Bác Sĩ Thẩm Mỹ Xuyên Thành Nông Nữ Bị Ép Thế Gả Cho Tháo Hán, Ba Năm Sinh Hai Con
Chương 28
Tiểu Thổ Đậu Đinh
2024-10-23 23:25:49
Mát lạnh? Ngọt ngào?
"Ngươi... có thể lấy cho ta một cái không?"
Mạc Tiểu Tiểu thăm dò hỏi một câu, nào ngờ ngay sau đó trước mặt nàng đã xuất hiện một cây kem.
Hít sâu một hơi, lúc này Mạc Tiểu Tiểu hoàn toàn có thể khẳng định khối đá xấu xí này chính là một vật trung gian kết nối với căn hộ của nàng, cây kem này rõ ràng là kem que trái cây tự làm của nàng!
Nàng kìm nén sự kích động trong lòng, cầm lấy cây kem xé vỏ ra ăn.
Hương vị quen thuộc khiến nàng suýt nữa rơi lệ.
Quả nhiên, "núi cùng nước tận nghi chẳng lối - bóng liễu rủ hoa thắm lại một thôn" mà!
Có thứ giống như không gian bên người này rồi, nàng còn lo lắng gì nữa?
Trên đường làm ăn phát tài luôn! Nữ chính trong tiểu thuyết không phải đều như vậy sao?
"Nhanh! Lấy cho ta thêm một cây nữa!"
Mạc Tiểu Tiểu giải quyết một cây rất nhanh, vẫn còn cảm thấy chưa thỏa mãn.
Nhưng mà...
"Này! Tiểu khí linh? Này! Nói chuyện đi!"
Nàng hạ thấp giọng gọi vài tiếng, không nghe thấy khí linh đáp lại, ngược lại kinh động đến Trần Đại Ngưu bên cạnh.
Thấy Trần Đại Ngưu nhíu mày sắp mở mắt, Mạc Tiểu Tiểu vội vàng nằm thẳng đơ, trong tay vẫn nắm chặt túi nilon trong suốt, còn có một que kem...
May mà, Trần Đại Ngưu chỉ trở mình rồi ngủ tiếp, Mạc Tiểu Tiểu toàn thân cứng đờ.
Mãi cho đến khi trong phòng không còn động tĩnh gì nữa mới từ từ mở mắt ra.
Nàng nhìn chứng cứ ăn vụng trong tay, chỉ muốn chết quách cho rồi...
Không còn cách nào khác, nàng chỉ đành len lén giấu thứ đó dưới lớp chăn, nghiêng người ôm lấy khối đá xấu xí kia nghiên cứu.
Thế nhưng, lần này mặc nàng xoay sở thế nào, khối đá xấu xí kia cũng không có bất kỳ biến hóa gì.
"Không đáng tin cậy!"
Mạc Tiểu Tiểu bực bội nhét hòn đá vào gối, nửa đêm cũng không ngủ được.
Ngày hôm sau, khi nàng mở đôi mắt ngái ngủ ra thì một cái đầu đầy sẹo với bộ râu quai nón đã kề sát lại, dọa nàng suýt nữa thì hồn vía lên mây.
"Nương tử, nàng tỉnh rồi sao? Hi hi..."
Nhìn Mạc Tiểu Tiểu đã mở mắt, Trần Đại Ngưu nhe răng cười.
Mạc Tiểu Tiểu ngượng ngùng gãi đầu:
"Đại Ngưu dậy rồi à? Nương đâu?"
"Nương lên núi rồi…. đào rau dại."
Lên núi?
Mắt Mạc Tiểu Tiểu sáng lên, bước đầu tiên để làm giàu, lên núi tìm bảo vật!
"Đại Ngưu, đi! Chúng ta đi giúp nương nào!"
Vốn dĩ chẳng trông chờ gì vào bàn tay vàng, Mạc Tiểu Tiểu quyết định tự thân vận động.
Nàng biết rõ những nữ chính xuyên không đều có vận may ngút trời, vào rừng là nhặt được thảo dược quý hiếm, đi săn là tóm được con mồi khủng, nàng đường đường là Mạc Tiểu Tiểu chẳng lẽ lại kém may mắn?
"Ngươi... có thể lấy cho ta một cái không?"
Mạc Tiểu Tiểu thăm dò hỏi một câu, nào ngờ ngay sau đó trước mặt nàng đã xuất hiện một cây kem.
Hít sâu một hơi, lúc này Mạc Tiểu Tiểu hoàn toàn có thể khẳng định khối đá xấu xí này chính là một vật trung gian kết nối với căn hộ của nàng, cây kem này rõ ràng là kem que trái cây tự làm của nàng!
Nàng kìm nén sự kích động trong lòng, cầm lấy cây kem xé vỏ ra ăn.
Hương vị quen thuộc khiến nàng suýt nữa rơi lệ.
Quả nhiên, "núi cùng nước tận nghi chẳng lối - bóng liễu rủ hoa thắm lại một thôn" mà!
Có thứ giống như không gian bên người này rồi, nàng còn lo lắng gì nữa?
Trên đường làm ăn phát tài luôn! Nữ chính trong tiểu thuyết không phải đều như vậy sao?
"Nhanh! Lấy cho ta thêm một cây nữa!"
Mạc Tiểu Tiểu giải quyết một cây rất nhanh, vẫn còn cảm thấy chưa thỏa mãn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng mà...
"Này! Tiểu khí linh? Này! Nói chuyện đi!"
Nàng hạ thấp giọng gọi vài tiếng, không nghe thấy khí linh đáp lại, ngược lại kinh động đến Trần Đại Ngưu bên cạnh.
Thấy Trần Đại Ngưu nhíu mày sắp mở mắt, Mạc Tiểu Tiểu vội vàng nằm thẳng đơ, trong tay vẫn nắm chặt túi nilon trong suốt, còn có một que kem...
May mà, Trần Đại Ngưu chỉ trở mình rồi ngủ tiếp, Mạc Tiểu Tiểu toàn thân cứng đờ.
Mãi cho đến khi trong phòng không còn động tĩnh gì nữa mới từ từ mở mắt ra.
Nàng nhìn chứng cứ ăn vụng trong tay, chỉ muốn chết quách cho rồi...
Không còn cách nào khác, nàng chỉ đành len lén giấu thứ đó dưới lớp chăn, nghiêng người ôm lấy khối đá xấu xí kia nghiên cứu.
Thế nhưng, lần này mặc nàng xoay sở thế nào, khối đá xấu xí kia cũng không có bất kỳ biến hóa gì.
"Không đáng tin cậy!"
Mạc Tiểu Tiểu bực bội nhét hòn đá vào gối, nửa đêm cũng không ngủ được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngày hôm sau, khi nàng mở đôi mắt ngái ngủ ra thì một cái đầu đầy sẹo với bộ râu quai nón đã kề sát lại, dọa nàng suýt nữa thì hồn vía lên mây.
"Nương tử, nàng tỉnh rồi sao? Hi hi..."
Nhìn Mạc Tiểu Tiểu đã mở mắt, Trần Đại Ngưu nhe răng cười.
Mạc Tiểu Tiểu ngượng ngùng gãi đầu:
"Đại Ngưu dậy rồi à? Nương đâu?"
"Nương lên núi rồi…. đào rau dại."
Lên núi?
Mắt Mạc Tiểu Tiểu sáng lên, bước đầu tiên để làm giàu, lên núi tìm bảo vật!
"Đại Ngưu, đi! Chúng ta đi giúp nương nào!"
Vốn dĩ chẳng trông chờ gì vào bàn tay vàng, Mạc Tiểu Tiểu quyết định tự thân vận động.
Nàng biết rõ những nữ chính xuyên không đều có vận may ngút trời, vào rừng là nhặt được thảo dược quý hiếm, đi săn là tóm được con mồi khủng, nàng đường đường là Mạc Tiểu Tiểu chẳng lẽ lại kém may mắn?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro