Chương 15
2024-11-18 01:29:41
Kha Như nhìn nồi lẩu hải sản trước mắt, nước trong nồi lẩu không ngừng sôi, khói thì bốc lên trong không trung, cô nhìn một cách thèm thuồng, cả nửa tháng nay rồi Kha Như chưa đụng đến hải sản, cô đã kiên ăn rất nhiều thứ.
Sau khi biết vết thương đã lành, An Nhi liền chạy xe ra phố mua lẩu cho cô ăn, cô nàng còn không lấy tiền của cô nữa, hẳn là khao cô một bữa.
" Nhanh đi, tớ thèm lắm rồi này." - Kha Như cầm lấy cái vá khuấy trong nồi lẩy, tôm và mực đã chín.
" Đây, tới đây." - Cô nàng cầm hai cái chén và hai đôi đũa ngồi xuống đất.
Cô bắt đầu múc đồ ăn ra, Kha Như ăn một cách vội vã, quên đi cô vừa mới múc ra vẫn còn rất nóng, đầu lưỡi Kha Như bất đầu thấy rát, nước mắt vô thức chảy ra.
" Con này, ăn từ từ thôi. "
An Nhi đưa một lý nước đá cho Kha Như, cô cầm lấy nhanh chóng uống đi, cơn nóng trong miệng cũng giảm dần. Cô rất thích ăn hải sản, bởi vì lâu rồi chưa được thưởng thức nên có hơi nóng vội.
" Cậu với Hứa Tuấn sao rồi, cỡ này không nghe cậu kể gì hết nha."
Đôi đũa trên tay của Kha Như chợt rớt xuống đất, cô nhớ lại cảnh tưởng khi mình gặp anh trong trung tâm thương mại, rồi được anh đưa đi đến bệnh viện, từ lúc đó cô đã không còn gặp anh nữa, đến giờ Kha Như cũng không biết Hứa Tuấn đang làm gì, có lẽ cuộc sống của cô đang dần trở lại bình thường như trước, sau này cô và anh sẽ ít có cơ hội gặp nhau hoặc là không bao giờ gặp lại nhau nữa, bệnh tình của cô cũng đã hết, nếu có khi phát tác thì cũng sẽ không đến chỗ anh khám, cô đời nào dám gặp anh nữa, mỗi lần gặp Hứa Tuấn, Kha Như đều bị người nào đó trêu chọc.
Với lại, họ xém tí nữa là phát sinh chuyện đó với nhau rồi, cô không hiểu bản thân mình đã bị gì, cho dù được anh đụng chạm, hay có ý trêu đùa mình đi nữa, Kha Như không hề có cảm giác khó chịu hay kinh tởm.
Trên người của Hứa Tuấn lúc nào cũng cho người ta cảm giác an toàn vậy, mặc cho anh có cô gái khác bên cạnh đi nữa, có phải cô thầm thương Hứa Tuấn đến mức ngu ngốc rồi không, nếu cô gái xinh đẹp đó là người anh yêu tại sao anh lại đối xử với cô như thế, đích thực anh là một tên trap boy nha, gieo tương tư khiến cho con gái người ta phải lụy, thật ra anh có gieo gì đâu, do cô tự mình ảo tưởng thôi, lúc nào cũng nhớ lại lúc anh cứu cô, rồi lúc anh xoa đầu, nhiêu đó thôi đủ Kha Như đổ đứ đừ.
" Sao đơ ra một chỗ rồi, có gì rồi phải không." - An Nhi rất tò mò hỏi.
Kha Như im lặng không trả lời, mặt thì ngại ngùng e thẹn.
Bó tay với cô bạn của mình, An Nhi không thèm để ý đến nữa.
" Ăn nhanh đi, cậu phải đi dự tiệc sinh nhật với tớ đó. "
" Hửm?."
Từ khi nào mà đi dư tiệc sinh nhật rồi, không báo sớm sớm để cô còn chuẩn bị chứ, cái này là quá đột ngột.
" Tớ đi thay cho ba tớ, tiệc sinh nhật của đối tác làm ăn, đi một mình thì rất chán cậu phải đi cùng, ăn đồ của tớ rồi nên phải nghe lời biết không?. "
Vô lý quá, hồi nãy cô đòi trả tiền mà có chịu đâu, đúng là An Nhi có âm mưu hết rồi, mỗi lần An Nhi mua đồ cho cô ăn đều có công việc phải nhờ tới, cho dù đồng ý hay không cũng phải đi.
Dù sao cũng là tiệc sinh nhật đi theo chắc sẽ không vấn đề gì, Kha Như ngừng ăn, định đi luôn ngay bây giờ, nếu con ăn tiếp thì quá no không thể dự tiệc sinh nhật được nữa.
" Đi thôi, còn phải mua quà mà. " - Kha Như nhìn An Nhi bằng đôi mắt mong chờ đầy háo hức.
" Tớ đã chuẩn bị hết rồi. "
Cô nàng mà đợi tới giờ này mới mua quà thì quá trễ, quần áo cũng đã được An Nhi chuẩn bị đủ cả, Kha Như chỉ cần đi theo là được.
" Ngồi xuống đây. "
Hôm nay, An Nhi sẽ cho cô lột xác hoàn toàn, An Nhi là một người có cá tính mạnh mẽ, gu ăn mặc cũng không giống như những cô gái khác, nhưng cô nàng có tay nghề trang điểm rất cao, An Nhi biết được Kha như ít khi được trang điểm, bình thường cô chỉ đánh son trong rất đơn giản, đây là một buổi tiệc sinh nhật lớn, sẽ có rất nhiều người tham gia, Có khi là một người nổi tiếng. Cho nên An Nhi nghĩ không để thua bất cứ cô gái nào được, sắc đẹp của Kha Như không phải tầm thường, chỉ cần trang điểm lại sẽ rất nổi trội cho xem.
Bữa tiệc sinh nhật này, chủ yếu là cho các thương nhân lợi dụng nhau để kết giao, đó là lý do mà ba của An Nhi không muốn lưu tới, bữa tiệc sinh nhật của một cậu bé 8 tuổi thôi lại tổ chức rất hoành tráng, gia tộc nhà họ Chính không tầm thường, cũng thuộc trong những người có máu mặt đó, nếu có thể cô nàng sẽ tìm một chàng trai tốt cho Kha Như, sau đó có thể làm cho Hứa Tuấn ghen, nếu anh ta thật sự của tình cảm với Kha Như anh ta khi biết đến người của mình có đàn ông khác bên cạnh, chắc chắn sẽ điên lên cho xem, An Nhi đoán là vậy.
Sau khi biết vết thương đã lành, An Nhi liền chạy xe ra phố mua lẩu cho cô ăn, cô nàng còn không lấy tiền của cô nữa, hẳn là khao cô một bữa.
" Nhanh đi, tớ thèm lắm rồi này." - Kha Như cầm lấy cái vá khuấy trong nồi lẩy, tôm và mực đã chín.
" Đây, tới đây." - Cô nàng cầm hai cái chén và hai đôi đũa ngồi xuống đất.
Cô bắt đầu múc đồ ăn ra, Kha Như ăn một cách vội vã, quên đi cô vừa mới múc ra vẫn còn rất nóng, đầu lưỡi Kha Như bất đầu thấy rát, nước mắt vô thức chảy ra.
" Con này, ăn từ từ thôi. "
An Nhi đưa một lý nước đá cho Kha Như, cô cầm lấy nhanh chóng uống đi, cơn nóng trong miệng cũng giảm dần. Cô rất thích ăn hải sản, bởi vì lâu rồi chưa được thưởng thức nên có hơi nóng vội.
" Cậu với Hứa Tuấn sao rồi, cỡ này không nghe cậu kể gì hết nha."
Đôi đũa trên tay của Kha Như chợt rớt xuống đất, cô nhớ lại cảnh tưởng khi mình gặp anh trong trung tâm thương mại, rồi được anh đưa đi đến bệnh viện, từ lúc đó cô đã không còn gặp anh nữa, đến giờ Kha Như cũng không biết Hứa Tuấn đang làm gì, có lẽ cuộc sống của cô đang dần trở lại bình thường như trước, sau này cô và anh sẽ ít có cơ hội gặp nhau hoặc là không bao giờ gặp lại nhau nữa, bệnh tình của cô cũng đã hết, nếu có khi phát tác thì cũng sẽ không đến chỗ anh khám, cô đời nào dám gặp anh nữa, mỗi lần gặp Hứa Tuấn, Kha Như đều bị người nào đó trêu chọc.
Với lại, họ xém tí nữa là phát sinh chuyện đó với nhau rồi, cô không hiểu bản thân mình đã bị gì, cho dù được anh đụng chạm, hay có ý trêu đùa mình đi nữa, Kha Như không hề có cảm giác khó chịu hay kinh tởm.
Trên người của Hứa Tuấn lúc nào cũng cho người ta cảm giác an toàn vậy, mặc cho anh có cô gái khác bên cạnh đi nữa, có phải cô thầm thương Hứa Tuấn đến mức ngu ngốc rồi không, nếu cô gái xinh đẹp đó là người anh yêu tại sao anh lại đối xử với cô như thế, đích thực anh là một tên trap boy nha, gieo tương tư khiến cho con gái người ta phải lụy, thật ra anh có gieo gì đâu, do cô tự mình ảo tưởng thôi, lúc nào cũng nhớ lại lúc anh cứu cô, rồi lúc anh xoa đầu, nhiêu đó thôi đủ Kha Như đổ đứ đừ.
" Sao đơ ra một chỗ rồi, có gì rồi phải không." - An Nhi rất tò mò hỏi.
Kha Như im lặng không trả lời, mặt thì ngại ngùng e thẹn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bó tay với cô bạn của mình, An Nhi không thèm để ý đến nữa.
" Ăn nhanh đi, cậu phải đi dự tiệc sinh nhật với tớ đó. "
" Hửm?."
Từ khi nào mà đi dư tiệc sinh nhật rồi, không báo sớm sớm để cô còn chuẩn bị chứ, cái này là quá đột ngột.
" Tớ đi thay cho ba tớ, tiệc sinh nhật của đối tác làm ăn, đi một mình thì rất chán cậu phải đi cùng, ăn đồ của tớ rồi nên phải nghe lời biết không?. "
Vô lý quá, hồi nãy cô đòi trả tiền mà có chịu đâu, đúng là An Nhi có âm mưu hết rồi, mỗi lần An Nhi mua đồ cho cô ăn đều có công việc phải nhờ tới, cho dù đồng ý hay không cũng phải đi.
Dù sao cũng là tiệc sinh nhật đi theo chắc sẽ không vấn đề gì, Kha Như ngừng ăn, định đi luôn ngay bây giờ, nếu con ăn tiếp thì quá no không thể dự tiệc sinh nhật được nữa.
" Đi thôi, còn phải mua quà mà. " - Kha Như nhìn An Nhi bằng đôi mắt mong chờ đầy háo hức.
" Tớ đã chuẩn bị hết rồi. "
Cô nàng mà đợi tới giờ này mới mua quà thì quá trễ, quần áo cũng đã được An Nhi chuẩn bị đủ cả, Kha Như chỉ cần đi theo là được.
" Ngồi xuống đây. "
Hôm nay, An Nhi sẽ cho cô lột xác hoàn toàn, An Nhi là một người có cá tính mạnh mẽ, gu ăn mặc cũng không giống như những cô gái khác, nhưng cô nàng có tay nghề trang điểm rất cao, An Nhi biết được Kha như ít khi được trang điểm, bình thường cô chỉ đánh son trong rất đơn giản, đây là một buổi tiệc sinh nhật lớn, sẽ có rất nhiều người tham gia, Có khi là một người nổi tiếng. Cho nên An Nhi nghĩ không để thua bất cứ cô gái nào được, sắc đẹp của Kha Như không phải tầm thường, chỉ cần trang điểm lại sẽ rất nổi trội cho xem.
Bữa tiệc sinh nhật này, chủ yếu là cho các thương nhân lợi dụng nhau để kết giao, đó là lý do mà ba của An Nhi không muốn lưu tới, bữa tiệc sinh nhật của một cậu bé 8 tuổi thôi lại tổ chức rất hoành tráng, gia tộc nhà họ Chính không tầm thường, cũng thuộc trong những người có máu mặt đó, nếu có thể cô nàng sẽ tìm một chàng trai tốt cho Kha Như, sau đó có thể làm cho Hứa Tuấn ghen, nếu anh ta thật sự của tình cảm với Kha Như anh ta khi biết đến người của mình có đàn ông khác bên cạnh, chắc chắn sẽ điên lên cho xem, An Nhi đoán là vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro