Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7
Có thù oán gì
Hữu Yêu
2024-11-06 05:07:01
Thiếu niên chở Hạ Úc Huân, vốn là chuẩn bị đưa cô đi bệnh viện, nhưng,
nhìn thấy cô cuộn tròn ở phía sau xe ngủ thỏa mãn vô cùng, thậm chí khóe miệng còn có chút…… Nước miếng……
Cậu liền hết chỗ nói.
Ngủ ngon như vậy! Dáng vẻ chỗ nào là cần đi bệnh viện……
“Bíp —— bíp ——”
Phía trước xe tải lớn một trận còi inh ỏi, Hạ Úc Huân liền hệt như bị điện giật nhảy dựng lên, sau đó bởi vì nhảy lên quá cao, “Rầm” một tiếng đập đầu, đau đến nhe răng trợn mắt.
Thiếu niên khoanh tay trước ngực, khóe miệng nhếch nhẹ, rất có hứng thú mà nhìn phương thức rời giường độc đáo của Hạ Úc Huân, nói: “Dì à, cuối cùng dì cũng tỉnh rồi!”
“Dì? Tôi không nhớ rõ tôi có cháu trai lớn như vậy a!” Hạ Úc Huân vừa mới tỉnh lại, vẫn chưa rõ tình hình.
Thiếu niên tối sầm mặt. Vốn là muốn tổn hại cô, không nghĩ tới lại bị cô ngược lại chiếm tiện nghi.
Nhìn cái người kỳ cục xinh đẹp trước mắt, Hạ Úc Huân lưu manh mà chế nhạo, nói: “Tiểu tử, cậu lớn lên không tồi, làm cháu trai tôi, tôi cũng không thiệt thòi!”
Sắc mặt thiếu niên hoàn toàn đen.
Thiên sứ? Anh nhất định bị mù mắt mới có thể cho rằng cô là thiên sứ. Quả thực chính là Tiểu ma nữ!
Thấy Hạ Úc Huân chuẩn bị mở cửa xe, thiếu niên liền lập tức hô: “Này! Cô đi đâu?”
Thật sợ cái bộ dáng như quỷ này của cô đi ra ngoài sẽ dọa đến quần chúng vô tội.
“Cháu ngoan, cám ơn cháu đã đưa dì một đoạn đường, xem như cháu có phần kính gìa yêu trẻ, dì liền không khinh bỉ kẻ có tiền đốt tiền như cháu! Bai ~”
Thật chưa thấy qua cô gái nào thuận cột lên khung như vậy, quả thực là cực phẩm.
Cùng lúc đó, Hạ Úc Huân xuống xe cũng ở trong lòng cảm thán, cực phẩm a cực phẩm, cực phẩm tiểu thụ!
Thật là thế sự khó lường, không nghĩ tới mới vừa bị đàn ông vứt bỏ liền có diễm ngộ.
Cô cònchưa gặp qua cậu thanh niên nào lớn lên lại xinh đẹp như vậy, sớm biết hẳn là chụp với cậu ta tấm hình post lên diễn đàn nào đó, nhất định hot!
-
Hạ Úc Huân cuối cùng là gọi taxi về nhà.
“Tiểu thư, cô tiền xe còn chưa trả a!” Bác tài xế kêu.
“Xuỵt! Đừng ầm ĩ! Chờ, cháu liền trở về lấy cho bác!” Hạ Úc Huân khẩn trương không thôi mà cầu xin.
“Úc huân!”
Hạ Úc Huân khom lưng, vừa muốn chuồn êm đi vào đã bị Hạ Mạt Lâm vừa vặn bắt được.
Nhìn dáng vẻ này của Hạ Úc Huân, còn có những dấu vết ai muội lờ mờ có thể thấy được, sắc mặt Hạ Mạt Lâm đã hoàn toàn âm trầm.
Ba lúc này không phải là đi chạy bộ sao? Hôm nay như thế nào sẽ đứng ở chỗ này? Chẳng lẽ…… Ba cố ý ở chỗ này bắt cô?
Lần trước ba đã nghiêm trọng cảnh cáo cô, lần này cô cư nhiên còn dám tái phạm, quả thực là tìm chết.
“Ba……” Hạ Úc Huân biết lần này khó thoát chết.
“Cùng ta trở về!” Hạ Mạt Lâm nói một câu, sau đó xoay người liền đi.
“Ba, chờ đã…… Từ từ!”
“Như thế nào? Chơi đùa cả một đêm còn không muốn về nhà?”
“Không phải…… Tiền trả bác tài xế còn chưa kịp đưa a!” Thanh âm Hạ Úc Huân càng nói càng nhỏ.
“……”
Hạ Úc Huân chưa thay quần áo, chuyện thứ nhất chính là tự phát tự động mà đi vào trong phòng lấy dây mây ra đưa vào tay Hạ Mạt Lâm.
Lúc này đây, Hạ Mạt Lâm là thật sự tức giận, một chút đều không nương tay, mới đánh vài cái, trên chiếc váy màu trắng đã toàn là vết máu.
“Nói! Con tối hôm qua có phải hay không lại đi tìm Lãnh Tư Thần!”
“Con…… Con không có……”
Đau quá, thật sự đau quá, đau đến hy vọng dùng nói dối tới để trốn tránh đau đớn.
“Con còn nói dối! Vừa rồi Lãnh Tư Thần gọi điện thoại tới hỏi ta con đã về chưa! Úc huân, con thật sự làm ta thất vọng!”
“……” Lãnh Tư Thần…… Tôi và anh có thù oán gì!
Cậu liền hết chỗ nói.
Ngủ ngon như vậy! Dáng vẻ chỗ nào là cần đi bệnh viện……
“Bíp —— bíp ——”
Phía trước xe tải lớn một trận còi inh ỏi, Hạ Úc Huân liền hệt như bị điện giật nhảy dựng lên, sau đó bởi vì nhảy lên quá cao, “Rầm” một tiếng đập đầu, đau đến nhe răng trợn mắt.
Thiếu niên khoanh tay trước ngực, khóe miệng nhếch nhẹ, rất có hứng thú mà nhìn phương thức rời giường độc đáo của Hạ Úc Huân, nói: “Dì à, cuối cùng dì cũng tỉnh rồi!”
“Dì? Tôi không nhớ rõ tôi có cháu trai lớn như vậy a!” Hạ Úc Huân vừa mới tỉnh lại, vẫn chưa rõ tình hình.
Thiếu niên tối sầm mặt. Vốn là muốn tổn hại cô, không nghĩ tới lại bị cô ngược lại chiếm tiện nghi.
Nhìn cái người kỳ cục xinh đẹp trước mắt, Hạ Úc Huân lưu manh mà chế nhạo, nói: “Tiểu tử, cậu lớn lên không tồi, làm cháu trai tôi, tôi cũng không thiệt thòi!”
Sắc mặt thiếu niên hoàn toàn đen.
Thiên sứ? Anh nhất định bị mù mắt mới có thể cho rằng cô là thiên sứ. Quả thực chính là Tiểu ma nữ!
Thấy Hạ Úc Huân chuẩn bị mở cửa xe, thiếu niên liền lập tức hô: “Này! Cô đi đâu?”
Thật sợ cái bộ dáng như quỷ này của cô đi ra ngoài sẽ dọa đến quần chúng vô tội.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Cháu ngoan, cám ơn cháu đã đưa dì một đoạn đường, xem như cháu có phần kính gìa yêu trẻ, dì liền không khinh bỉ kẻ có tiền đốt tiền như cháu! Bai ~”
Thật chưa thấy qua cô gái nào thuận cột lên khung như vậy, quả thực là cực phẩm.
Cùng lúc đó, Hạ Úc Huân xuống xe cũng ở trong lòng cảm thán, cực phẩm a cực phẩm, cực phẩm tiểu thụ!
Thật là thế sự khó lường, không nghĩ tới mới vừa bị đàn ông vứt bỏ liền có diễm ngộ.
Cô cònchưa gặp qua cậu thanh niên nào lớn lên lại xinh đẹp như vậy, sớm biết hẳn là chụp với cậu ta tấm hình post lên diễn đàn nào đó, nhất định hot!
-
Hạ Úc Huân cuối cùng là gọi taxi về nhà.
“Tiểu thư, cô tiền xe còn chưa trả a!” Bác tài xế kêu.
“Xuỵt! Đừng ầm ĩ! Chờ, cháu liền trở về lấy cho bác!” Hạ Úc Huân khẩn trương không thôi mà cầu xin.
“Úc huân!”
Hạ Úc Huân khom lưng, vừa muốn chuồn êm đi vào đã bị Hạ Mạt Lâm vừa vặn bắt được.
Nhìn dáng vẻ này của Hạ Úc Huân, còn có những dấu vết ai muội lờ mờ có thể thấy được, sắc mặt Hạ Mạt Lâm đã hoàn toàn âm trầm.
Ba lúc này không phải là đi chạy bộ sao? Hôm nay như thế nào sẽ đứng ở chỗ này? Chẳng lẽ…… Ba cố ý ở chỗ này bắt cô?
Lần trước ba đã nghiêm trọng cảnh cáo cô, lần này cô cư nhiên còn dám tái phạm, quả thực là tìm chết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ba……” Hạ Úc Huân biết lần này khó thoát chết.
“Cùng ta trở về!” Hạ Mạt Lâm nói một câu, sau đó xoay người liền đi.
“Ba, chờ đã…… Từ từ!”
“Như thế nào? Chơi đùa cả một đêm còn không muốn về nhà?”
“Không phải…… Tiền trả bác tài xế còn chưa kịp đưa a!” Thanh âm Hạ Úc Huân càng nói càng nhỏ.
“……”
Hạ Úc Huân chưa thay quần áo, chuyện thứ nhất chính là tự phát tự động mà đi vào trong phòng lấy dây mây ra đưa vào tay Hạ Mạt Lâm.
Lúc này đây, Hạ Mạt Lâm là thật sự tức giận, một chút đều không nương tay, mới đánh vài cái, trên chiếc váy màu trắng đã toàn là vết máu.
“Nói! Con tối hôm qua có phải hay không lại đi tìm Lãnh Tư Thần!”
“Con…… Con không có……”
Đau quá, thật sự đau quá, đau đến hy vọng dùng nói dối tới để trốn tránh đau đớn.
“Con còn nói dối! Vừa rồi Lãnh Tư Thần gọi điện thoại tới hỏi ta con đã về chưa! Úc huân, con thật sự làm ta thất vọng!”
“……” Lãnh Tư Thần…… Tôi và anh có thù oán gì!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro