Bạch Phú Mỹ Xuống Nông Thôn Bị Sói Con Phong Lưu Hấp Dẫn

Chương 42

2024-11-02 00:33:02

Tề Chí Quốc nhíu mày, liếc Đinh Diễm Hồng, rồi quay sang hỏi nhóm thanh niên trí thức:

"Có thật như vậy không?"

Nhiếp Mạn Lệ lập tức gật đầu:

"Đúng thế, đại đội trưởng. Đinh Diễm Hồng đã nói những lời đó, chúng tôi đều nghe rõ."

Những thanh niên khác cũng lần lượt gật đầu, dù có chút do dự nhưng vẫn xác nhận lời của Kiều Minh Nguyệt là thật.

Nhìn gương mặt không cảm xúc của Kiều Minh Nguyệt, Đinh Diễm Hồng bàng hoàng. Cô ta không ngờ Kiều Minh Nguyệt lại giăng bẫy để cô tự chui vào. Cảm giác tuyệt vọng ậpcuối cùng cũng hiểu cô ấy cố ý làm như thế, cố ý để cô ta đi tìm đại đội trưởng, cố ý trước mặt nhiều người như vậy túm tóc cô ta.

Khi cô ta nói chuyện làm sao có thể nghĩ đến trong lúc vô tình mình đã phạm nhiều lỗi như vậy, đến khiếnlập tức hoảng sợ tay chân cô ta bắt đầu run rẩy.

"Không… không phải như thế! Đại đội trưởng, tôi không có ý đó. Tôi chỉ nói bâng quơ thôi!" Đinh Diễm Hồng luống cuống phân bua, rồi bất chợt nhìn sang Lưu Tuyết Mai như bám lấy chiếc phao cuối cùng:

"Đúng rồi! Chính Lưu Tuyết Mai nói trước! Cô ấy bảo nhà họ Tạ có một bà điên, và con trai bà ấy còn sống sót kỳ diệu sau khi rơi xuống núi. Tôi chỉ nói theo cô ấy thôi! Có gì thì trách cô ấy ấy, đúng rồi, do cô ấy hết!"

Cô taĐinh Diễm Hồng thẳng tay chỉ vào Lưu Tuyết Mai, nghĩ rằng cô gái này sẽ tìm cách có cách, tiện thể lôi mình ra khỏi rắc rối.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng Kiều Minh Nguyệt không để cho Đinh Diễm Hồng toại nguyện.

"LưuChị Tuyết Mai chỉ giải thích để trả lời thắc mắc của chúng tôi. Cô ấy không có ý xấunày. Đinh Diễm Hồng, cô không những nói bậy mà còn định đổ tội cho người khác. Đúng là đầu óc không ra làm sao." Kiều Minh Nguyệt hùng hổ nói một đoạn.

Nhiếp Mạn Lệ cảm thấy do mình đã lôi Lưu Tuyết Mai vào chuyện nàyđứng cạnh cũng lạnh lùng , cũng bổ sung:

"CĐúng vậy, chúng tôi chỉ hỏi vì tối qua nghe tiếng hét không ngủ được, nên mới nhờ chị Tuyết Mai kể chuyện nhà họ Tạ. Ngoài ra cô chị ấy không nói thêm gì cả."

Lưu Tuyết Mai đỏ bừng mặt vì ngượng ngùng, nhưng vẫn quay sang cảm kích nhìn Kiều Minh Nguyệt và Nhiếp Mạn Lệ.

"Đại đội trưởng, chuyện này bắt đầu từ tôi. Tôi xin chịu trách nhiệm, nhưng xin đừng trách Kiều Minh Nguyệtthanh niên trí thức Kiều."

Điều này rõ ràng là cô đang đứng về phía Kiều Minh Nguyệt, và đồng thời từ chối lời vu cáo của Đinh Diễm Hồng..

Còn về phần Đinh Diễm Hồng muốn lôi mình vào chuyện này, cho dù trước nay cô ấy là người dễ nói chuyện cũng không có khả năng lấy ơn báo oán!

Đinh Diễm Hồng nhìn quanh, nhận ra không còn ai đứng về phía mình, tức giận hét lên:

"Mấy người hợp sức bắt nạt tôi!" Đinh Diễm Hồng thét chói tai.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bạch Phú Mỹ Xuống Nông Thôn Bị Sói Con Phong Lưu Hấp Dẫn

Số ký tự: 0