Bạch Phú Mỹ Xuống Nông Thôn Bị Sói Con Phong Lưu Hấp Dẫn
Chương 3
2024-11-02 00:33:02
Ông ngoại của Kiều Minh Nguyệt, Kiều Chấn Bang, khi ấy là giám đốc cũ của nhà máy dược Thành Dung đã tốt bụng cưu mang ông ta.
Chu Giang Sinh tuy trình độ học vấn không cao nhưng suy nghĩ kín kẽ, chịu khó làm việc.
Nhờ sự giúp đỡ của Kiều Chấn Bang, ông ta có được công việc tạm thời trong nhà máy dược.
Cũng từ đó, ông ta hết lòng săn sóc con gái duy nhất của nhà họ Kiều - Kiều Mộng Trân.
Ban đầu, Kiều Chấn Bang không đồng ý, nhưng không chịu nổi sự kiên trì của Chu Giang Sinh, lâu dần cũng mềm lòng, cho phép Kiều Mộng Trân kết hôn với ông ta.
Nói là kết hôn nhưng thực ra giống như ở rể.
Không những không lấy sính lễ, mà còn được nhà vợ cho thêm một khoản hồi môn lớn.
Ngay cả căn hộ ba phòng này cũng là nhờ Kiều Mộng Trân, với tư cách trưởng ca của nhà máy và nhờ sự can thiệp của Kiều Chấn Bang mới được phân cho.
Sau đó, hai người sinh một trai một gái, cả hai đều theo họ Kiều như đã hứa trước khi cưới
Trong mắt người ngoài, gia đình họ có vẻ rất hạnh phúc.
Nhưng câu chuyện không dừng ở đó.
Sau khi Kiều Chấn Bang qua đời, sức khỏe của Kiều Mộng Trân cũng sa sút.
Hai năm trước, Kiều Mộng Trân bị bệnh, càng ngày càng gầy yếu trong bệnh viện.
Lúc đó, Chu Giang Sinh đã trở thành phó trưởng phòng, Kiều Minh Nguyệt thì đang đi học, anh trai ruột Kiều Minh Xuyên đi lính.
Để thuận tiện, Chu Giang Sinh đã tìm một người chăm sóc Kiều Mộng Trân, người đó chính là Tưởng Xuân Hoa.
Người trong viện ai cũng khen Chu Giang Sinh chu đáo nhưng thực tế là, ông ta và Tưởng Xuân Hoa đã quen biết từ lâu, trong thời gian Kiều Mộng Trân bệnh tật và hai người lại lén lút nối lại tình xưa
Kiều Mộng Trân vừa qua đời chưa được nửa năm, Chu Giang Sinh đã không màng miệng lưỡi thế gian rước Tưởng Xuân Hoa về nhà.
Danh chính ngôn thuận là để chăm sóc đứa con gái bé bỏng Kiều Minh Nguyệt.
Nực cười!
Cưới một người mẹ kế chỉ để "chăm sóc" đứa con gái đã gần mười bảy tuổi.
Không chỉ vậy, người cha từng yêu thương cô cũng bắt đầu lộ bộ mặt thật sau khi ông ngoại và mẹ cô qua đời.
Ông ta dụ dỗ cô giao lại suất việc làm của mẹ mình không thành, liền trở mặt chẳng thèm tỏ vẻ tử tế với cô nữa.
Kiều Minh Nguyệt đã từng nghi ngờ mình có phải con ruột của Chu Giang Sinh hay không nhưng sau khi linh hồn bám theo cô gái xuyên không.
Cô mới hiểu, thay vì nói "có mẹ kế thì có cha dượng" thì thà nói Chu Giang Sinh vốn dĩ tự ti và ích kỷ kết hôn với Kiều Mộng Trân chỉ vì mục đích riêng, luôn cảm thấy xấu hổ vì "ở rể" và luôn khao khát đứa con mang họ của mình.
Kẻ như ông ta, cuối cùng cũng được thỏa mãn.
Chu Giang Sinh tuy trình độ học vấn không cao nhưng suy nghĩ kín kẽ, chịu khó làm việc.
Nhờ sự giúp đỡ của Kiều Chấn Bang, ông ta có được công việc tạm thời trong nhà máy dược.
Cũng từ đó, ông ta hết lòng săn sóc con gái duy nhất của nhà họ Kiều - Kiều Mộng Trân.
Ban đầu, Kiều Chấn Bang không đồng ý, nhưng không chịu nổi sự kiên trì của Chu Giang Sinh, lâu dần cũng mềm lòng, cho phép Kiều Mộng Trân kết hôn với ông ta.
Nói là kết hôn nhưng thực ra giống như ở rể.
Không những không lấy sính lễ, mà còn được nhà vợ cho thêm một khoản hồi môn lớn.
Ngay cả căn hộ ba phòng này cũng là nhờ Kiều Mộng Trân, với tư cách trưởng ca của nhà máy và nhờ sự can thiệp của Kiều Chấn Bang mới được phân cho.
Sau đó, hai người sinh một trai một gái, cả hai đều theo họ Kiều như đã hứa trước khi cưới
Trong mắt người ngoài, gia đình họ có vẻ rất hạnh phúc.
Nhưng câu chuyện không dừng ở đó.
Sau khi Kiều Chấn Bang qua đời, sức khỏe của Kiều Mộng Trân cũng sa sút.
Hai năm trước, Kiều Mộng Trân bị bệnh, càng ngày càng gầy yếu trong bệnh viện.
Lúc đó, Chu Giang Sinh đã trở thành phó trưởng phòng, Kiều Minh Nguyệt thì đang đi học, anh trai ruột Kiều Minh Xuyên đi lính.
Để thuận tiện, Chu Giang Sinh đã tìm một người chăm sóc Kiều Mộng Trân, người đó chính là Tưởng Xuân Hoa.
Người trong viện ai cũng khen Chu Giang Sinh chu đáo nhưng thực tế là, ông ta và Tưởng Xuân Hoa đã quen biết từ lâu, trong thời gian Kiều Mộng Trân bệnh tật và hai người lại lén lút nối lại tình xưa
Kiều Mộng Trân vừa qua đời chưa được nửa năm, Chu Giang Sinh đã không màng miệng lưỡi thế gian rước Tưởng Xuân Hoa về nhà.
Danh chính ngôn thuận là để chăm sóc đứa con gái bé bỏng Kiều Minh Nguyệt.
Nực cười!
Cưới một người mẹ kế chỉ để "chăm sóc" đứa con gái đã gần mười bảy tuổi.
Không chỉ vậy, người cha từng yêu thương cô cũng bắt đầu lộ bộ mặt thật sau khi ông ngoại và mẹ cô qua đời.
Ông ta dụ dỗ cô giao lại suất việc làm của mẹ mình không thành, liền trở mặt chẳng thèm tỏ vẻ tử tế với cô nữa.
Kiều Minh Nguyệt đã từng nghi ngờ mình có phải con ruột của Chu Giang Sinh hay không nhưng sau khi linh hồn bám theo cô gái xuyên không.
Cô mới hiểu, thay vì nói "có mẹ kế thì có cha dượng" thì thà nói Chu Giang Sinh vốn dĩ tự ti và ích kỷ kết hôn với Kiều Mộng Trân chỉ vì mục đích riêng, luôn cảm thấy xấu hổ vì "ở rể" và luôn khao khát đứa con mang họ của mình.
Kẻ như ông ta, cuối cùng cũng được thỏa mãn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro