Nga Tổng Bày Kế...
Vạn Vân Phong
2024-11-24 11:05:01
Tên chủ tiệm lập tức chạy vô trong bếp làm việc, quên mất việc phải tiếp vị khách mới. Không phải là nên mời vị khách kia ngồi vào bàn, hỏi rằng vị khách ấy ăn gì uống gì để phục vụ luôn hay sao? Vậy mà cầm tiền trong tay rồi là quay lưng chạy đi hẳn, để vị khách hào phóng đứng đó bơ vơ. Nhưng không sao, ở ngoài này ba tên bặm trợn đang nhìn vị khách kia, thấy người bao mình ăn nhậu vẫn còn đang đứng đó, đương nhiên sẽ có những hành động phù hợp. Ba tên bặm trợn được mời ăn nhậu thì rất là vui vẻ , nhìn thấy vị khách này thì trong lòng sinh ra rất nhiều ý niệm. Không chỉ là mời mọc vị khách, mà bọn chúng còn muốn làm quen để có thể moi được nhiều bữa nhậu hơn. Ba tên nhìn nhau nháy mắt một cái, và dường như chơi thân với nhau nên đã hiểu ý nhau qua từng ánh mắt, cùng hướng về phía vị khách mà nói.
- " Vị huynh đệ này, nếu đã có lòng như vậy, chi bằng ngồi chung vào bàn ăn nhậu với chọn chúng ta cho vui có được không?"
Người mặc đồ nho sĩ màu đen kia vẫn chưa ngồi vào bàn nào, nghe bọn chúng đồng loạt mời mình như vậy thì cười nhạt, gật đầu lập tức.
- "Được rồi, nếu quý vị đã có lòng thì ta cũng không từ chối."
Đoạn bước vào ngồi xuống bàn một cách thư thả thoải mái, mọi động tác đều toát lên một vẻ quý phái nho nhã. Vậy là ba tên bặm trợn và vị khách ấy đã là một bàn bốn người ngồi với nhau. Việc làm quen với nhau thì đương nhiên bắt đầu phải là giới thiệu tên rồi. Ba tên côn đồ lúc này hướng nho sĩ áo đen kia bắt đầu giới thiệu. Tên râu quai nón chắp tay thi lễ nói trước.
- "Xin chào huynh đệ, chúng ta xin tự giới thiệu trước . Ta tên là Hoàng, tên cao gầy này tên là Chí, và tên lùn mập này tên là Bảo. Chúng ta vốn là người ở Sài Tang , hơn 10 năm trước di cư xuống ở đất Đại La này làm nghề tự do, sống ung dung tự tại qua ngày. Không biết là vị huynh đệ này tên là gì , từ đâu tới , và đang có dự định làm gì trong tương lai?"
Thì ra là những người di cư từ phương Bắc xuống, chứ không phải là người bản xứ. Nho sĩ áo đen kia cầm cây quạt lông phe phẩy, thấy người ta có thành ý giới thiệu thì đặt cây quạt lông xuống bàn, hai tay thi lễ hướng về phía trước mà cười nhạt.
- " Thì ra là ba huynh đệ Hoàng, Chí, Bảo. Ta cũng xin tự giới thiệu, ta tên Nga Tổng, là người đến Từ Đông Sơn. Ta sinh ra trong một gia đình gia thế, từ nhỏ đã thích đọc sách và bày mưu tính kế. Cảm thấy thiên hạ này rộng lớn, ta quyết định rời nhà đi ngao du khắp nơi để thỏa chí của mình . Hôm nay đến đất Đại La thì được gặp ba vị anh hùng đây, cảm thấy ba vị quả là người khí khái bất phàm , cho nên mới sinh lòng yêu mến mà hội ngộ , thật là có duyên với nhau. "
Vừa dứt lời thì lại cầm cây quạt lông lên phe phẩy, xem ra rất là kiểu cách. Ba tên bặm trợn vừa nghe nói giới thiệu là người đến Từ Đông Sơn thì quay sang thoáng nhìn nhau. Ở dưới bàn, chân của bọn chúng đã khẽ khều nhau kín ra hiệu. Đông sơn là vùng đất nổi tiếng khai sinh ra nhiều quan lại cho Đông Ngô, và cái tên trước mặt này trông cũng rất là quý phái , có khả năng cũng là người trong một gia tộc quan lại nào đó.
Đoán chừng kẻ lạ mặt tên là Nga Tổng kia chắc hẳn không phải là kẻ tầm thường, có thể dựa dẫm được. Đầu óc bọn này khi định đến lợi ích thì nhảy số rất nhanh, bọn chúng liền tỏ thái độ kính trọng, đều cúi đầu thi lễ.
- "Thì ra là Nga Tổng tiên sinh, hân hạnh cho huynh đệ chúng ta được gặp gỡ, thật sự rất hân hạnh."
Trong mắt ba tên Hoàng, Chí, Bảo kia, thì rõ ràng kẻ trước mắt là một kẻ dễ dàng xì một nén vàng ra, điều đó có nghĩa tương lai chúng còn moi thêm được nhiều tiền nữa. Người ngoài nhìn vô sẽ thấy một tên nho sĩ mặc đồ đen cầm quạt lông đang ngồi đấy, nhưng trong mắt ba tên bặm trợn thì trước mặt là một cái kho thóc có thể tha hồ đào lúa. Việc giới thiệu tên tuổi đã xong, việc còn lại là làm sao lấy được thiện cảm của kẻ giàu có hòng dựa dẫm và moi tiền. Tên cao gầy là một tên gian xảo mồm mép , hắn biết cách mở miệng để lấy lòng người khác, lúc này liền hướng về Nga Tổng mà hỏi.
- "Tiên sinh đây nói rằng mình là người thích bày mưu tính kế, chắc hẳn đã học không ít binh thư, có thể hiển lộng thần uy cho huynh đệ chúng ta được chiêm ngưỡng một lần chăng?"
Con người ta rất thích bàn luận về thế mạnh của bản thân, và đặc biệt là những điều mà bản thân yêu thích. Tên cao gầy nghe giới thiệu Nga Tổng là người thích bày mưu tính kế , nên trước hết là khen đọc điều nhiều binh thư, sau đó mở lời để cho kẻ ấy bày mưu tính kế một chuyện gì đó để kẻ ấy được thỏa mãn nhu cầu của bản thân mình. Đến lúc ấy rồi bọn chúng sẽ vỗ tay tán thưởng, như vậy có thể lấy lòng và moi được nhiều lợi ích hơn. Tên nho sĩ áo đen kia dường như đã bị đánh trúng tim đen của mình, cảm thấy vô cùng sung sướng, bật cười khoái chí.
- " ha ha ha ... Tưởng chuyện gì ? Ta nhất định sẽ cho các người mở mang tầm mắt , để cho các ngươi thấy ta đây một bụng đầy binh thư."
Vừa nói vừa phẩy cây quạt phần phật , tốc độ phẩy quạt nhanh như vậy cho thấy hắn rất là phấn khích. Ba tên côn đồ Hoàng, Chí, Bảo liếc mắt nhìn nhau một cái rất kín, cảm nhận như là cá đã cắn câu, mỉm cười nhìn nhau đầy ẩn ý. Cái tên này tuy rằng ra vẻ là nho sĩ đọc nhiều binh thư, nhưng kinh nghiệm trải sự đời liệu có được bao nhiêu? Chỉ mới nịnh hót mấy câu đã khiến hắn cười toe toét như được mùa lúa chín, vậy thì uốn ba tấc lưỡi để moi tiền hắn xem ra không phải là điều khó khăn, thực sự rất dễ bị câu dẫn. Trong giây phút cả bọn đều đang vui vẻ, và hai bên vui vẻ theo hai cách khác nhau . Một tên thì được nịnh hót cho nên trong lòng rất khoái chí, còn đám người bên kia thì cảm thấy trước mặt mình là một kho tiền nên cũng cảm thấy phấn khích theo. Đang lúc đôi bên cùng hòa chung dòng cảm xúc, thì tên chủ tiệm lúc này đã bưng ra một vò rượu lớn đặt lên bàn mà nói.
- "Tới đây, rượu ngon nhất tiệm đây . Mọi người từ từ uống rượu thưởng thức , để ta mang một ít đồ nhắm ra trước, rồi món chính sẽ lên sau."
Tên chủ tiệm đặt bình rượu xuống , vui vẻ đưa cho mỗi người một bát rượu. Ai làm việc nấy , tên chủ tiệm đang làm việc của mình thì tên Nga Tổng đã cầm cây quạt lông màu đen của mình đặt lên bàn tay của chủ tiệm, ngăn cản công việc đang giữa chừng. Tên chủ tiệm dừng lại , cảm thấy ngạc nhiên nhìn sang, không biết vị khách kia đang muốn làm điều gì. Tên nho sĩ Nga Tổng không để tên chủ tiệm kịp hỏi, đã mỉm cười hỏi trước.
- " Này chủ quán, ta thấy quán của ông có vẻ như không đông khách bằng hai quán hai bên , ông có biết lý do làm sao không?"
Ở con đường ăn nhậu này có ba quán nhậu sát bên nhau, và quán "nhậu đệ nhất" này là quán nhậu nằm ở chính giữa. Tên chủ tiệm quay sang nhìn vị khách với đôi mắt ngạc nhiên.
- " khách quan thật là tinh ý, chỉ mới tới đây chưa lâu mà đã nhận ra được điều này rồi sao?"
Đoạn thở dài một tiếng, ánh mắt xa xăm nhìn ra ngoài đường, trong lòng muộn phiền.
- "Thì do địa thế nó vậy chứ sao nữa. Ta bán quán này kiếm khách quen rất khó. Những người khách mới lạ đi ngang qua đây, nếu đi từ bên trái thì họ sẽ vào tiệm bên ấy , còn nếu đi từ bên phải thì bọn họ lại vào tiệm bên phải , còn tiệm chính giữa của ta tự nhiên sẽ ít khách đi."
Nói đến đây lại thở dài một cái nữa , tâm trạng rất không vui. Quả nhiên là nếu ba quán nhậu mở sát nhau, chất lượng dịch vụ giống y như nhau, thì cái quán chính giữa lại là cái quán thiệt thòi nhất. Nho sĩ cầm quạt lông phe phẩy trước mặt , ra dáng đạo mạo. Hắn nhìn về khuôn mặt ủ rũ của tên chủ tiệm, tay phẩy cây quạt một cái lại cười nhạt.
- " Ta có một mưu kế giúp ngươi có thể thu hút khách vào trong quán, biến điều bất lợi thành điều có lợi, biến cái xấu thành cái tốt, giúp ngươi ăn nên làm ra. Ngươi có muốn nghe lời ta để đạt được lợi ích hay không?"
Nhóm ba tên côn đồ Hoàng, Chí , Bảo nghe vậy thì cảm thấy rất hứng thú, ồ lên ngạc nhiên. Bọn chúng hướng đôi mắt về phía nho sĩ áo đen, háo hức mong chờ, mà tên chủ tiệm nghe vậy thì cũng mừng rỡ. Mặc dù không biết thực hư như thế nào , nhưng nghe có người chỉ cho mình cách để ăn nên làm ra thì đương nhiên một người làm ăn buôn bán sẽ rất vui, hắn lập tức cúi đầu thi lễ.
- " Nếu thật sự có cách như vậy, xin tiên xin hãy chỉ dạy cho tiểu nhân, tiểu nhân sẽ vô cùng biết ơn."
Tên chủ tiệm cúi đầu thi lễ, mà ba tên kia cũng gật đầu lia lịa nhìn theo , chờ đợi người trước mặt sẽ giở mưu kế gì. Nga Tổng bật cười khoái chí , cây quạt phẩy một lúc một nhanh hơn , gật đầu lập tức.
- " Được rồi , ta sẽ chỉ cho ngươi một kế. Nhà ngươi chỉ cần ngươi làm đúng theo lời ta căn dặn , thì ngươi chắc chắn sẽ ăn nên làm ra. Chỉ cần một mưu kế nhỏ này, quán của người sẽ thu hút rất nhiều khách đến, và ngươi sẽ không còn lo sợ chuyện ế khách nữa đâu."
- " Vị huynh đệ này, nếu đã có lòng như vậy, chi bằng ngồi chung vào bàn ăn nhậu với chọn chúng ta cho vui có được không?"
Người mặc đồ nho sĩ màu đen kia vẫn chưa ngồi vào bàn nào, nghe bọn chúng đồng loạt mời mình như vậy thì cười nhạt, gật đầu lập tức.
- "Được rồi, nếu quý vị đã có lòng thì ta cũng không từ chối."
Đoạn bước vào ngồi xuống bàn một cách thư thả thoải mái, mọi động tác đều toát lên một vẻ quý phái nho nhã. Vậy là ba tên bặm trợn và vị khách ấy đã là một bàn bốn người ngồi với nhau. Việc làm quen với nhau thì đương nhiên bắt đầu phải là giới thiệu tên rồi. Ba tên côn đồ lúc này hướng nho sĩ áo đen kia bắt đầu giới thiệu. Tên râu quai nón chắp tay thi lễ nói trước.
- "Xin chào huynh đệ, chúng ta xin tự giới thiệu trước . Ta tên là Hoàng, tên cao gầy này tên là Chí, và tên lùn mập này tên là Bảo. Chúng ta vốn là người ở Sài Tang , hơn 10 năm trước di cư xuống ở đất Đại La này làm nghề tự do, sống ung dung tự tại qua ngày. Không biết là vị huynh đệ này tên là gì , từ đâu tới , và đang có dự định làm gì trong tương lai?"
Thì ra là những người di cư từ phương Bắc xuống, chứ không phải là người bản xứ. Nho sĩ áo đen kia cầm cây quạt lông phe phẩy, thấy người ta có thành ý giới thiệu thì đặt cây quạt lông xuống bàn, hai tay thi lễ hướng về phía trước mà cười nhạt.
- " Thì ra là ba huynh đệ Hoàng, Chí, Bảo. Ta cũng xin tự giới thiệu, ta tên Nga Tổng, là người đến Từ Đông Sơn. Ta sinh ra trong một gia đình gia thế, từ nhỏ đã thích đọc sách và bày mưu tính kế. Cảm thấy thiên hạ này rộng lớn, ta quyết định rời nhà đi ngao du khắp nơi để thỏa chí của mình . Hôm nay đến đất Đại La thì được gặp ba vị anh hùng đây, cảm thấy ba vị quả là người khí khái bất phàm , cho nên mới sinh lòng yêu mến mà hội ngộ , thật là có duyên với nhau. "
Vừa dứt lời thì lại cầm cây quạt lông lên phe phẩy, xem ra rất là kiểu cách. Ba tên bặm trợn vừa nghe nói giới thiệu là người đến Từ Đông Sơn thì quay sang thoáng nhìn nhau. Ở dưới bàn, chân của bọn chúng đã khẽ khều nhau kín ra hiệu. Đông sơn là vùng đất nổi tiếng khai sinh ra nhiều quan lại cho Đông Ngô, và cái tên trước mặt này trông cũng rất là quý phái , có khả năng cũng là người trong một gia tộc quan lại nào đó.
Đoán chừng kẻ lạ mặt tên là Nga Tổng kia chắc hẳn không phải là kẻ tầm thường, có thể dựa dẫm được. Đầu óc bọn này khi định đến lợi ích thì nhảy số rất nhanh, bọn chúng liền tỏ thái độ kính trọng, đều cúi đầu thi lễ.
- "Thì ra là Nga Tổng tiên sinh, hân hạnh cho huynh đệ chúng ta được gặp gỡ, thật sự rất hân hạnh."
Trong mắt ba tên Hoàng, Chí, Bảo kia, thì rõ ràng kẻ trước mắt là một kẻ dễ dàng xì một nén vàng ra, điều đó có nghĩa tương lai chúng còn moi thêm được nhiều tiền nữa. Người ngoài nhìn vô sẽ thấy một tên nho sĩ mặc đồ đen cầm quạt lông đang ngồi đấy, nhưng trong mắt ba tên bặm trợn thì trước mặt là một cái kho thóc có thể tha hồ đào lúa. Việc giới thiệu tên tuổi đã xong, việc còn lại là làm sao lấy được thiện cảm của kẻ giàu có hòng dựa dẫm và moi tiền. Tên cao gầy là một tên gian xảo mồm mép , hắn biết cách mở miệng để lấy lòng người khác, lúc này liền hướng về Nga Tổng mà hỏi.
- "Tiên sinh đây nói rằng mình là người thích bày mưu tính kế, chắc hẳn đã học không ít binh thư, có thể hiển lộng thần uy cho huynh đệ chúng ta được chiêm ngưỡng một lần chăng?"
Con người ta rất thích bàn luận về thế mạnh của bản thân, và đặc biệt là những điều mà bản thân yêu thích. Tên cao gầy nghe giới thiệu Nga Tổng là người thích bày mưu tính kế , nên trước hết là khen đọc điều nhiều binh thư, sau đó mở lời để cho kẻ ấy bày mưu tính kế một chuyện gì đó để kẻ ấy được thỏa mãn nhu cầu của bản thân mình. Đến lúc ấy rồi bọn chúng sẽ vỗ tay tán thưởng, như vậy có thể lấy lòng và moi được nhiều lợi ích hơn. Tên nho sĩ áo đen kia dường như đã bị đánh trúng tim đen của mình, cảm thấy vô cùng sung sướng, bật cười khoái chí.
- " ha ha ha ... Tưởng chuyện gì ? Ta nhất định sẽ cho các người mở mang tầm mắt , để cho các ngươi thấy ta đây một bụng đầy binh thư."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vừa nói vừa phẩy cây quạt phần phật , tốc độ phẩy quạt nhanh như vậy cho thấy hắn rất là phấn khích. Ba tên côn đồ Hoàng, Chí, Bảo liếc mắt nhìn nhau một cái rất kín, cảm nhận như là cá đã cắn câu, mỉm cười nhìn nhau đầy ẩn ý. Cái tên này tuy rằng ra vẻ là nho sĩ đọc nhiều binh thư, nhưng kinh nghiệm trải sự đời liệu có được bao nhiêu? Chỉ mới nịnh hót mấy câu đã khiến hắn cười toe toét như được mùa lúa chín, vậy thì uốn ba tấc lưỡi để moi tiền hắn xem ra không phải là điều khó khăn, thực sự rất dễ bị câu dẫn. Trong giây phút cả bọn đều đang vui vẻ, và hai bên vui vẻ theo hai cách khác nhau . Một tên thì được nịnh hót cho nên trong lòng rất khoái chí, còn đám người bên kia thì cảm thấy trước mặt mình là một kho tiền nên cũng cảm thấy phấn khích theo. Đang lúc đôi bên cùng hòa chung dòng cảm xúc, thì tên chủ tiệm lúc này đã bưng ra một vò rượu lớn đặt lên bàn mà nói.
- "Tới đây, rượu ngon nhất tiệm đây . Mọi người từ từ uống rượu thưởng thức , để ta mang một ít đồ nhắm ra trước, rồi món chính sẽ lên sau."
Tên chủ tiệm đặt bình rượu xuống , vui vẻ đưa cho mỗi người một bát rượu. Ai làm việc nấy , tên chủ tiệm đang làm việc của mình thì tên Nga Tổng đã cầm cây quạt lông màu đen của mình đặt lên bàn tay của chủ tiệm, ngăn cản công việc đang giữa chừng. Tên chủ tiệm dừng lại , cảm thấy ngạc nhiên nhìn sang, không biết vị khách kia đang muốn làm điều gì. Tên nho sĩ Nga Tổng không để tên chủ tiệm kịp hỏi, đã mỉm cười hỏi trước.
- " Này chủ quán, ta thấy quán của ông có vẻ như không đông khách bằng hai quán hai bên , ông có biết lý do làm sao không?"
Ở con đường ăn nhậu này có ba quán nhậu sát bên nhau, và quán "nhậu đệ nhất" này là quán nhậu nằm ở chính giữa. Tên chủ tiệm quay sang nhìn vị khách với đôi mắt ngạc nhiên.
- " khách quan thật là tinh ý, chỉ mới tới đây chưa lâu mà đã nhận ra được điều này rồi sao?"
Đoạn thở dài một tiếng, ánh mắt xa xăm nhìn ra ngoài đường, trong lòng muộn phiền.
- "Thì do địa thế nó vậy chứ sao nữa. Ta bán quán này kiếm khách quen rất khó. Những người khách mới lạ đi ngang qua đây, nếu đi từ bên trái thì họ sẽ vào tiệm bên ấy , còn nếu đi từ bên phải thì bọn họ lại vào tiệm bên phải , còn tiệm chính giữa của ta tự nhiên sẽ ít khách đi."
Nói đến đây lại thở dài một cái nữa , tâm trạng rất không vui. Quả nhiên là nếu ba quán nhậu mở sát nhau, chất lượng dịch vụ giống y như nhau, thì cái quán chính giữa lại là cái quán thiệt thòi nhất. Nho sĩ cầm quạt lông phe phẩy trước mặt , ra dáng đạo mạo. Hắn nhìn về khuôn mặt ủ rũ của tên chủ tiệm, tay phẩy cây quạt một cái lại cười nhạt.
- " Ta có một mưu kế giúp ngươi có thể thu hút khách vào trong quán, biến điều bất lợi thành điều có lợi, biến cái xấu thành cái tốt, giúp ngươi ăn nên làm ra. Ngươi có muốn nghe lời ta để đạt được lợi ích hay không?"
Nhóm ba tên côn đồ Hoàng, Chí , Bảo nghe vậy thì cảm thấy rất hứng thú, ồ lên ngạc nhiên. Bọn chúng hướng đôi mắt về phía nho sĩ áo đen, háo hức mong chờ, mà tên chủ tiệm nghe vậy thì cũng mừng rỡ. Mặc dù không biết thực hư như thế nào , nhưng nghe có người chỉ cho mình cách để ăn nên làm ra thì đương nhiên một người làm ăn buôn bán sẽ rất vui, hắn lập tức cúi đầu thi lễ.
- " Nếu thật sự có cách như vậy, xin tiên xin hãy chỉ dạy cho tiểu nhân, tiểu nhân sẽ vô cùng biết ơn."
Tên chủ tiệm cúi đầu thi lễ, mà ba tên kia cũng gật đầu lia lịa nhìn theo , chờ đợi người trước mặt sẽ giở mưu kế gì. Nga Tổng bật cười khoái chí , cây quạt phẩy một lúc một nhanh hơn , gật đầu lập tức.
- " Được rồi , ta sẽ chỉ cho ngươi một kế. Nhà ngươi chỉ cần ngươi làm đúng theo lời ta căn dặn , thì ngươi chắc chắn sẽ ăn nên làm ra. Chỉ cần một mưu kế nhỏ này, quán của người sẽ thu hút rất nhiều khách đến, và ngươi sẽ không còn lo sợ chuyện ế khách nữa đâu."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro