Bà Xã Ngọt Ngào Đáng Yêu: Lệ Thiếu Sủng Tận Trời
Ra Chiêu Không...
Lục Khinh Quân
2024-08-18 14:46:38
"Nguyễn Manh Manh... Cô và Nguyễn Kiều Kiều cạnh tranh, bây giờ đã là tiêu điểm quan tâm của bạn học toàn trường chúng ta. Lời Nguyễn Kiều Kiều mới vừa nói, cô có lời gì muốn đáp lại không?"
Phóng viên trường học giơ ống nói lại đây.
Đối mặt màn ảnh và bạn học chung quanh, nếu đổi thành những người khác, có lẽ sẽ nói vài câu dối trá điều hòa.
Nhưng mà, Nguyễn Manh Manh xưa nay đều không phải là người như thế.
Cô tiếp nhận microphone, giơ mắt hạnh ánh nước lên nhìn về phía Nguyễn Kiều Kiều trên đài: "Tôi đáp lại rất đơn giản, tôi không có hứng thú gia nhập đoàn đội tra nam tiện nữ."
Quần chúng: ! ! !
VL, lúc này trả lời cũng quá trực tiếp, thực sự là một chút mặt mũi cũng không cho!
Phóng viên trường học ngẩn người, ngay lập tức liền đã quên nên nói tiếp thế nào.
Cố Huyễn sầm mặt lại.
Nguyễn Kiều Kiều càng là khuếch đại ôm ngực, xụ lông mày, "Chị gái, sao chị có thể nói như vậy... Em, em chỉ là có lòng tốt. Chị không thích em thì thôi, tại sao còn phải nói anh trai Cố Huyễn như vậy..."
"Nhiều chuyện ở trên người tôi, tôi muốn nói thế nào, cần cô đồng ý sao?" Nguyễn Manh Manh thẳng thắn cầm microphone, cũng không trả lại cho phóng viên, trực tiếp đáp trả Nguyễn Kiều Kiều.
"Huống chi, chính cô đã nói rồi, tôi không thích cô. Nếu cô biết tôi không thích cô, còn muốn mời tôi gia nhập đoàn đội của các người, nói rõ chính là muốn làm tôi buồn nôn."
Nguyễn Manh Manh nhíu mày, một tiễn xuyên tim nói ra mâu thuẫn trong lời nói của Nguyễn Kiều Kiều.
Nguyễn Kiều Kiều lắc đầu, đầy mặt oan ức: "Không phải, em chỉ là muốn bù đắp thương tổn của mẹ đối với chị... Hơn nữa, chị không có kinh nghiệm quản lý Hội Học Sinh, em chỉ là muốn giúp chị..."
"Hay lắm, muốn giúp tôi đúng không?" Nguyễn Manh Manh ngẩng cằm nhỏ, con mắt mọng nước lấp loé ánh sao.
"Vậy được, tôi đồng ý gia nhập đoàn đội của các người, có điều điều kiện tiên quyết là... Cô lui ra cho tôi! Cô biết đó, tôi rất ghét cô, ở trong cùng một đoàn đội với cô sẽ làm tôi không thoải mái."
"Chị gái, chị..." Bờ môi Nguyễn Kiều Kiều run rẩy, nước mắt xoạt một cái liền lăn xuống.
Cố Huyễn thấy thế, đưa tay ôm Nguyễn Kiều Kiều vào trong lồng ngực bảo vệ.
Có điều, ánh mắt nhìn về phía Nguyễn Manh Manh, lại có chút phức tạp.
Quả nhiên, anh liền biết... Nguyễn Manh Manh cuối cùng vẫn là thích anh.
ở ngay trước mặt nhiều người như vậy, không tiếc phá hoại hình tượng của bản thân, cũng phải đánh đuổi Kiều Kiều, chỉ vì tiếp cận anh.
ôm Nguyễn Kiều Kiều trong lồng ngực, trong lòng lại ghi nhớ Nguyễn Manh Manh, Cố Huyễn không có ngay lập tức đứng ra chỉ trích cô.
Trái lại là Diệp Phong nhảy ra ngoài.
"Nguyễn Manh Manh, Kiều Kiều chỉ là đáng thương cô chưa từng thấy cảnh tượng hoành tráng, sợ cô gặp rắc rối, cô đừng cho thể diện mà không cần! Không có Kiều Kiều, chúng tôi ai cũng sẽ không quan tâm cô, đừng tưởng rằng buộc Kiều Kiều lui ra, những người chúng tôi đây, còn có học trưởng Cố Huyễn sẽ giúp cô!"
"Phi, ai cần các người giúp, cậu thật sự cho là Manh Manh của chúng tôi không có ai sao!" Diệp Phong vừa dứt lời, một giọng nói liền từ phía sau đoàn người vang lên.
Mộ Cảnh Hành dẫn theo Diệp Hàn Đình và Lý Nhất Phàm, từ trong đám người chui ra.
"Mộ Cảnh Hành..." Tầm mắt Diệp Phong rơi xuống ba người, đột nhiên biến sắc, "Diệp Hàn Đình, cậu cũng dám đối nghịch với tôi!"
"Anh họ, em chỉ là giúp bạn bè." Trên mặt Diệp Hàn Đình lộ ra một tia cười khổ, nhưng ánh mắt lại rất kiên định.
Anh và Lý Nhất Phàm, là bạn bè của Mộ Cảnh Hành.
"Được, giúp bạn bè đúng không, tôi xem cậu trở về ăn nói với chú thế nào!" Diệp Phong mạnh mẽ trừng Diệp Hàn Đình một cái.
Nói xong, liền lộ ra biểu cảm liều lĩnh, quay đầu nhìn về phía Nguyễn Manh Manh: "Dù cho có bọn họ hỗ trợ vậy thì thế nào? Kiều Kiều nói cô không kinh nghiệm, cô còn không thừa nhận... Tự cô nhìn, các người gộp lại cũng mới bốn người. Cách tiêu chuẩn thấp nhất còn thiếu bốn người, ngay cả ra dáng đoàn đội cũng không có, còn muốn bắt chước cạnh tranh."
"Ai nói không có..." Mộ Cảnh Hành không ưa Diệp Phong hung hăng, bỏ lại một quả bom nặng cân.
"Việt Quân Triệt chính là một thành viên trong đoàn đội chúng tôi, bây giờ chúng tôi chính thức chiêu mộ, chỉ cần muốn gia nhập đoàn đội chúng tôi, liền có thể cùng nhau cộng sự với nam thần!"
Phóng viên trường học giơ ống nói lại đây.
Đối mặt màn ảnh và bạn học chung quanh, nếu đổi thành những người khác, có lẽ sẽ nói vài câu dối trá điều hòa.
Nhưng mà, Nguyễn Manh Manh xưa nay đều không phải là người như thế.
Cô tiếp nhận microphone, giơ mắt hạnh ánh nước lên nhìn về phía Nguyễn Kiều Kiều trên đài: "Tôi đáp lại rất đơn giản, tôi không có hứng thú gia nhập đoàn đội tra nam tiện nữ."
Quần chúng: ! ! !
VL, lúc này trả lời cũng quá trực tiếp, thực sự là một chút mặt mũi cũng không cho!
Phóng viên trường học ngẩn người, ngay lập tức liền đã quên nên nói tiếp thế nào.
Cố Huyễn sầm mặt lại.
Nguyễn Kiều Kiều càng là khuếch đại ôm ngực, xụ lông mày, "Chị gái, sao chị có thể nói như vậy... Em, em chỉ là có lòng tốt. Chị không thích em thì thôi, tại sao còn phải nói anh trai Cố Huyễn như vậy..."
"Nhiều chuyện ở trên người tôi, tôi muốn nói thế nào, cần cô đồng ý sao?" Nguyễn Manh Manh thẳng thắn cầm microphone, cũng không trả lại cho phóng viên, trực tiếp đáp trả Nguyễn Kiều Kiều.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Huống chi, chính cô đã nói rồi, tôi không thích cô. Nếu cô biết tôi không thích cô, còn muốn mời tôi gia nhập đoàn đội của các người, nói rõ chính là muốn làm tôi buồn nôn."
Nguyễn Manh Manh nhíu mày, một tiễn xuyên tim nói ra mâu thuẫn trong lời nói của Nguyễn Kiều Kiều.
Nguyễn Kiều Kiều lắc đầu, đầy mặt oan ức: "Không phải, em chỉ là muốn bù đắp thương tổn của mẹ đối với chị... Hơn nữa, chị không có kinh nghiệm quản lý Hội Học Sinh, em chỉ là muốn giúp chị..."
"Hay lắm, muốn giúp tôi đúng không?" Nguyễn Manh Manh ngẩng cằm nhỏ, con mắt mọng nước lấp loé ánh sao.
"Vậy được, tôi đồng ý gia nhập đoàn đội của các người, có điều điều kiện tiên quyết là... Cô lui ra cho tôi! Cô biết đó, tôi rất ghét cô, ở trong cùng một đoàn đội với cô sẽ làm tôi không thoải mái."
"Chị gái, chị..." Bờ môi Nguyễn Kiều Kiều run rẩy, nước mắt xoạt một cái liền lăn xuống.
Cố Huyễn thấy thế, đưa tay ôm Nguyễn Kiều Kiều vào trong lồng ngực bảo vệ.
Có điều, ánh mắt nhìn về phía Nguyễn Manh Manh, lại có chút phức tạp.
Quả nhiên, anh liền biết... Nguyễn Manh Manh cuối cùng vẫn là thích anh.
ở ngay trước mặt nhiều người như vậy, không tiếc phá hoại hình tượng của bản thân, cũng phải đánh đuổi Kiều Kiều, chỉ vì tiếp cận anh.
ôm Nguyễn Kiều Kiều trong lồng ngực, trong lòng lại ghi nhớ Nguyễn Manh Manh, Cố Huyễn không có ngay lập tức đứng ra chỉ trích cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trái lại là Diệp Phong nhảy ra ngoài.
"Nguyễn Manh Manh, Kiều Kiều chỉ là đáng thương cô chưa từng thấy cảnh tượng hoành tráng, sợ cô gặp rắc rối, cô đừng cho thể diện mà không cần! Không có Kiều Kiều, chúng tôi ai cũng sẽ không quan tâm cô, đừng tưởng rằng buộc Kiều Kiều lui ra, những người chúng tôi đây, còn có học trưởng Cố Huyễn sẽ giúp cô!"
"Phi, ai cần các người giúp, cậu thật sự cho là Manh Manh của chúng tôi không có ai sao!" Diệp Phong vừa dứt lời, một giọng nói liền từ phía sau đoàn người vang lên.
Mộ Cảnh Hành dẫn theo Diệp Hàn Đình và Lý Nhất Phàm, từ trong đám người chui ra.
"Mộ Cảnh Hành..." Tầm mắt Diệp Phong rơi xuống ba người, đột nhiên biến sắc, "Diệp Hàn Đình, cậu cũng dám đối nghịch với tôi!"
"Anh họ, em chỉ là giúp bạn bè." Trên mặt Diệp Hàn Đình lộ ra một tia cười khổ, nhưng ánh mắt lại rất kiên định.
Anh và Lý Nhất Phàm, là bạn bè của Mộ Cảnh Hành.
"Được, giúp bạn bè đúng không, tôi xem cậu trở về ăn nói với chú thế nào!" Diệp Phong mạnh mẽ trừng Diệp Hàn Đình một cái.
Nói xong, liền lộ ra biểu cảm liều lĩnh, quay đầu nhìn về phía Nguyễn Manh Manh: "Dù cho có bọn họ hỗ trợ vậy thì thế nào? Kiều Kiều nói cô không kinh nghiệm, cô còn không thừa nhận... Tự cô nhìn, các người gộp lại cũng mới bốn người. Cách tiêu chuẩn thấp nhất còn thiếu bốn người, ngay cả ra dáng đoàn đội cũng không có, còn muốn bắt chước cạnh tranh."
"Ai nói không có..." Mộ Cảnh Hành không ưa Diệp Phong hung hăng, bỏ lại một quả bom nặng cân.
"Việt Quân Triệt chính là một thành viên trong đoàn đội chúng tôi, bây giờ chúng tôi chính thức chiêu mộ, chỉ cần muốn gia nhập đoàn đội chúng tôi, liền có thể cùng nhau cộng sự với nam thần!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro