Bà Xã Ngọt Ngào Đáng Yêu: Lệ Thiếu Sủng Tận Trời
. Làm Cho Bạn T...
Lục Khinh Quân
2024-08-18 14:46:38
Bài diễn thuyết của Diệp Linh Khê bất ngờ đạt được thành công cực kì lớn.
Cô nói chuyện dịu dàng với thần thái làm động lòng người, đầy ngữ điệu, tuy rằng nghe rất ôn nhu, nhưng lại có thể làm phấn chấn lòng người.
Màn diễn thuyết chấm dứt, dưới khán đài có một nửa các bạn học đều thấy trong lòng sôi sục, giống như bị khơi dậy kích động và nhiệt huyết vậy.
Trái lại bên Nguyễn Kiều Kiều, đại diện lên diễn thuyết không phải nói không tốt, nhưng lại cứ đều đều không có điểm nhấn.
So sánh với Diệp Linh Khê lại càng kém cỏi không ít.
Nhưng, đay vãn không phải điều trí mạng nhất...
Cái mang đến cho Nguyễn Kiều Kiều một kích trí mạng, chính là bên đội Nguyễn Manh Manh còn đòn sát thủ- người cuối cùng lên sân khấu- nam thần thông thái Việt Quân Triệt.
Một thiếu niên đẹp trai tuấn tú mà tinh xảo.
Ngũ quan sắc sảo của Việt Quân Triệt cùng mang theo một vẻ đẹp âm nhu, dù chỉ xuất hiện trên sân khấu nhưng đều làm cho các nữ sinh khàn giọng vì kinh ngạc.
Khi cậu lấy microphone từ tay người diễn thuyết phía trước, đi đến trước bục phát biểu, ho nhẹ một tiếng... Vốn hội trường đang ồn ào, nháy mắt liền trở nên im lặng.
"Xin chào mọi người... Tôi là Việt Quân Triệt..." Giọng nói của mĩ thiếu niên thuộc loại thanh âm dễ nghe, mang theo một loại thản nhiên.
Thiếu niên tuấn tú xinh đẹp tuyệt trần đứng trên sân khấu, cầm microphone êm tai nói ra.
Không còn vẻ tùy ý như mọi ngày, Việt Quân Triệt đứng ở trên sân khấu kia, toát ra một loại khí chất như một quý công tử trong trẻo nhưng lạnh lùng cao nhã.
Hầu như là không hề nghi ngờ gì nữa, ba bài diễn thuyết trôi qua, mặc dù đội Nguyễn Kiều Kiều có những người có kinh nghiệm, nhưng thực đáng tiếc... Tổng hợp cùng so sánh hai bên, tình hình thực tại và các bạn đồng học đều nhất quyết hướng về phía đội Nguyễn Manh Manh.
Không còn cách nào khác, ai bảo đội Nguyễn Manh Manh biểu hiện xuất sắc như vậy.
Ti Khấu Vận hào phóng vừa đủ, Diệp Linh Khê vừa mềm mại lại có lực, lại càng không muốn nói tới người sau cùng lên sân khấu Việt Quân Triệt.
Chỉ là đứng giữa sân khấu, cũng đủ làm cho nữ sinh ở dưới bất động.
Thiếu niên mặc áo trắng cầm microphone, lọn tóc nhỏ dày lơ đãng, theo động tác nói chuyện của cậu nhẹ nhàng đong đưa.
Hình ảnh như vậy, mê người như vậy.
Những cô gái dưới khán đài cũng chỉ biết si mê nhìn, không biết cậu đang nói cái gì.
Dù sao, sau khi Việt Quân Triệt nói xong, tất cả các nữ sinh trong trường đều rơi vào một loại ảo giác " Việt Quân Triệt nói thật lớn, Việt Quân Triệt nói cho cùng, Việt Quân Triệt nhà chúng ta nói gì cũng đều đúng".
Diễn thuyết chấm dứt, tranh cử còn chưa đến hồi kết, các nữ sinh đã vội chạy đi bỏ phiếu.
Bởi vì có khí thế của Việt Quân Triệt, số phiếu bầu bên đội Nguyễn Manh Manh có vẻ dẫn đầu với khoảng cách khá xa.
"Kiều Kiều, phiền toái này... Mình vừa đi nhìn qua chỗ công tác thống kê, số phiếu bầu của đội Nguyễn Manh Manh đã hoàn toàn vượt qua chúng ta! Đều do Việt Quân Triệt, anh lên diễn thuyết các nữ sinh sẽ không bỏ phiếu cho chúng ta, toàn bộ những người ngốc nghếch đó sẽ bỏ phiếu cho đội Nguyễn Manh Manh... Còn như vậy nữa, chúng ta nhất định thua rồi!"
"Đừng nói lung tung, làm sao có thể thất bại được chứ..." Nguyễn Kiều Kiều nghe được oán giận từ bạn học, không hề hoảng hốt chút nào.
Cô ta nhẹ giọng trấn an: "Mọi người yên tâm, hiện tại mới là một phần nhỏ phiếu bầu, đa số còn chưa có bắt đầu... Huống gì, còn có phiếu bầu của giáo viên và các lãnh đạo nữa".
"Đúng thế". Diêm Sâm lập tức phụ họa: "Mấy người đừng tự làm hoang mang bản thân mình nữa, đội mình không phải còn có đòn chí mạng sao... Đợi khi chúng ta đem vật lợi hại kia ra, bạn trai có tiền có thế của Nguyễn Manh Manh khẳng định tức chết!"
"Mấy người thấy đấy, bạn trai cô ta đang ngồi dưới khán đài... Ha ha, đắc tội bạn trai của cô ta, xem cô ta xử lý thế nào! Muốn đối phó lâu dài phải đối phó người đi đầu, lôi cô ta xuống!"
Mọi người nghe vậy, lập tức nhìn về phía dưới khán đài.
Đúng vậy, bạn trai trong truyền thuyết của Nguyễn Manh Manh lúc này đang ngồi dưới khán đài.
Người ngồi bên cạnh anh đang xử lý công việc, tuy rằng không ai nói thành phố S có gia tộc lớn họ Việt gì đó, cũng không ai biết thân phận của người đàn ông này.
Nhưng tất cả mọi người đều biết, người đàn ông có thể làm cho chủ tịch tự mình tiếp khách , chắc chắn sẽ không là nhân vật bình thường gì.
Mà chỉ cần, chờ Diêm Sâm mạnh mẽ tuôn cái kia ra... Nguyễn Manh Manh sẽ đắc tội bạn trai cô không nói, còn sẽ nhờ đó đắc tội toàn bộ hội đồng nhà trường.
Đến lúc đó... Khà khà khà...
Cô nói chuyện dịu dàng với thần thái làm động lòng người, đầy ngữ điệu, tuy rằng nghe rất ôn nhu, nhưng lại có thể làm phấn chấn lòng người.
Màn diễn thuyết chấm dứt, dưới khán đài có một nửa các bạn học đều thấy trong lòng sôi sục, giống như bị khơi dậy kích động và nhiệt huyết vậy.
Trái lại bên Nguyễn Kiều Kiều, đại diện lên diễn thuyết không phải nói không tốt, nhưng lại cứ đều đều không có điểm nhấn.
So sánh với Diệp Linh Khê lại càng kém cỏi không ít.
Nhưng, đay vãn không phải điều trí mạng nhất...
Cái mang đến cho Nguyễn Kiều Kiều một kích trí mạng, chính là bên đội Nguyễn Manh Manh còn đòn sát thủ- người cuối cùng lên sân khấu- nam thần thông thái Việt Quân Triệt.
Một thiếu niên đẹp trai tuấn tú mà tinh xảo.
Ngũ quan sắc sảo của Việt Quân Triệt cùng mang theo một vẻ đẹp âm nhu, dù chỉ xuất hiện trên sân khấu nhưng đều làm cho các nữ sinh khàn giọng vì kinh ngạc.
Khi cậu lấy microphone từ tay người diễn thuyết phía trước, đi đến trước bục phát biểu, ho nhẹ một tiếng... Vốn hội trường đang ồn ào, nháy mắt liền trở nên im lặng.
"Xin chào mọi người... Tôi là Việt Quân Triệt..." Giọng nói của mĩ thiếu niên thuộc loại thanh âm dễ nghe, mang theo một loại thản nhiên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thiếu niên tuấn tú xinh đẹp tuyệt trần đứng trên sân khấu, cầm microphone êm tai nói ra.
Không còn vẻ tùy ý như mọi ngày, Việt Quân Triệt đứng ở trên sân khấu kia, toát ra một loại khí chất như một quý công tử trong trẻo nhưng lạnh lùng cao nhã.
Hầu như là không hề nghi ngờ gì nữa, ba bài diễn thuyết trôi qua, mặc dù đội Nguyễn Kiều Kiều có những người có kinh nghiệm, nhưng thực đáng tiếc... Tổng hợp cùng so sánh hai bên, tình hình thực tại và các bạn đồng học đều nhất quyết hướng về phía đội Nguyễn Manh Manh.
Không còn cách nào khác, ai bảo đội Nguyễn Manh Manh biểu hiện xuất sắc như vậy.
Ti Khấu Vận hào phóng vừa đủ, Diệp Linh Khê vừa mềm mại lại có lực, lại càng không muốn nói tới người sau cùng lên sân khấu Việt Quân Triệt.
Chỉ là đứng giữa sân khấu, cũng đủ làm cho nữ sinh ở dưới bất động.
Thiếu niên mặc áo trắng cầm microphone, lọn tóc nhỏ dày lơ đãng, theo động tác nói chuyện của cậu nhẹ nhàng đong đưa.
Hình ảnh như vậy, mê người như vậy.
Những cô gái dưới khán đài cũng chỉ biết si mê nhìn, không biết cậu đang nói cái gì.
Dù sao, sau khi Việt Quân Triệt nói xong, tất cả các nữ sinh trong trường đều rơi vào một loại ảo giác " Việt Quân Triệt nói thật lớn, Việt Quân Triệt nói cho cùng, Việt Quân Triệt nhà chúng ta nói gì cũng đều đúng".
Diễn thuyết chấm dứt, tranh cử còn chưa đến hồi kết, các nữ sinh đã vội chạy đi bỏ phiếu.
Bởi vì có khí thế của Việt Quân Triệt, số phiếu bầu bên đội Nguyễn Manh Manh có vẻ dẫn đầu với khoảng cách khá xa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Kiều Kiều, phiền toái này... Mình vừa đi nhìn qua chỗ công tác thống kê, số phiếu bầu của đội Nguyễn Manh Manh đã hoàn toàn vượt qua chúng ta! Đều do Việt Quân Triệt, anh lên diễn thuyết các nữ sinh sẽ không bỏ phiếu cho chúng ta, toàn bộ những người ngốc nghếch đó sẽ bỏ phiếu cho đội Nguyễn Manh Manh... Còn như vậy nữa, chúng ta nhất định thua rồi!"
"Đừng nói lung tung, làm sao có thể thất bại được chứ..." Nguyễn Kiều Kiều nghe được oán giận từ bạn học, không hề hoảng hốt chút nào.
Cô ta nhẹ giọng trấn an: "Mọi người yên tâm, hiện tại mới là một phần nhỏ phiếu bầu, đa số còn chưa có bắt đầu... Huống gì, còn có phiếu bầu của giáo viên và các lãnh đạo nữa".
"Đúng thế". Diêm Sâm lập tức phụ họa: "Mấy người đừng tự làm hoang mang bản thân mình nữa, đội mình không phải còn có đòn chí mạng sao... Đợi khi chúng ta đem vật lợi hại kia ra, bạn trai có tiền có thế của Nguyễn Manh Manh khẳng định tức chết!"
"Mấy người thấy đấy, bạn trai cô ta đang ngồi dưới khán đài... Ha ha, đắc tội bạn trai của cô ta, xem cô ta xử lý thế nào! Muốn đối phó lâu dài phải đối phó người đi đầu, lôi cô ta xuống!"
Mọi người nghe vậy, lập tức nhìn về phía dưới khán đài.
Đúng vậy, bạn trai trong truyền thuyết của Nguyễn Manh Manh lúc này đang ngồi dưới khán đài.
Người ngồi bên cạnh anh đang xử lý công việc, tuy rằng không ai nói thành phố S có gia tộc lớn họ Việt gì đó, cũng không ai biết thân phận của người đàn ông này.
Nhưng tất cả mọi người đều biết, người đàn ông có thể làm cho chủ tịch tự mình tiếp khách , chắc chắn sẽ không là nhân vật bình thường gì.
Mà chỉ cần, chờ Diêm Sâm mạnh mẽ tuôn cái kia ra... Nguyễn Manh Manh sẽ đắc tội bạn trai cô không nói, còn sẽ nhờ đó đắc tội toàn bộ hội đồng nhà trường.
Đến lúc đó... Khà khà khà...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro