kiều Đình như vậy, trong lòng cô vừa mới nổi lên chút ngọt ngào, câu hỏi lại tiếp tục.
“S là cái gì?”
Huhuhu...Thời gian tươi đẹp màu hồng cũng không cho cô một chút sao ?
“S là nhiệt dung riêng...”
Những câu hỏi liên quan lần lượt kê ra, Kiều Đình không thể không tập trung suy nghĩ đáp án, đột nhiên ngực bị người quấy rối, cô lúc này mới nhận ra, không biết từ khi nào bàn tay đang ôm eo của của Bá Vân đang nắm trọn bầu ngực của mình, thậm chí còn ra sức nhào nặn.
Cô giật mình, khuôn mặt lập tức đỏ bừng, thẹn thùng nhìn trái phải, chỉ sợ bị người nhìn thất, không ngờ rằng trên xe đã chật kín người, chen lấn chật như nêm, bởi vì Vân chắn phía sau lưng, nên cô mới có không gian rộng
"Um."
Trạm xe buýt rất gần nằm ngoài ngõ tiểu khu, khi bọn họ đến có hai hoặc ba học sinh đang đợi xe buýt, nhưng không phải học sinh từ trường của anh và cô, dù sao trong khu này đều học cùng với Kiều Đình, không phải ai cũng phải đến trường sớm để chạy bộ cả.
Song, điều này không có nghĩa là xe buýt vắng người.
Sau khi băng qua đường, xe buýt chầm chậm lái tới, trong xe cũng đầy hơn nửa, sau khi Kiều Đình với Bá Vân lên xe, anh để cô đứng ở cửa, còn mình tay cầm tay vịn, che chắn cho cô.
Nếu cho rằng đây là cặp vợ chồng son ngọt ngào đang đến trường, thì sai rồi, bởi vì sau khi xe khởi động, Bá Vân bắt đầu hỏi cô về công thức lý và hóa.
“Công thức tính nhiệt lượng?”
“A?” Đột nhiên bị hỏi, Kiều Đình sững sờ.
“Nhiệt lượng, công thức.” Bá Vân nói từng chữ thật rõ ràng.
“Ờ...” Kiều Đình hoảng hốt nghĩ đáp án“H...H=M.S.AT.”
Hu hu hu... Cô còn tưởng rằng Bá Vân chỉ muốn đi xe buýt với cô, không ngờ trên xe còn phải học bổ túc nữa!
“H là cái gì?”
“Nhiệt lượng hấp thu hoặc toả ra!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Vậy M sao?”
“Ừm...Nó là...Khối lượng?”
"S?"
Đột nhiên Kiều Đình nổi ý chơi xấu, “Cuồng ngược đãi?”
Bá Vân rũ mắt, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn đầy nghịch ngợm của cô.
“Người ta nói giỡn mà...Ai ui!”
Bỗng nhiên xe phanh lại, Kiều Đình lắc lư rất mạnh, Bá Vân nhanh chóng vòng tay ra ôm giữ eo nhỏ của cô, giữ vững cơ thể cô lại, sau đó để cô nắm tay vịn phía trước, đứng quay lưng về phía mình.
Khi xe tiếp tục di chuyển về phía trước, anh cũng không buông tay, cứ ôm eo Kiều Đình như vậy, trong lòng cô vừa mới nổi lên chút ngọt ngào, câu hỏi lại tiếp tục.
“S là cái gì?”
Huhuhu...Thời gian tươi đẹp màu hồng cũng không cho cô một chút sao ?
“S là nhiệt dung riêng...”
Những câu hỏi liên quan lần lượt kê ra, Kiều Đình không thể không tập trung suy nghĩ đáp án, đột nhiên ngực bị người quấy rối, cô lúc này mới nhận ra, không biết từ khi nào bàn tay đang ôm eo của của Bá Vân đang nắm trọn bầu ngực của mình, thậm chí còn ra sức nhào nặn.
Cô giật mình, khuôn mặt lập tức đỏ bừng, thẹn thùng nhìn trái phải, chỉ sợ bị người nhìn thất, không ngờ rằng trên xe đã chật kín người, chen lấn chật như nêm, bởi vì Vân chắn phía sau lưng, nên cô mới có không gian rộng
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro