Bà Xã Ngọt Ngào Đáng Yêu: Lệ Thiếu Sủng Tận Trời
. Phấn Khích Và...
Lục Khinh Quân
2024-08-18 14:46:38
Diễn thuyết chấm dứt, đến phần tranh luận.
Thành viên của hai đội lần lượt lên sân khấu, hai người một đội.
Đội bên kia Nguyễn Kiều Kiều dẫn đều làm khó dễ, Diêm Sâm vừa lên sân khấu, liền chỉ vào tóc đỏ vàng xanh, bắt đầu chê bai màu tóc bọn họ.
Ai ngờ, anh ta vừa dứt lời, đỏ vàng xanh liền lấy ba cái dao cạo bằng điện từ trong túi ra.
Hướng về toàn bộ giáo viên và học sinh, không do dự cạo trọc một đầu tóc đỏ, tóc vàng, tóc xanh.
Hừ hừ!
Cạo trọc xong rồi, trên mặt đỏ vàng xanh vẫn mang nét cười đắc ý.
Bọn họ đã sớm đoán được đối phương sẽ dùng màu tóc công kích bọn họ.
May mắn trước khi đến đây bọn họ đã có chuẩn bị, làm cho đối phương không kịp trở tay.
Tóc đỏ ôm đồm nói: "Quá khứ chúng tôi không chăm chỉ học tập, chỉ lãng phí thời gian ăn chơi trác táng. Nhưng khi bạn học Nguyễn Manh Manh chuyển đến, cô ấy cho rằng chúng tôi làm như vậy là không đúng! Chính Nguyễn Manh Manh đã quan tâm đến sức khỏe của chúng tôi khi không ai quan tâm đến, chính cô ấy dạy chúng tôi học thêm khiến chúng tôi tiến bộ, chính cô ấy... làm chúng tôi tìm trở lại tôn nghiêm cùng tự tin của chính bản thân mình!"
"Đúng vậy!" Bạn học tóc đỏ và tóc vàng cũng phụ họa nói theo.
Tuy rằng ba anh em chúng tôi đầu có thể rơi, nhưng tóc nhất định không được cắt, nhưng vì bạn học Nguyễn Manh Manh, chúng tôi sẵn sàng cạo trọc, sẵn sàng học tập nghiêm túc, hối cải quyết tâm từ nay về sau trở thành con người mới! Diêm Sâm, cậu có dám cạo trọc đầu không?!"
Nói xong, ba bạn học tóc đỏ vàng xanh liền dùng tư thế hùng dũng oai vệ, hiên ngang bước đén trước mặt Diêm Sâm, ném ba cái dao cạo bằng điện, ' ba ba ba ' trước mặt Diêm Sâm.
Diêm Sâm: ...
Anh ta không dám, anh ta đương nhiên không dám! ! !
Ba con người bệnh hoạn này, nào có người nói thế liền cạo đầu, còn mang theo ba cái dao cạo bằng điện!
Nhìn thấy đầu của ba anh em bóng lưỡng, tuy rằng trong lòng còn nhiều bất bình, nhưng Diêm Sâm cũng không dám đem màu tóc của họ ra làm đề tài để nói nữa.
"Hừ, đồ nhiều chuyện!"
"Phi, đồ nhát gan!"
"Con gà ốm yếu kia, tôi khinh thường cậu!"
Ba anh em mỗi người mắng một câu, xoay người trong chớp mắt, ưỡn ngực trở về chỗ ngồi.
Dưới khán đài, ngay lập tức vang lên những tiếng cười to.
Vì ba anh em tóc đỏ vàng xanh có gan cạo trọc đầu ngay tại chỗ, bên đội Nguyễn Kiều Kiều kia bị người oán giận đến mức lúng túng.
Rơi xuống thế hạ phong, Nguyễn Kiều Kiều vội vàng cử hai người đứng bên cạnh, lấy tư liệu đã chuẩn bị tốt ra.
Vì thế, Diệp Phong cầm tư liệu đã được chuẩn bị sẵn, đi đến trước sân khấu: "Được, nhóm bên kia đã hối cải để làm một con người mới, chúng tôi trước hết không nói đến vấn đề màu tóc... Tranh cử lần này, cốt yếu để tìm ra một vị hội trưởng hội học sinh có trách nghiệm phục vụ vì toàn thể học sinh. Phải đảm nhiệm công việc của hội học sinh, làm tấm gương cho các bạn học sinh, vậy tiêu chuẩn đầu tiên chính là thành tích."
"Để mà so sánh, kì kiểm tra tháng này, bạn học Nguyễn Manh Manh, Việt Quân Triệt thậm chí là Diệp Linh Khê mới chuyển đến kết quả đều rất khá. Nhưng là... xin mọi người xem số liệu tham khảo dưới đây."
Diệp Phong chỉ vào màn hình lớn, trên đó đã sớm xuất hiện các số liệu được thống kê sẵn.
Tất cả đều là số liệu của nửa năm trở lại đây, đều là kết quả của những người đứng trên sân khấu này mỗi lần kiểm tra hàng tháng, giữa kì, cuối kì.
"Mọi người có thể nhìn rõ trên màn hình này, ngoài thành tích của Việt Quân Triệt cùng Ti Khấu Vận là ổn định, thành tích của người khác hoàn toàn không thể cam đoan. Không nói đến Mộ Cảnh Hành, Diệp Hàn Đình, Cảnh Hướng Kính đến bài kiểm tra hàng tháng nước đến chân mới nhảy, nói đến Nguyễn Manh Manh... Tuy là người tranh cử chức hội trưởng hội học sinh lại là người trong các bài kiểm tra trong vòng một tháng trở lại đây đều nộp giấy trắng".
Nguyễn Manh Manh đã sớm đoán được bọn họ sẽ lấy vấn đề này ra để công kích.
Cô tràn đầy tự tin hướng đến phía Diệp Phong, cầm lấy microphone không chút nào che dấu nói: "Đúng vậy, bài kiểm tra tôi nộp là giấy trắng, có vấn đề gì sao?"
"Ha ha..." Diệp Phong cười lạnh, "Đương nhiên là có vấn đề".
"Nguyễn Manh Manh, các hội trưởng khóa trước đều có thành tích xuất sắc, học giỏi nhiều môn. Bài kiểm tra tháng này của Nguyệt Kiều Kiều đúng là thành tích không được tốt, nhưng kết quả các bài kiểm tra trước của cô ấy đều rất tốt. Mà cậu... tính cả mấy lnầ cậu nộp bài giấy trắng kia, điểm trung bình sớm đã không cao, lấy tư cách gì tranh cử chức hội trưởng hội học sinh này."
"Ai nói tôi không có tư cách?" Nguyễn Manh Manh cau mày, mắt hạnh hiện lên ánh sáng.
"Là ai nói cho cậu... Muốn làm hội trưởng hội học sinh cần phải có thành tích cao?"
"Cậu..." Diệp Phong thở dốc vì kinh ngạc, không nghĩ tới Nguyễn Manh Manh lại kiêu ngạo như vậy.
"Còn cần phải nói gì nữa? Thành tích của hội trưởng, không có chỗ nào không tối ưu hết! Cậu toàn nộp giấy trắng, lấy tư cách gì tranh cử chức vụ hội trưởng!"
Thành viên của hai đội lần lượt lên sân khấu, hai người một đội.
Đội bên kia Nguyễn Kiều Kiều dẫn đều làm khó dễ, Diêm Sâm vừa lên sân khấu, liền chỉ vào tóc đỏ vàng xanh, bắt đầu chê bai màu tóc bọn họ.
Ai ngờ, anh ta vừa dứt lời, đỏ vàng xanh liền lấy ba cái dao cạo bằng điện từ trong túi ra.
Hướng về toàn bộ giáo viên và học sinh, không do dự cạo trọc một đầu tóc đỏ, tóc vàng, tóc xanh.
Hừ hừ!
Cạo trọc xong rồi, trên mặt đỏ vàng xanh vẫn mang nét cười đắc ý.
Bọn họ đã sớm đoán được đối phương sẽ dùng màu tóc công kích bọn họ.
May mắn trước khi đến đây bọn họ đã có chuẩn bị, làm cho đối phương không kịp trở tay.
Tóc đỏ ôm đồm nói: "Quá khứ chúng tôi không chăm chỉ học tập, chỉ lãng phí thời gian ăn chơi trác táng. Nhưng khi bạn học Nguyễn Manh Manh chuyển đến, cô ấy cho rằng chúng tôi làm như vậy là không đúng! Chính Nguyễn Manh Manh đã quan tâm đến sức khỏe của chúng tôi khi không ai quan tâm đến, chính cô ấy dạy chúng tôi học thêm khiến chúng tôi tiến bộ, chính cô ấy... làm chúng tôi tìm trở lại tôn nghiêm cùng tự tin của chính bản thân mình!"
"Đúng vậy!" Bạn học tóc đỏ và tóc vàng cũng phụ họa nói theo.
Tuy rằng ba anh em chúng tôi đầu có thể rơi, nhưng tóc nhất định không được cắt, nhưng vì bạn học Nguyễn Manh Manh, chúng tôi sẵn sàng cạo trọc, sẵn sàng học tập nghiêm túc, hối cải quyết tâm từ nay về sau trở thành con người mới! Diêm Sâm, cậu có dám cạo trọc đầu không?!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nói xong, ba bạn học tóc đỏ vàng xanh liền dùng tư thế hùng dũng oai vệ, hiên ngang bước đén trước mặt Diêm Sâm, ném ba cái dao cạo bằng điện, ' ba ba ba ' trước mặt Diêm Sâm.
Diêm Sâm: ...
Anh ta không dám, anh ta đương nhiên không dám! ! !
Ba con người bệnh hoạn này, nào có người nói thế liền cạo đầu, còn mang theo ba cái dao cạo bằng điện!
Nhìn thấy đầu của ba anh em bóng lưỡng, tuy rằng trong lòng còn nhiều bất bình, nhưng Diêm Sâm cũng không dám đem màu tóc của họ ra làm đề tài để nói nữa.
"Hừ, đồ nhiều chuyện!"
"Phi, đồ nhát gan!"
"Con gà ốm yếu kia, tôi khinh thường cậu!"
Ba anh em mỗi người mắng một câu, xoay người trong chớp mắt, ưỡn ngực trở về chỗ ngồi.
Dưới khán đài, ngay lập tức vang lên những tiếng cười to.
Vì ba anh em tóc đỏ vàng xanh có gan cạo trọc đầu ngay tại chỗ, bên đội Nguyễn Kiều Kiều kia bị người oán giận đến mức lúng túng.
Rơi xuống thế hạ phong, Nguyễn Kiều Kiều vội vàng cử hai người đứng bên cạnh, lấy tư liệu đã chuẩn bị tốt ra.
Vì thế, Diệp Phong cầm tư liệu đã được chuẩn bị sẵn, đi đến trước sân khấu: "Được, nhóm bên kia đã hối cải để làm một con người mới, chúng tôi trước hết không nói đến vấn đề màu tóc... Tranh cử lần này, cốt yếu để tìm ra một vị hội trưởng hội học sinh có trách nghiệm phục vụ vì toàn thể học sinh. Phải đảm nhiệm công việc của hội học sinh, làm tấm gương cho các bạn học sinh, vậy tiêu chuẩn đầu tiên chính là thành tích."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Để mà so sánh, kì kiểm tra tháng này, bạn học Nguyễn Manh Manh, Việt Quân Triệt thậm chí là Diệp Linh Khê mới chuyển đến kết quả đều rất khá. Nhưng là... xin mọi người xem số liệu tham khảo dưới đây."
Diệp Phong chỉ vào màn hình lớn, trên đó đã sớm xuất hiện các số liệu được thống kê sẵn.
Tất cả đều là số liệu của nửa năm trở lại đây, đều là kết quả của những người đứng trên sân khấu này mỗi lần kiểm tra hàng tháng, giữa kì, cuối kì.
"Mọi người có thể nhìn rõ trên màn hình này, ngoài thành tích của Việt Quân Triệt cùng Ti Khấu Vận là ổn định, thành tích của người khác hoàn toàn không thể cam đoan. Không nói đến Mộ Cảnh Hành, Diệp Hàn Đình, Cảnh Hướng Kính đến bài kiểm tra hàng tháng nước đến chân mới nhảy, nói đến Nguyễn Manh Manh... Tuy là người tranh cử chức hội trưởng hội học sinh lại là người trong các bài kiểm tra trong vòng một tháng trở lại đây đều nộp giấy trắng".
Nguyễn Manh Manh đã sớm đoán được bọn họ sẽ lấy vấn đề này ra để công kích.
Cô tràn đầy tự tin hướng đến phía Diệp Phong, cầm lấy microphone không chút nào che dấu nói: "Đúng vậy, bài kiểm tra tôi nộp là giấy trắng, có vấn đề gì sao?"
"Ha ha..." Diệp Phong cười lạnh, "Đương nhiên là có vấn đề".
"Nguyễn Manh Manh, các hội trưởng khóa trước đều có thành tích xuất sắc, học giỏi nhiều môn. Bài kiểm tra tháng này của Nguyệt Kiều Kiều đúng là thành tích không được tốt, nhưng kết quả các bài kiểm tra trước của cô ấy đều rất tốt. Mà cậu... tính cả mấy lnầ cậu nộp bài giấy trắng kia, điểm trung bình sớm đã không cao, lấy tư cách gì tranh cử chức hội trưởng hội học sinh này."
"Ai nói tôi không có tư cách?" Nguyễn Manh Manh cau mày, mắt hạnh hiện lên ánh sáng.
"Là ai nói cho cậu... Muốn làm hội trưởng hội học sinh cần phải có thành tích cao?"
"Cậu..." Diệp Phong thở dốc vì kinh ngạc, không nghĩ tới Nguyễn Manh Manh lại kiêu ngạo như vậy.
"Còn cần phải nói gì nữa? Thành tích của hội trưởng, không có chỗ nào không tối ưu hết! Cậu toàn nộp giấy trắng, lấy tư cách gì tranh cử chức vụ hội trưởng!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro