Bác Sĩ Hứa Tha Cho Tôi

Chương 14

2024-11-18 01:29:41

Trung tâm thành phố, được biết đến là một trong những nơi nổi bật nhất, những tòa nhà cao đến chọc trời, muốn chạm đến những đỉnh mây, trong rất sang trọng và hiện đại, đặc biệt là con phố đi bộ, hai bên phố được bán rất nhiều đồ ăn, chiều là lúc đông đúc nhất để tụ tập bạn bè. Nhờ vậy không thể tránh khỏi các cuộc cướp bóc.

" Cướp, có cướp..." - Người phụ nữ trung niên vội vã chạy theo tên cướp, hắn ta mặt một chiếc áo khoác màu đen, mặt thì đeo khẩu trang lại.

Tên cướp thì cười đắc ý, cái thân già của bà ta làm sao chạy lại hắn được.

Hắn ta chưa chạy được bao lâu, thì đột nhiên vèo một cái một chiếc xe mô tô đậu trước mặt hắn.

Một cô gái xinh đẹp, bước từ trên xe xuống, cô nàng bỏ đi chiếc mũ, mái tóc dài óng ả bị làn gió thổi đi, An Nhi lấy tay vuốt lại mái tóc của mình, cô nàng mặc trên mình chiếc áo ls2 riva lady ôm gọn cơ thể.

An Nhi nhìn tên cướp chầm chầm, sau đó canh chuẩn, vứt mạnh đi cái mũ vào đầu hắn ta, tên cướp nãy giờ cứ nhìn vào An Nhi mà không để ý đến chiếc mũ đang bay tới, hắn ta không kịp né đã bị dính một chưởng.

" Aaa." - Hắn ta nằm gục xuống đất mà ôm đầu.

Cô đi lại về phía hắn, nhìn người đang nằm dưới đất kêu ai oải mà cười kinh bỉ. Cô đưa chân đạp trên người hắn.

" Chỗ đông người như thế còn dám cướp đồ sao?" - An Nhi nói rồi giật lấy túi đồ trên tay tên cướp đưa cho người phụ nữ đó.

Người phụ nữ không ngừng cảm ơn cô, cảnh tượng trước mắt như một bộ phim hành động, mọi người đi đường ai cũng đứng lại không ngừng vỗ tay hoan hô, cô nhanh chóng đi báo cảnh sát.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


" Mày đợi đó. " - xém tí nữa mà hắn ta đã cướp được, vậy mà bị cô phá đám.

Mắt hắn trừng trừng nhìn An Nhi, đôi mắt đầy câm phẫn, An Nhi thì ngược lại cười rạn rỡ nhìn tên cướp, đợi cái gì chứ, chuẩn bị vào tù rồi mà không lo chứ ở đó mà đợi, lo mà đợi ở trong tù đi kìa, bà đây đếch sợ cái bọn đàn ông như vậy đâu nha.

Dường như đã bị chọc cho tức lên, lần đầu đi cướp mà lại bị bắt một cách dễ dàng bởi một đứa con gái như thế này, hắn không phục, hắn chắc chắn sẽ trả thù!

" Đợi cái con khỉ á." - An Nhi đưa ngón tay giữa lên trước mặt tên cướp, nhìn hắn đang bị cảnh sát kéo lên xe.

" Có thể cho tôi xin số liên lạc của em được không.? "

Từ nãy đến giờ Vĩ Tịnh đã châm chú theo dỗi người con gái này, hắn chưa bao giờ gặp một cô gái có cá tính mạnh mẽ như thế.

Những người phụ nữ xung quanh anh lúc nào cũng tự mình mò đến, bao nhiêu loại Vĩ Tịnh cũng đã từng nếm thử, nào là tiểu thư đài các yếu đuối, người thì có thân hình quyến rũ, các nữ minh tinh, hay ca sĩ anh điều đã gặp qua, bọn họ điều tự ý tìm đến anh, chỉ cần Vĩ Tịnh ngồi một chỗ cũng có người tự đem thân mình cho anh, bởi vì anh ta rất giàu, thứ bọn họ quan tâm chính là gia tài của anh.

An Nhi nhìn gã đàn ông trước mặt mình, lông mày đẹp nhíu chặt lại, trong anh ta không phải là một người bình thường, cách ăn mặc hợp với gu thời trang hiện nay, gương mặt thì thanh tú, có thể thu hút mọi ánh nhìn, các cô gái nhìn một phát là có thể đổ ngay, còn cô thì không.

Trong anh ta rất ăn chơi, mặc dù An Nhi cũng thuộc một loại thích ăn chơi, nhưng gu bạn trai của cô thì hoàn toàn khác, có thể nói là An Nhi thích săn hồng hài nhi hơn, nhỏ tuổi nhưng dễ bảo.

Anh ta rất dầy dặn, dáng người cả phong thái điều là thuộc loại đã trải qua nhiều sự đời, đặt biệt là chuyện giường chiếu nha, anh ta nhìn cô như vẻ mặt muốn đưa cô lên giường vậy.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Vĩ Tịnh mất kiên nhẫn, anh đưa chiếc điện thoại ra nãy giờ nhưng An Nhi không một chút động tĩnh, anh có hơi mỏi tay.

" Có được không." - Vĩ Tịnh cười ngượng ngùng, muốn cho anh quê chết hay sao? biết bao nhiêu người đang nhìn về phía hai người bằng họ.

Đây là lần đầu tiên bổn thiếu da đây đi xin số điện thoại của một cô gái đó, cho một chút mặt mũi đi chứ.

" Mơ đi, anh không phải là gu người yêu của tôi." - Cô không hứng thú với loại đàn ông như thế.

Đùng!

Như từ trên trời cao rớt xuống đất, lần đầu tiên trong cuộc đời Vĩ Tịnh bị từ chối một cách nhục nhã như thế, anh đây nhan sắc không tầm thường vậy mà cô lại chê anh, chỉ vì thấy An Nhi là một cô gái khá đặc biệt, nên anh muốn thử một chút.

Cũng đúng như những gì anh nghĩ, cô gái này không dễ tiếp cận như thế.

Nhìn cô gái hiên ngang quay mặt rời đi, An Nhi bước lên xe mô tô phóng đi một cách nhanh chóng.

Đúng là lạnh lùng mà, Vĩ Tịnh thấy trong lòng có một chút khác thường, anh cảm thấy hứng thú với cô gái này.

" Rồi chúng ta sẽ gặp lại nhau thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bác Sĩ Hứa Tha Cho Tôi

Số ký tự: 0