Bác Sĩ Thú Y Số Một Trong Thế Giới Tu Chân
Giáo Phái Hợp H...
Mộc Tiểu Phàm
2024-09-13 05:00:04
Mộc Thừa Huyên nhìn không nổi nữa, ôm cánh tay nhíu mày nói: " Ngươi có thể đừng khi dễ tiểu hài tử hay không? "
" Hì hì hì, thật sự là một vị tỷ tỷ tốt a~ "
Lạc Hoa Doanh bên này đo đạc cũng đã hoàn thành. Nàng đi tới bên cạnh bàn, đem số liệu Mộc Thừa Quỳ ghi lại nhìn một lần, cười híp mắt dùng ngón tay tinh tế vươn ra nhéo một cái trên khuôn mặt còn có chút thiếu niên ngây thơ của Mộc Thừa Quỳ, " Nhớ kỹ thật không tồi, thật sự là vất vả cho Tiểu Quỳ của chúng ta. "
Hai má Mộc Thừa Quỳ đỏ bừng, lập tức từ trên ghế nhảy dựng lên, thiếu chút nữa ném Cửu Vĩ trên đỉnh đầu xuống, nhanh chóng bị một móng vuốt nho nhỏ của Cửu Vĩ mất hứng cào vào mặt, không có tiền đồ trốn sang một bên.
Mộc Thừa Huyên: " ... " Đồ vô dụng.
Lạc Hoa Doanh đem tờ giấy kia thu vào trong túi trữ vật màu hồng nhạt của mình, sau đó lại một lần nữa như gió bay tới bên cạnh Nguyễn Hiểu Vân, mềm mại như không xương tựa vào vai cô ấy, làm nũng nói:
" Nào, em cũng cho tỷ tỷ sờ sờ mặt một chút, tỷ tỷ sẽ nói cho em biết kế hoạch của chúng ta. "
Nguyễn Hiểu Vân: " ...... "
Cô suy nghĩ một giây, có chút thẹn thùng, cuối cùng vẫn nhịn xuống ngượng ngùng, nhắm mắt lại, đem khuôn mặt nhỏ hướng về phía Lạc Hoa Doanh.
Lạc Hoa Doanh quả quyết bắt đầu nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của nàng, lại nhìn bộ dáng ngoan ngoãn này của nàng, trong lòng cảm thấy vừa đáng yêu vừa buồn cười:
" Sao em còn nhắm mắt? Đây cũng không phải đang hôn môi. Đương nhiên, nếu em nguyện ý, tỷ tỷ cũng có thể...... "
Nguyễn Hiểu Vân nháy mắt mở to hai mắt, khuôn mặt hoàn toàn đỏ hồng lên.
Mặt Mộc Thừa Quỳ còn đỏ hơn cả cô, nhắm mắt lại, bi phẫn bịt kín lỗ tai.
Thật là khốn khổ cho hắn! Yêu nữ gặp yêu nữ, quả thực là mất mặt!!!
Mộc Thừa Huyên không chịu nổi: " Cậu đủ rồi. "
Vẻ mặt thẹn thùng của thiếu niên thiếu nữ ngây thơ mang đến cho Lạc tông chủ Hợp Hoan Tông niềm vui sướng vô thượng, còn cảm thấy còn lâu mới đủ, cầm lấy tay Nguyễn Hiểu Vân tán tỉnh vừa sờ vừa bóp, tuy rằng kỳ thật cách một tầng găng tay, cũng không biết nàng rốt cuộc sờ cái gì tịch mịch.
Một bên sờ còn một bên dùng một loại kim chủ bao dưỡng Tiểu tình nhân ngữ khí nói:
" Ngoại trừ quần áo em còn muốn cái gì nữa không? Em cái này bao tay cũng quá thô ráp đi, tỷ tỷ tìm thợ thủ công một lần nữa làm cho em bảy tám đôi, Huyền Băng tơ tằm đấy, mùa hè mang theo cũng sẽ không nóng.
Bất quá em cái này tóc quá ngắn, trâm cài tóc lắc cái gì cũng không dễ mang, san hô châu làm kẹp tóc như thế nào? Lại đến cái hồng ngọc vòng tay? "
" Hì hì hì, thật sự là một vị tỷ tỷ tốt a~ "
Lạc Hoa Doanh bên này đo đạc cũng đã hoàn thành. Nàng đi tới bên cạnh bàn, đem số liệu Mộc Thừa Quỳ ghi lại nhìn một lần, cười híp mắt dùng ngón tay tinh tế vươn ra nhéo một cái trên khuôn mặt còn có chút thiếu niên ngây thơ của Mộc Thừa Quỳ, " Nhớ kỹ thật không tồi, thật sự là vất vả cho Tiểu Quỳ của chúng ta. "
Hai má Mộc Thừa Quỳ đỏ bừng, lập tức từ trên ghế nhảy dựng lên, thiếu chút nữa ném Cửu Vĩ trên đỉnh đầu xuống, nhanh chóng bị một móng vuốt nho nhỏ của Cửu Vĩ mất hứng cào vào mặt, không có tiền đồ trốn sang một bên.
Mộc Thừa Huyên: " ... " Đồ vô dụng.
Lạc Hoa Doanh đem tờ giấy kia thu vào trong túi trữ vật màu hồng nhạt của mình, sau đó lại một lần nữa như gió bay tới bên cạnh Nguyễn Hiểu Vân, mềm mại như không xương tựa vào vai cô ấy, làm nũng nói:
" Nào, em cũng cho tỷ tỷ sờ sờ mặt một chút, tỷ tỷ sẽ nói cho em biết kế hoạch của chúng ta. "
Nguyễn Hiểu Vân: " ...... "
Cô suy nghĩ một giây, có chút thẹn thùng, cuối cùng vẫn nhịn xuống ngượng ngùng, nhắm mắt lại, đem khuôn mặt nhỏ hướng về phía Lạc Hoa Doanh.
Lạc Hoa Doanh quả quyết bắt đầu nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của nàng, lại nhìn bộ dáng ngoan ngoãn này của nàng, trong lòng cảm thấy vừa đáng yêu vừa buồn cười:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Sao em còn nhắm mắt? Đây cũng không phải đang hôn môi. Đương nhiên, nếu em nguyện ý, tỷ tỷ cũng có thể...... "
Nguyễn Hiểu Vân nháy mắt mở to hai mắt, khuôn mặt hoàn toàn đỏ hồng lên.
Mặt Mộc Thừa Quỳ còn đỏ hơn cả cô, nhắm mắt lại, bi phẫn bịt kín lỗ tai.
Thật là khốn khổ cho hắn! Yêu nữ gặp yêu nữ, quả thực là mất mặt!!!
Mộc Thừa Huyên không chịu nổi: " Cậu đủ rồi. "
Vẻ mặt thẹn thùng của thiếu niên thiếu nữ ngây thơ mang đến cho Lạc tông chủ Hợp Hoan Tông niềm vui sướng vô thượng, còn cảm thấy còn lâu mới đủ, cầm lấy tay Nguyễn Hiểu Vân tán tỉnh vừa sờ vừa bóp, tuy rằng kỳ thật cách một tầng găng tay, cũng không biết nàng rốt cuộc sờ cái gì tịch mịch.
Một bên sờ còn một bên dùng một loại kim chủ bao dưỡng Tiểu tình nhân ngữ khí nói:
" Ngoại trừ quần áo em còn muốn cái gì nữa không? Em cái này bao tay cũng quá thô ráp đi, tỷ tỷ tìm thợ thủ công một lần nữa làm cho em bảy tám đôi, Huyền Băng tơ tằm đấy, mùa hè mang theo cũng sẽ không nóng.
Bất quá em cái này tóc quá ngắn, trâm cài tóc lắc cái gì cũng không dễ mang, san hô châu làm kẹp tóc như thế nào? Lại đến cái hồng ngọc vòng tay? "
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro