Bác Sĩ Thú Y Số Một Trong Thế Giới Tu Chân
Giáo Phái Hợp H...
Mộc Tiểu Phàm
2024-09-13 05:00:04
Lạc tông chủ tự phong mình là đệ nhất Hải Vương Tu Chân giới cảm thấy trái tim nhỏ của mình bị đánh trúng, quay đầu nhìn Mộc Thừa Huyên, xác nhận nói:
" Tuy rằng ta biết là không có khả năng, nhưng xác định đứa nhỏ này ngươi không có ý định ghép đôi đưa cho đệ đệ ngốc nhà ngươi chứ?
Không có ý gì khác, chỉ là muốn nói cho ngươi biết, chuyện mất lương tâm như vậy làm sẽ ảnh hưởng công đức. "
Mộc Thừa Quỳ đáng thương bĩu môi: " ... " Sao còn công kích nhân thân nữa?
Mộc Thừa Huyên: " Đừng nói nhảm nữa, bắt đầu chính sự đi. "
Lạc Hoa Doanh: " Hì hì hì, tới tới. "
.
Kết quả, cùng Nguyễn Hiểu Vân nghĩ hoàn toàn không giống nhau, vị Nguyên Anh kỳ khí tu đại sư Lạc tông chủ này, căn bản cũng không phải tới làm xe lăn, mà là tới làm một kiện đồ vật khác --
Lò luyện đan.
Nguyễn Hiểu Vân có chút bối rối, đây là tình huống gì, người ta là mài kiếm trước trận, còn các cô thì sắp ra trận mới bắt đầu xây dựng dây chuyền sản xuất cho nhà máy vũ khí sao?
" Chẳng lẽ, thứ này, trước đây các tỷ không có sao? " Nguyễn Hiểu Vân nhìn Mộc Thừa Huyên và Lạc Hoa Doanh đang bàn bạc chi tiết thông số, không nhịn được hỏi.
Mộc Thừa Huyên: " Bình thường lò luyện đan ta đương nhiên là có, nhưng nhu cầu của em đặc biệt một chút. "
Lạc Hoa Doanh thu hồi quạt tròn, kéo một cây thước da tới, cười híp mắt nói: " Đến, để tỷ tỷ đo một chút. "
Sau đó liền từ trên xuống dưới, đo toàn thân Nguyễn Hiểu Vân đang ngồi trên giường, thậm chí bao gồm chi tiết tay dài, chân dài và vòng eo. Hơn nữa động tác kia đặc biệt thuần thục, rất giống một nữ lão bản khôn khéo làm kinh doanh quần áo mười mấy năm.
Nguyễn Hiểu Vân giống như một con búp bê vải nhu nhược mặc cho các nàng loay hoay, trong lòng lại thập phần mê hoặc: Không phải, đây rốt cuộc đang làm cái gì? Đây là đang may quần áo sao?
Giống như đọc hiểu suy nghĩ trong lòng Nguyễn Hiểu Vân, Lạc Hoa Doanh thuận miệng nói:
" Tiểu Quỳ, nhớ kỹ số liệu nha~ nếu nhớ lầm, kích thước váy không đúng, vậy cũng chỉ có thể tặng cho em mặc. "
Mộc Thừa Quỳ vốn đã vô cùng xấu hổ, cúi đầu ngồi ở trước bàn giúp các nàng ghi chép.
Nguyễn Hiểu Vân nhìn chữ trước mặt hắn, rất tốt, một chữ cũng không nhận ra.
Nghe được Lạc tông chủ " Thâm tình ưu ái ", Mộc Thừa Quỳ không khỏi rùng mình một cái, Cửu Vĩ ngồi xổm trên đầu hắn, trừng phạt chuyện hắn vừa mới không cung cấp lễ vật thể diện cho mình.
Nguyễn Hiểu Vân cũng không có thời gian đồng tình với Mộc Thừa Quỳ ở cuối chuỗi thức ăn, khiếp sợ nghĩ: Thật sự là đang làm quần áo? Lò luyện đan đâu??? Vị tỷ tỷ này rốt cuộc là tới làm cái gì???
" Tuy rằng ta biết là không có khả năng, nhưng xác định đứa nhỏ này ngươi không có ý định ghép đôi đưa cho đệ đệ ngốc nhà ngươi chứ?
Không có ý gì khác, chỉ là muốn nói cho ngươi biết, chuyện mất lương tâm như vậy làm sẽ ảnh hưởng công đức. "
Mộc Thừa Quỳ đáng thương bĩu môi: " ... " Sao còn công kích nhân thân nữa?
Mộc Thừa Huyên: " Đừng nói nhảm nữa, bắt đầu chính sự đi. "
Lạc Hoa Doanh: " Hì hì hì, tới tới. "
.
Kết quả, cùng Nguyễn Hiểu Vân nghĩ hoàn toàn không giống nhau, vị Nguyên Anh kỳ khí tu đại sư Lạc tông chủ này, căn bản cũng không phải tới làm xe lăn, mà là tới làm một kiện đồ vật khác --
Lò luyện đan.
Nguyễn Hiểu Vân có chút bối rối, đây là tình huống gì, người ta là mài kiếm trước trận, còn các cô thì sắp ra trận mới bắt đầu xây dựng dây chuyền sản xuất cho nhà máy vũ khí sao?
" Chẳng lẽ, thứ này, trước đây các tỷ không có sao? " Nguyễn Hiểu Vân nhìn Mộc Thừa Huyên và Lạc Hoa Doanh đang bàn bạc chi tiết thông số, không nhịn được hỏi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mộc Thừa Huyên: " Bình thường lò luyện đan ta đương nhiên là có, nhưng nhu cầu của em đặc biệt một chút. "
Lạc Hoa Doanh thu hồi quạt tròn, kéo một cây thước da tới, cười híp mắt nói: " Đến, để tỷ tỷ đo một chút. "
Sau đó liền từ trên xuống dưới, đo toàn thân Nguyễn Hiểu Vân đang ngồi trên giường, thậm chí bao gồm chi tiết tay dài, chân dài và vòng eo. Hơn nữa động tác kia đặc biệt thuần thục, rất giống một nữ lão bản khôn khéo làm kinh doanh quần áo mười mấy năm.
Nguyễn Hiểu Vân giống như một con búp bê vải nhu nhược mặc cho các nàng loay hoay, trong lòng lại thập phần mê hoặc: Không phải, đây rốt cuộc đang làm cái gì? Đây là đang may quần áo sao?
Giống như đọc hiểu suy nghĩ trong lòng Nguyễn Hiểu Vân, Lạc Hoa Doanh thuận miệng nói:
" Tiểu Quỳ, nhớ kỹ số liệu nha~ nếu nhớ lầm, kích thước váy không đúng, vậy cũng chỉ có thể tặng cho em mặc. "
Mộc Thừa Quỳ vốn đã vô cùng xấu hổ, cúi đầu ngồi ở trước bàn giúp các nàng ghi chép.
Nguyễn Hiểu Vân nhìn chữ trước mặt hắn, rất tốt, một chữ cũng không nhận ra.
Nghe được Lạc tông chủ " Thâm tình ưu ái ", Mộc Thừa Quỳ không khỏi rùng mình một cái, Cửu Vĩ ngồi xổm trên đầu hắn, trừng phạt chuyện hắn vừa mới không cung cấp lễ vật thể diện cho mình.
Nguyễn Hiểu Vân cũng không có thời gian đồng tình với Mộc Thừa Quỳ ở cuối chuỗi thức ăn, khiếp sợ nghĩ: Thật sự là đang làm quần áo? Lò luyện đan đâu??? Vị tỷ tỷ này rốt cuộc là tới làm cái gì???
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro