Chương 36
2024-11-18 01:29:41
Sau chuyến đi về quê nhà, Kha Như bắt đầu lại cuộc sống bình thường, nhưng tình cảm cô và Hứa Tuấn đã thay đổi không nhiều, nhất là họ đã thay đổi đi cách xưng hô của mình dành cho nhau.
" Anh có thấy cái áo cổ cao của em để đâu không?"
" Anh không biết, bé tìm lại xem."
Nghe thấy anh gọi mình là " bé ", Kha Như cảm thấy xấu hổ vô cùng, từ lúc cô lỡ miệng nói yêu Hứa Tuấn, là lúc anh bắt đầu trở nên sến súa.
" Nhớ là để vào tủ rồi mà."
Hôm nay Kha Như phải tiếp tục công việc của mình, nhưng mà trên cổ của cô có một dấu hôn đỏ rực, nếu mà không tìm cách che đi sẽ bị mọi người để ý mất.
Từ nãy đến giờ Kha Như đã lục hết tất cả quần áo ở trong tủ mà vẫn không tìm được cái áo nào dài để che đi vết hôn cả, cô nhớ mình cũng có rất nhiều bộ như thế lại không tìm thấy đâu, không lẽ nó tự mọc cánh mà bay đi, không thì lại mọc chân chạy đi mất, làm gì có sự vô lý như thế.
Đáng ghét thật chứ cứ tìm mãi mà không thấy.
Kha Như chợt nhìn qua Hứa Tuấn ánh mắt đầy hoài nghi.
"Có phải do anh giấu đúng không?"
Đồ của cô chắc chắn sẽ nhớ rõ, nếu đột ngột bị mất như vậy thì sẽ có người lấy đi mất, trong nhà chỉ có ba người, dì giúp việc, Hứa Tuấn và cô, nhưng dì giúp việc là không khả nghi lắm bởi vì dì ấy không dọn dẹp ở trong phòng,
Hứa Tuấn không thích bị đụng vào đồ của mình nên dì sẽ không đến đây, bây giờ chỉ có Kha Như và anh, nhưng người mất đồ là cô chắc chăn là anh đã lấy đi hết.
" Bé yêu đang nghi ngờ anh sao ?" - Hứa Tuấn làm ra vẻ mặt vô tội.
Cô bực dọc lấy đại chiếc khăn choàng cố mà dùng tạm.
Lúc này Kha Như đang ngồi ăn sáng cùng với anh, thấy cô đột ngột lại dùng đến khăn choàng thì bị dì giúp việc hỏi.
" Thiếu phu nhân sao lại mặc thế kia, tôi thấy không được ổn lắm."
Kha Như ấp úng nói: " Dạ đây là...là mod thời trang hiện giờ á dì, trong công ty cháu cũng có một số nhân viên nữ choàng khăn vậy ạ, kiểu...kiểu đi choàng trước mùa đông ạ."
Cô tự kháng phục trước tài ăn nói của mình, không hiểu sao cô lại có thể lí giải được như vậy luôn.
Vậy mà dì giúp việc cũng tin cho được, dì không ngừng gật đầu mà khen ngợi gu thời trang của giới trẻ hiện nay.
Đúng là tuối của dì bây giờ không biết nhiều về mod thời trang cho lắm, nên cũng không đánh giá được gì cả, nhiều lúc dì giúp việc cũng cảm thấy bản thân của mình quá lỗi thời rồi.
" Thiếu phu nhân mặc vậy cũng trong rất đẹp, chắc là tôi cũng nên chạy theo giới trẻ hiện nay mới được, ngày mai sẽ mua một chiếc mà dùng thử xem sao. "
Chết chưa, Kha Như chỉ nói đùa thôi vậy mà dì giúp việc lại tin cô cho được nữa, nếu dì ấy mà ăn mặc theo cô như thế này, chả khác gì người ngoài hành tinh đâu, trời thì đang nóng mà mặc vậy cũng ngộp chết chứ đùa.
"Ch-cháu thấy dì mặc như vậy là quá đẹp rồi, với lại...đến mùa đông đi rồi dì hả mặc giống cháu ạ, mặc như vậy nực lắm, bọn cháu chỉ mặc theo trend ạ, vài ngày nữa là bỏ ra à."
Cô là không tìm cách là chết luôn ấy, dì giúp việc mà ăn mặc như thế cộng thêm thời tiết của mùa hè thì không chịu nổi đâu, cô còn trẻ mà cái này Kha Như chịu được, chỉ là muốn che đi dấu hôn do Hứa Tuấn để lại thôi lại khó khăn đến vậy rồi.
"Cô ấy nói đúng đó, dì không cần bắt chước theo gu ăn mặc quái lạ của vợ cháu đâu."
Anh còn dám nói nữa, đây không phải là hành quả do chính anh để lại sao? Anh cố ý thì có biết rõ Kha Như sẽ đi làm vậy mà lại để một dấu hôn nổi bật như vậy trên cổ cô.
Bình thường Hứa Tuấn cũng biết rất rõ điều này, anh sẽ không để lại dấu tích trên.
"Bé yêu, bé mặc như vậy rất kì lạ đó." - Hứa Tuấn quay qua nhìn cô cười.
" Còn không phải là tại anh sao?" - Cô nói nhỏ.
Kha Như chả thèm để ý đến Hứa Tuấn nữa, cô tiếp tục tập trung vào bữa ăn của mình.
Sau khi cô ăn xong chuẩn bị đi ra ngoài đi làm thì bị anh gọi lại.
"Bé yêu còn quên một chuyện chưa làm này."
Cô hậm hực đi lại gần chỗ Hứa Tuấn rồi đặt một nụ hôn của mình vào má của anh.
Chuyện này Hứa Tuấn là người đề nghị với cô, mỗi ngày ai đi ra ngoài đi làm trước người đó sẽ chủ động hôn chào buổi sáng sau đó mới được đi làm, do Kha Như quá vui mừng nên đã đồng ý với anh luôn.
Màn tình cảm của hai người làm do dì giúp việc ngại đỏ mặc, đúng là bà thua giới trẻ thời này quá rồi, cần nên học hỏi nhiều hơn mới được.
Từ lúc Kha Như làm vợ của Hứa Tuấn, cô bất đầu dọn vào nhà anh ở, bà cảm nhận được không khí trong căn nhà rất nhộn nhịp lúc nào cũng có tiếng cười nói của hai người, bà cũng rất vui mừng vì điều này.
" Anh có thấy cái áo cổ cao của em để đâu không?"
" Anh không biết, bé tìm lại xem."
Nghe thấy anh gọi mình là " bé ", Kha Như cảm thấy xấu hổ vô cùng, từ lúc cô lỡ miệng nói yêu Hứa Tuấn, là lúc anh bắt đầu trở nên sến súa.
" Nhớ là để vào tủ rồi mà."
Hôm nay Kha Như phải tiếp tục công việc của mình, nhưng mà trên cổ của cô có một dấu hôn đỏ rực, nếu mà không tìm cách che đi sẽ bị mọi người để ý mất.
Từ nãy đến giờ Kha Như đã lục hết tất cả quần áo ở trong tủ mà vẫn không tìm được cái áo nào dài để che đi vết hôn cả, cô nhớ mình cũng có rất nhiều bộ như thế lại không tìm thấy đâu, không lẽ nó tự mọc cánh mà bay đi, không thì lại mọc chân chạy đi mất, làm gì có sự vô lý như thế.
Đáng ghét thật chứ cứ tìm mãi mà không thấy.
Kha Như chợt nhìn qua Hứa Tuấn ánh mắt đầy hoài nghi.
"Có phải do anh giấu đúng không?"
Đồ của cô chắc chắn sẽ nhớ rõ, nếu đột ngột bị mất như vậy thì sẽ có người lấy đi mất, trong nhà chỉ có ba người, dì giúp việc, Hứa Tuấn và cô, nhưng dì giúp việc là không khả nghi lắm bởi vì dì ấy không dọn dẹp ở trong phòng,
Hứa Tuấn không thích bị đụng vào đồ của mình nên dì sẽ không đến đây, bây giờ chỉ có Kha Như và anh, nhưng người mất đồ là cô chắc chăn là anh đã lấy đi hết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Bé yêu đang nghi ngờ anh sao ?" - Hứa Tuấn làm ra vẻ mặt vô tội.
Cô bực dọc lấy đại chiếc khăn choàng cố mà dùng tạm.
Lúc này Kha Như đang ngồi ăn sáng cùng với anh, thấy cô đột ngột lại dùng đến khăn choàng thì bị dì giúp việc hỏi.
" Thiếu phu nhân sao lại mặc thế kia, tôi thấy không được ổn lắm."
Kha Như ấp úng nói: " Dạ đây là...là mod thời trang hiện giờ á dì, trong công ty cháu cũng có một số nhân viên nữ choàng khăn vậy ạ, kiểu...kiểu đi choàng trước mùa đông ạ."
Cô tự kháng phục trước tài ăn nói của mình, không hiểu sao cô lại có thể lí giải được như vậy luôn.
Vậy mà dì giúp việc cũng tin cho được, dì không ngừng gật đầu mà khen ngợi gu thời trang của giới trẻ hiện nay.
Đúng là tuối của dì bây giờ không biết nhiều về mod thời trang cho lắm, nên cũng không đánh giá được gì cả, nhiều lúc dì giúp việc cũng cảm thấy bản thân của mình quá lỗi thời rồi.
" Thiếu phu nhân mặc vậy cũng trong rất đẹp, chắc là tôi cũng nên chạy theo giới trẻ hiện nay mới được, ngày mai sẽ mua một chiếc mà dùng thử xem sao. "
Chết chưa, Kha Như chỉ nói đùa thôi vậy mà dì giúp việc lại tin cô cho được nữa, nếu dì ấy mà ăn mặc theo cô như thế này, chả khác gì người ngoài hành tinh đâu, trời thì đang nóng mà mặc vậy cũng ngộp chết chứ đùa.
"Ch-cháu thấy dì mặc như vậy là quá đẹp rồi, với lại...đến mùa đông đi rồi dì hả mặc giống cháu ạ, mặc như vậy nực lắm, bọn cháu chỉ mặc theo trend ạ, vài ngày nữa là bỏ ra à."
Cô là không tìm cách là chết luôn ấy, dì giúp việc mà ăn mặc như thế cộng thêm thời tiết của mùa hè thì không chịu nổi đâu, cô còn trẻ mà cái này Kha Như chịu được, chỉ là muốn che đi dấu hôn do Hứa Tuấn để lại thôi lại khó khăn đến vậy rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Cô ấy nói đúng đó, dì không cần bắt chước theo gu ăn mặc quái lạ của vợ cháu đâu."
Anh còn dám nói nữa, đây không phải là hành quả do chính anh để lại sao? Anh cố ý thì có biết rõ Kha Như sẽ đi làm vậy mà lại để một dấu hôn nổi bật như vậy trên cổ cô.
Bình thường Hứa Tuấn cũng biết rất rõ điều này, anh sẽ không để lại dấu tích trên.
"Bé yêu, bé mặc như vậy rất kì lạ đó." - Hứa Tuấn quay qua nhìn cô cười.
" Còn không phải là tại anh sao?" - Cô nói nhỏ.
Kha Như chả thèm để ý đến Hứa Tuấn nữa, cô tiếp tục tập trung vào bữa ăn của mình.
Sau khi cô ăn xong chuẩn bị đi ra ngoài đi làm thì bị anh gọi lại.
"Bé yêu còn quên một chuyện chưa làm này."
Cô hậm hực đi lại gần chỗ Hứa Tuấn rồi đặt một nụ hôn của mình vào má của anh.
Chuyện này Hứa Tuấn là người đề nghị với cô, mỗi ngày ai đi ra ngoài đi làm trước người đó sẽ chủ động hôn chào buổi sáng sau đó mới được đi làm, do Kha Như quá vui mừng nên đã đồng ý với anh luôn.
Màn tình cảm của hai người làm do dì giúp việc ngại đỏ mặc, đúng là bà thua giới trẻ thời này quá rồi, cần nên học hỏi nhiều hơn mới được.
Từ lúc Kha Như làm vợ của Hứa Tuấn, cô bất đầu dọn vào nhà anh ở, bà cảm nhận được không khí trong căn nhà rất nhộn nhịp lúc nào cũng có tiếng cười nói của hai người, bà cũng rất vui mừng vì điều này.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro