Anh Trai Nhà Bê...
2024-10-26 05:03:08
rãi thoải mái.
Nhưng không gian như vậy càng thuận lợi cho tay anh lộng hành trên người cô.
Đồ thể dục mùa đông ở trường Kiều Đình là khóa kéo, bên ngoài cô mang áo khoác cho khỏi lạnh, tay Bá Vân được áo khoác che lấp, kéo áo thể dục của cô xuống tới ngực, nội y màu trắng như ẩn như hiện trong tay anh.
Kiều Đình khẽ mím môi, chưa từng nghĩ sẽ làm chuyện thế này với Bá Vân trên xe buýt.
Bá Vân vẫn tiếp tục đặt câu hỏi, não cô vì bàn tay không an phận của anh mà hỗn loạn, Bá Vân vẫn như cũ không chút ảnh hưởng, hỏi cô hết lần này đến lần khác.
“Vì sao ở trong bảo tàng đồ cổ, đồ làm bằng đồng nhiều hơn bằng sắt?”
“Bởi vì...”Kiều Đình thở hổn hển, bởi vì tay Bá Vân đã đi sâu vào nội y, se tròn đầu nhũ của cô.
Cô không thể không cảm nhận khoái Cảm do ngón tay anh làm nên, đầu óc cũng mơ hồ.
“Vì sao ?” Anh cúi đầu xuống kề sát tại cô, như muốn làm cô nghe rõ hơn, nhưng hơi nóng trên tai làm cơ thể của cô càng thêm mẫn cảm.
“Bởi vì... Bởi vì sắt dễ bị oxi hóa hơn đồng... So ra đồng tốt hơn ...A...” Vì sợ bị người khác nghe được tiếng cô rên ri, cô cuống quýt lấy mu bàn tay bịt miệng mình lại.
“Vậy thì sao ?”
Bá Vân tham lam kéo toàn bộ bầu ngực của cô ra ngoài, lớn nhỏ vừa tay anh nắm, có thể khiến cho anh mặc sức hưởng thụ cảm xúc da thịt mềm mại và sự đàn hồi đó.
Bá Vân cảm giác được giữa hai chân mình bắt đầu cứng lên.
Anh sẽ chậm rãi nâng lên côn thịt cứng rắn của để ở phía sau lưng cô, dựa và sự chấn động của xe, đẩy vào từng chút một, dựa vào điều này để tạo ra kfjoái Cảm cho mình.
Thật đáng tiếc khi vóc dáng Kiều Đình quá nhỏ nhắn, nếu không anh có thể côn thịt ở mông cô, để cánh mông đầy đặn kẹp lấy côn thịt của anh, sung sướng bao nhiêu.
“Cho nên... Dễ dàng hình thành...Sắt bị oxi hóa...Sau đó thì...Dễ bị giòn, bị gãy...Dễ bị hỏng ...Đồng... Trái ngược lại không dễ dàng...Không dễ dàng bị làm hỏng...”
Cô cảm giác có thứ gì đó cứng rắn chia lên lưng mình, bực mình, đưa tay nhỏ ra phía sau tìm tòi, không nghĩ được rằng mình chạm vào cây gậy dài gì đó, cô ngẩng đầu lên, từ góc độ của cô chỉ nhìn thấy chiếc cằm kiên nghị của Bá Vân, cô cũng nhận ra nó là cái gì ngay lập tức .
Khuôn mặt nhỏ nóng lên.
Là Bá Vân...Nơi đó...
Ngày hôm
qua nó đã đi vào cơ thể cô, vừa nóng lại bị phỏng, chơi đùa cô hết đau đớn lại sung sướng. Nghĩ về mọi thứ đêm qua, mặt cô không khỏi đỏ thêm, cuống quýt muốn rút tay lại, nhưng Bá Vân giữ tay cô lại, anh kéo xuống khóa quần, côn thịt ngẩng cao đầu được giải phóng, nặng trĩu nằm trong lòng bàn tay cô.
Nhưng không gian như vậy càng thuận lợi cho tay anh lộng hành trên người cô.
Đồ thể dục mùa đông ở trường Kiều Đình là khóa kéo, bên ngoài cô mang áo khoác cho khỏi lạnh, tay Bá Vân được áo khoác che lấp, kéo áo thể dục của cô xuống tới ngực, nội y màu trắng như ẩn như hiện trong tay anh.
Kiều Đình khẽ mím môi, chưa từng nghĩ sẽ làm chuyện thế này với Bá Vân trên xe buýt.
Bá Vân vẫn tiếp tục đặt câu hỏi, não cô vì bàn tay không an phận của anh mà hỗn loạn, Bá Vân vẫn như cũ không chút ảnh hưởng, hỏi cô hết lần này đến lần khác.
“Vì sao ở trong bảo tàng đồ cổ, đồ làm bằng đồng nhiều hơn bằng sắt?”
“Bởi vì...”Kiều Đình thở hổn hển, bởi vì tay Bá Vân đã đi sâu vào nội y, se tròn đầu nhũ của cô.
Cô không thể không cảm nhận khoái Cảm do ngón tay anh làm nên, đầu óc cũng mơ hồ.
“Vì sao ?” Anh cúi đầu xuống kề sát tại cô, như muốn làm cô nghe rõ hơn, nhưng hơi nóng trên tai làm cơ thể của cô càng thêm mẫn cảm.
“Bởi vì... Bởi vì sắt dễ bị oxi hóa hơn đồng... So ra đồng tốt hơn ...A...” Vì sợ bị người khác nghe được tiếng cô rên ri, cô cuống quýt lấy mu bàn tay bịt miệng mình lại.
“Vậy thì sao ?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bá Vân tham lam kéo toàn bộ bầu ngực của cô ra ngoài, lớn nhỏ vừa tay anh nắm, có thể khiến cho anh mặc sức hưởng thụ cảm xúc da thịt mềm mại và sự đàn hồi đó.
Bá Vân cảm giác được giữa hai chân mình bắt đầu cứng lên.
Anh sẽ chậm rãi nâng lên côn thịt cứng rắn của để ở phía sau lưng cô, dựa và sự chấn động của xe, đẩy vào từng chút một, dựa vào điều này để tạo ra kfjoái Cảm cho mình.
Thật đáng tiếc khi vóc dáng Kiều Đình quá nhỏ nhắn, nếu không anh có thể côn thịt ở mông cô, để cánh mông đầy đặn kẹp lấy côn thịt của anh, sung sướng bao nhiêu.
“Cho nên... Dễ dàng hình thành...Sắt bị oxi hóa...Sau đó thì...Dễ bị giòn, bị gãy...Dễ bị hỏng ...Đồng... Trái ngược lại không dễ dàng...Không dễ dàng bị làm hỏng...”
Cô cảm giác có thứ gì đó cứng rắn chia lên lưng mình, bực mình, đưa tay nhỏ ra phía sau tìm tòi, không nghĩ được rằng mình chạm vào cây gậy dài gì đó, cô ngẩng đầu lên, từ góc độ của cô chỉ nhìn thấy chiếc cằm kiên nghị của Bá Vân, cô cũng nhận ra nó là cái gì ngay lập tức .
Khuôn mặt nhỏ nóng lên.
Là Bá Vân...Nơi đó...
Ngày hôm
qua nó đã đi vào cơ thể cô, vừa nóng lại bị phỏng, chơi đùa cô hết đau đớn lại sung sướng. Nghĩ về mọi thứ đêm qua, mặt cô không khỏi đỏ thêm, cuống quýt muốn rút tay lại, nhưng Bá Vân giữ tay cô lại, anh kéo xuống khóa quần, côn thịt ngẩng cao đầu được giải phóng, nặng trĩu nằm trong lòng bàn tay cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro